Tôi Dựa Vào Đoán Mệnh Để Trở Thành Minh Tinh ( Dịch Full )

Chương 234 - Chương 234. Cự Tuyệt Ứng Chiến

Chương 234. Cự tuyệt ứng chiến Chương 234. Cự tuyệt ứng chiến

“Tích…”

Thiết bị đầu cuối của Mai Căn truyền đến âm thanh nhắc nhở, phát hiện là Vân Mạt cự tuyệt khiêu chiến của hắn.

Trên mặt hắn lộ ra một cỗ tối tăm, lần thứ hai khởi xướng khiêu chiến.

“Mai Căn khiêu chiến với Vân Mạt, đại chiến trường vạn người, không dám đáp ứng sao? Ngươi là sợ bị đánh đến nội y đều không còn sao?”

Vân Mạt còn đang trằn trọc với các môn học trên giảng đường.

Đám học sinh vì an toàn, đã xoá tên nàng khỏi liên minh điểm danh hộ, nàng hiện tại chỉ có thể chính mình đi học.

Lưu Dược ngồi ở bên cạnh Vân Mạt, nghe giáo sư giảng giải nghệ thuật cắm hoa, nhàm chán mở trí não ra xem.

Vài phút sau, hắn giơ cổ tay trước mặt Vân Mạt, chu chu môi, ý bảo nàng xem đi.

Thiệp với tiêu đề in đậm “Khiêu chiến”, đã được quản lý viên đẩy lên đỉnh.

Loại hình thức khiêu chiến xuyên trường, còn chỉ tên nói họ này vô cùng hiếm thấy. Huống hồ, trước đó chỉ là mùi thuốc súng, nhưng hiện tại còn kèm theo cả từ ngữ đê tiện, hạ lưu, tuyệt đối là khiêu khích.

Hoắc Xuyên đập rầm một cái xuống bàn, “Con bà nó!”

Giáo sư trên bục giảng bị hoảng sợ, “Hoắc Xuyên, ngươi nói cái gì?”

Hoắc Xuyên lúng túng, “Không có, không có, em là nói thao tác cắm hoa này thật khó.”

Giáo sư uy hiếp nhìn hắn một cái, liền bắt đầu tiếp tục giảng giải, bầu không khí tràn ngập nghệ thuật trong lớp học lại bị một tầng u ám lặng lẽ bao phủ lên.

Mai Căn cố tình khiêu khích, khích tướng!

Hắn không tin, dưới tình huống như vậy, cũng bị cự tuyệt.

Nhưng mà, thật sự làm hắn thất vọng rồi.

Vân Mạt không hề nghĩ ngợi, liền ấn “Cự tuyệt!”

Mai Căn lại phát thiệp! Vân Mạt lại cự tuyệt!

Lưu Dược nhìn trí não, lại nhìn Vân Mạt, cảm giác xem hai người này ngươi tới ta đi, so với nghe giáo sư giảng bài thú vị hơn nhiều.

Từ ngữ của Mai Căn một lần so với một lần càng khó nghe hơn, lần thứ tư sau khi phát ra “khiêu chiến”, còn giơ sẵn tay lên, chuẩn bị chờ nàng “Cự tuyệt” xong, sau đó lại lập tức phát một lần nữa!

Nhưng, tay hắn đã làm ra tư thế chuẩn bị suốt năm phút mà phía đối diện không có đáp lại!

Tình huống này là như thế nào? Nàng vì sao không ấn cự tuyệt?

Lưu Dược cũng hỏi ra vấn đề tương tự.

Vân Mạt click mở quang não, nộp bài tập cắm hoa do giáo sư giao cho, sau đó thực nghiêm túc nói, “Quá tam ba bận!”

Mai Căn rốt cuộc cũng cảm nhận được cảm giác a cay của “Ngạo Đấu Lăng Thiên” (*) khi phải chờ nàng suốt một buổi tối.

------------------------------------

(*) Ngạo Đấu Lăng Thiên là anh chàng ở quảng trường Tinh Võng, đã khiêu chiến với Vân Mạt vì nàng không chịu đánh thưởng cho thần tượng của hắn. Rốt cuộc phải chờ suốt từ tối hôm trước đến sáng hôm sau do Vân Mạt đi mua khoang mô phỏng và cơ giáp trinh sát.

----------------------------------

Hắn giơ tay hết nửa giờ, rốt cuộc cũng hiểu, đối phương đã không tính toán để ý đến hắn.

Thế này tính là gì? Để hắn diễn kịch một mình sao?

Lại trở về xem ba bài đăng trên cùng, hai chữ “Cự tuyệt” vô cảm ở bên cạnh, lại có thể nhanh chóng tích lũy được 999+ like.

Mai Căn thực sự tức giận. Hắn cảm giác được sự miệt thị đến từ đối phương.

Mai Căn: @ Vân Mạt, ta sẽ sắp xếp các hạng mục xin văn kiện và công tác chuẩn bị.

…… Không có phản hồi.

Mai Căn: @ Vân Mạt, học sinh năm nhất, nghe nói ngươi chỉ huy rất lợi hại, ta tới thỉnh giáo một chút.

…… Không có tin tức.

Mai Căn: @ Vân Mạt, ngươi đã được đánh qua đại chiến trường vạn người chưa? Sợ mất mặt sao? Ta cũng sẽ không chiếm tiện nghi của ngươi, chúng ta lén giao lưu không công khai ra ngoài, ta chấp ngươi hai ngàn người. Đến điều kiện như vậy mà ngươi cũng không dám chấp nhận, ta chỉ có thể nói ngươi hèn!

…… Đá chìm đáy biển.

Vô số khen ngợi, vô số kịch một vai, ánh mắt Mai Căn càng ngày càng tối.

Đến khi tan học, Hoắc Xuyên đã chờ không nổi mà đi đến bên cạnh Vân Mạt, “Chờ đó, để ta tới tẩn chết hắn!”

Vân Mạt:…… Nàng tuy đã nói 'quá tam ba bận' nhưng 'ba' này, cũng có ý nghĩa là, nàng sẽ không để cho người ta làm trò trên đầu mình ba lần!

Vân Mạt ngăn Hoắc Xuyên lại, “Ngươi chờ ta về trước một cái.”

Vân Mạt: @ Mai Căn, ngẩng…….

Mai Căn có chút há hốc mồm, “Ngẩng” là cái gì? Mẹ nó, ngàn độ đều không lục soát ra được!

Cái chữ “Ngẩng” này, không phải một loại yếu thế, ở trong mắt Mai Căn, đây là trào phúng.

Đây là ta chướng mắt ngươi, nhưng lại sợ ngươi cứ quấn lấy ta, cho nên ta khiến cho ngươi cảm thấy ta không dám trào phúng ngươi.

“Hừ”. Khuôn mặt Mai Căn âm u đến sắp chảy ra nước.

Hắn tìm Vân Mạt hạ chiến thiếp vốn dĩ chỉ là xúc động nhất thời, muốn làm cho Hoắc Xuyên cảm thấy không thoải mái.

Nghe nói tên thiếu gia kia gần đây muốn làm cái công ty gì, còn muốn chen vào ngành sản xuất công nghệ cao.

Coi Mai gia cùng Mễ gia là đồ ngu sao? Khinh bọn hắn không nhìn ra được tính toán của Hoắc gia sao?

Sau lưng người ta càng suy đoán nhiều, thì cách chân tướng cũng càng ngày càng xa……

Vân Mạt cự tuyệt, làm một quyền của Mai Căn như đánh vào bông, thập phần khó chịu.

Đơn binh làm chỉ huy? Còn thành nhân vật phong vân? Là trường học kia quá lởm hay học sinh quá kém?

Vẫn nên để hắn tới dạy dỗ lại nàng, một chỉ huy chính thống thì nên làm như thế nào!

Nhưng, còn không đợi Mai Căn nghĩ tốt bước tiếp theo, fans của hắn đã động.

Lại nói tiếp, Mai Căn cũng là nam vương của trường đại học tổng hợp đệ nhất Liên Bang, bất kể là giá trị nhan sắc, năng lực hay là gia tộc, đều cũng đủ hấp dẫn nhiều ánh mắt.

Huống chi, hắn còn là ứng cử viên vô địch cho giải thi đấu cơ giáp dành cho các học sinh quân sự năm 3 tổ chức trên toàn Liên Bang năm nay, số lượng fans cũng mau đủ để so sánh với một tiểu minh tinh.

Vô số người nhìn chằm chằm hành tung của hắn, đi theo từng hành động của hắn.

Trên mạng của trường Rechester tự nhiên cũng không thiếu người biết hắn.

Cái thiệp kia quá dẫn người chú mục, bọn họ không nghĩ tới ứng cử viên sáng giá hàng đầu lại có thể phát ngôn thiếu chú ý đến vậy, đây vẫn là Mai Căn sao?

Học sinh Rechester lập tức hướng về phía trường đại học tổng hợp đệ nhất Liên Bang yêu cầu chứng thực.

Rất nhanh, vô số ID mới dũng mãnh tiến vào, đem cái thiệp này đẩy lên cao.

Còn có người phục chế lại chiến thiếp, chụp màn hình chuyển phát lên trên Tinh Võng. Từ một chuyện nhỏ, nhanh chóng bị thọc cho lớn.

Mễ Lị Á ở phía sau cười âm hiểm một chút, sai người phía dưới đốt thêm chút lửa cho bọn họ.

Vì thế, một số lượng lớn thuỷ quân vọt vào, ở phía dưới thiệp điên cuồng bình luận.

Không thể không nói, đây thật là có hiệu quả.

Ngày hôm sau, thiệp của Mai Căn trực tiếp được đẩy lên đầu hot search.

Hoắc Xuyên nhìn chằm chằm hot search, thở dốc, “Con bà nó!”

Mấy bình luận kia có tiết tấu giống nhau như đúc……

A, tưởng Hoắc gia hắn không có thuỷ quân chắc?

Hoắc Xuyên nóng nảy giật phía dưới cổ áo, chuyển một khoản tiền vào tài khoản.

Trên Tinh Võng đã cãi nhau ầm ĩ.

Hai bên thuỷ quân mắng chửi càng ngày càng ác liệt, cuối cùng biến thành học sinh hai trường mắng nhau.

Hai bên học sinh vén tay áo lên, vô số thiệp lâu nhanh chóng chuyển phát.

“Vân Mạt là ai? Mai Căn là ai?”

“Không biết, hình như là học sinh hệ quân sự.”

“Vân Mạt rốt cuộc là thần thánh phương nào? Trình độ gì mà dám khiêu chiến Mai thần của ta?”

“Lầu trên ngươi đừng có trở mặt, rõ ràng là Mai Căn dùng từ ngữ hạ lưu, ở diễn đàn trường chúng ta khiêu chiến Vân tổng chỉ huy.”

“Còn là Vân tổng chỉ huy? Có biết trời cao bao nhiêu không? Xem màn hình chụp lại chưa, có phải không biết tự lượng sức mình hay không?”

Lập tức có người chuyển phát ra hình ảnh trong đó Vân Mạt cùng Mai Căn đảo ngược cho nhau, nàng thành kẻ xuất khẩu cuồng ngôn, kẻ khiêu khích!

"Mẹ nó! Lầu trên ngươi bịa đặt phỉ báng không sợ sẽ phải đi vào tù sao? Chân tướng rõ ràng là cái dạng này”: << hình minh hoạ >>

“Ta không hiểu, rốt cuộc là ai khiêu chiến ai? Ai vào trên mạng trường học đem chứng cứ ra ngoài đi?”

“Đem cái rắm, đều đã xóa hết!”

“Gần đây học sinh hệ quân sự làm sao vậy? Không chuyên tâm đi học, lại làm ra động tĩnh lớn như vậy, còn đẩy ra tới toàn tinh võng, đây là muốn làm gì?”

“Con ta đang muốn chọn trường, còn đang phân vân nên đi đến Rechester hay là đại học tổng hợp đệ nhất, nhìn dáng vẻ này chắc phải suy xét lại.”

Ngoại trừ quần chúng trên Tinh Võng không rõ chân tướng, trên các diễn đàn lớn của hệ quân sự, cũng xuất hiện mùi thuốc súng nồng đậm.

Bình Luận (0)
Comment