Tôi Dựa Vào Đoán Mệnh Để Trở Thành Minh Tinh ( Dịch Full )

Chương 260 - Chương 260. Lần Đầu Chiến Tổn Hại

Chương 260. Lần đầu chiến tổn hại Chương 260. Lần đầu chiến tổn hại

Trong đại sảnh của hội nghị, sắc mặt của Mai Sa Na không phải rất đẹp, thực hiển nhiên, biểu hiện của Mai Căn làm nàng không hài lòng.

Nhưng đổi lại bất luận một người nào khác, ở dưới cục diện này, đều rất khó bảo trì sự bình tĩnh như đại tá Randy.

Chỉ có thể nói, không phải bởi vì bọn họ quá yếu, mà là bởi vì đối thủ quá ‘thiên mã hành không’.

Nhiếp Duẫn Ninh đã đứng lên, bàn tay vỗ vỗ xuống đầu vai Liên Nghệ, không nói một lời, cười tủm tỉm rời đi.

Ánh mắt đám quan viên trong hội nghị lấp lánh, nhấp nháy, muốn nói tiếng chúc mừng, lại không biết nên nói với ai.

“Hừ!” Mai Sa Na dẫm lên đôi giày cao gót lộc cộc, vẻ mặt không vui đi ra ngoài.

“Hậu sinh khả uý!”, Văn Đằng Huy nhìn Vân Mạt trong hình ảnh thật lâu, nghiêng đầu nói chuyện cùng Liên Nghệ.

“Cũng không tệ lắm”, thần sắc Liên Nghệ vẫn cứ bình tĩnh, khóe miệng hơi hơi giơ lên, quả nhiên là người mà chính mình nhìn trúng.

“Nếu quân 37 của ta coi trọng……” Văn Đằng Huy mỉm cười nhìn hình ảnh.

“Ngài có thể tâm sự cùng nàng!”, Liên Nghệ không nặng không nhẹ nói, làm người không phát hiện được tâm tư của hắn.

Hắn tin tưởng nữ sinh kia đã sớm có lựa chọn của chính mình, nàng không phải là người có thể dễ dàng bị ngoại vật mê hoặc.

“Đại tá Randy, chúng ta đi chỗ nào?” Mai Căn giống như rùa rụt đầu, chột dạ hỏi.

Hắn có thể tưởng tượng được tình cảnh của chính mình, nếu giai đoạn sau biểu hiện không đủ hoàn mỹ, thì tuyệt đối là không ổn.

“Trở về Bỉ Cách, lấy căn cứ về”.

“Vân tổng chỉ huy, kế tiếp đánh chỗ nào? Mọi người lấy Vân Mạt là chủ tâm, chỉ đâu đánh đó, có thể khiến cho đội ngũ non nớt này có lực ngưng tụ, Vân Mạt không thể nghi ngờ là thuốc nước quan trọng nhất!

“Chủ lực của bọn họ sẽ nhanh chóng đến đây, chúng ta cần phải bỏ chạy ngay lập tức, trở về Thác Thê”, ở trên chiến trường, Vân Mạt chính là một thần côn không có tình cảm!

Mai Đội một đường lao đến Bỉ Cách, phát hiện bên kia đã là một mảnh thành trống không.

Mai Căn có chút há hốc mồm, “Nhiều người như vậy, đã đi đâu?”

“Bọn họ sao lại biết chúng ta sẽ đến đây?”

“Đại tá Randy?”

Đôi mắt của mọi người đều nhìn về phía nam nhân tóc nâu kia.

“Khu vực Ba Nam và Ba Trung, hiện tại đều ở dưới sự khống chế của chúng ta, bọn họ khả năng cao là rút về Thác Thê, chỉ có thể là nơi đó”.

Mở đại địa đồ trước mặt ra, trong hình phân biệt hai sắc xanh đỏ.

Mai Đội lấy vị trí hành tinh Basa lan tỏa ra bên ngoài.

Mà Vân Đội lại thập phần kỳ lạ! Bọn họ ở bên ngoài, chọn một ít khu vực cằn cỗi mà Mai đội chướng mắt, khu trung tâm chính là khu vực gần Bỉ Cách, Thác Thê nhất.

Nếu quan sát từ góc nhìn của thượng đế, sẽ thấy Vân Mạt tựa hồ đặt căn cứ ở tám điểm, nàng rốt cuộc muốn làm gì?

“Báo…… Chỉ huy, Mai Đội quả nhiên quay lại truy kích, đã trở lại Bỉ Cách……” Tin tức của binh lính trinh sát tới thập phần kịp thời.

Cùng lúc đó, nằm vùng ở bên đối phương cũng báo tin đến.

“Chờ một chút”, Vân Mạt chỉ vào một tin tức, “Đây là nằm vùng của chúng ta?”

“Đúng vậy chỉ huy, đây là Xuân Hoa, hiện tại đang ở khu Basa bên kia.”

“Tin tức của nàng không đúng”, Vân Mạt trầm ngâm.

“Có hình ảnh của nàng không?”

“Có”, lập tức có người đem chân dung và lý lịch của Xuân Hoa hiện ra ở trên màn hình ánh sáng.

“Lọc lịch sử tin tức mà nàng truyền lại đây, làm so sánh với các người khác”, Vân Mạt nói xong, Triệu Diệu đã bắt đầu thao tác.

Bọn họ đã quen với việc trước khi hội báo sự tình gì, sẽ điều ra hình ảnh của đối phương.

Không thể không nói, trực giác của Vân tổng chỉ huy thập phần linh nghiệm!

Nàng thấy ai đó không vừa mắt, thì kiểu gì cũng có vấn đề.

“Chỉ huy, thông tin mà nàng hội báo cùng thông tin của Hậu Lãng có mấy cái không khớp nhau”, Triệu Diệu đã đem tin tức phân tích ra.

“Truyền tin cho nàng, chúng ta sắp quay lại phía nam Prot, bảo nàng phối hợp trang bị máy thay đổi”, Vân Mạt nói.

“Rõ!”

Cùng lúc đó, Randy thu được thông tin do Xuân Hoa phản bội gửi đến.

“Prot?” Randy nhíu chặt mày, thần sắc có chút chần chờ, vì sao lại là nơi đó?

Nhưng nằm vùng của mình đã sa lưới toàn bộ, cái kết luận này hắn có thể tin tưởng.

Gián điệp của đối phương đang nằm vùng ở bên Mai đội, cũng đã làm phản.

Xác suất nàng phát hiện ra chuyện này gần như rất nhỏ.

Đặc biệt là khi cả hai việc phát sinh đồng thời, liền càng thêm nhỏ.

Dưới tình huống như vậy, hắn càng nguyện ý tin tưởng, tin tức mà Xuân Hoa cấp ra là sự thật.

“Trung đội 2 ở phụ cận Prot, phái một lữ đoàn đi qua nhìn chằm chằm.”

“Rõ……”

Hai bên từng người hành động, các loại máy bay trên không trung bay đến các vị trí không giống nhau.

Vân Mạt cùng mấy người tham mưu ngồi chung một vòng, Lâm Phàm Thành đảm đương chức vụ thư ký tạm thời.

Vân Mạt nhìn đại địa đồ, bấm đốt ngón tay canh giờ, còn chưa đến lúc, còn thiếu một chút lửa.

Nàng nhìn phân bố binh lực của bên ta, lại nhìn bản đồ nửa ngày, sau đó đứng lên, ở trong màn hình cắt một mũi tên.

“Đối phương lần này tổn thất mấy ngàn người, nhưng binh lực vẫn cứ hùng hậu, thậm chí nhanh như vậy đã tổ chức phản công. Theo tin tức mà chúng ta nhận được, hắn đã cho mấy lữ đoàn của Trung đội 1 đi theo sau Trung đội 2, bảo đảm cân đối binh lực.”

“Hiện tại, hắn khả năng cao là muốn đi Prot, chúng ta mặc kệ hắn. Chúng ta vòng đến phía sau Mạch Tư Bảo, tiếp tục tấn công Trung đội 2 yếu nhất của đối phương……”

Đường Ngu và Hạ Hách nhìn nhau, trong mắt hai bên đều có ý tán thưởng, “Trung đội 2……”

Vân Mạt nói tiếp, “Từ Trung đội 1 vừa mới bị tấn công, ta đã cho người theo dõi Trung đội 2, hắn là một bộ phận yếu nhất của Mai Đội.”

Đường Ngu ngẩng đầu nhìn Vân Mạt, “Chỉ huy, ngươi đừng quên, Trung đội 1 đã hội hợp cùng Trung đội 2. Bọn họ đã không còn yếu nữa.”

Vân Mạt hơi hơi mỉm cười, click mở hai hình ảnh lên, “Harris và Ốc Nhĩ Thiết, chính là cửa đột phá của chúng ta.”

“Sao lại nói như thế?” Triệu Diệu lắc lắc cổ tay đau nhức.

Tin tức chiến tranh hiện đại, hơi không lưu ý một chút đã bị người chui vào chỗ trống. Hắn thời khắc phải nhìn chằm chằm, tránh để đối phương xâm lấn cũng như bố trí tin tức tương quan, xác thật là rất mệt.

“Hai người kia nhất định có mâu thuẫn!”

“Ngươi đừng nói cho ta, ngươi lại nhìn ra tới?”

Diệc Lương nhìn chằm chằm tay áo mới xắn được một nửa của nàng, bực bội vò tóc, rốt cuộc rời đôi mắt đi.

“Đúng……”

Triệu Diệu muốn nói cái gì đó, cuối cùng vẫn nuốt xuống.

“Trung đội 1 là do Harris phụ trách, đã nếm mùi thất bại, lại phải sát nhập vào Trung đội 2 do Ốc Nhĩ Thiết phụ trách, trong lòng nhất định rất nghẹn khuất. Chỉ cần hai bọn họ không hợp nhau, chúng ta liền có cơ hội.”

“Thế nhưng chúng ta hiện tại cách Mạch Tư Bảo ít nhất một giờ đường bộ……”

“Chúng ta đã ‘xuất kỳ bất ý’ cào Trung đội 1 mạnh nhất của bọn họ, hiện tại lại đi đánh Trung đội 2, tựa hồ rất không giống phong cách chỉ huy của ngươi đi?” Cố Tử vuốt mái tóc quăn, không chút để ý trêu chọc.

“Phong cách của ta là gì?” Vân Mạt hỏi.

“Ngươi không phải am hiểu nhất là ‘ỷ đông hiếp yếu’ sao?”

Vân Mạt:……

“Không nói nữa, xuất phát đi!”

Máy bay tàng hình ở trong trời đêm lập loè hồng quang, đại đội đã từ không trung đi qua.

“Không đúng”, Randy nhanh chóng trở về, đứng ở chỗ địa phương trống trải, nhìn về phía giữa không trung, “Cái phương hướng này không đúng!”

Hắn quay đầu nhìn về phía kênh liên lạc, hạ đạt mệnh lệnh, “Trung đội 2 rút khỏi Prot, vòng ra phía sau, bắt lấy Thác Thê!”

“Oanh……”

“Con bà nó, đối phương tấn công!” binh lính đang thủ vệ ở khu Thác Thê hô to, “Cẩn thận, là đạn Vân Bạo!”

“Oanh……”

Một trận sương khói đầy trời, cùng với sóng nhiệt, đem mấy dặm dưỡng khí chung quanh nháy mắt đốt cháy hết.

Vô số xác cơ giáp tan chảy, tiếng kêu thảm thiết vang thành một mảnh.

Vân Mạt quay đầu lại, nhìn không trung đỏ đậm bên kia, lòng bàn tay chuyển động, cúc áo hợp thành một đống.

Nàng quả nhiên vẫn không thể tính ra được toàn bộ.

Hơi thở trên chiến trường thay đổi trong nháy mắt, tốc độ phản ứng của quan chỉ huy đối phương nhanh hơn suy tính của nàng, 3000 người đã bị loại trừ.

Nhìn về góc trên bên phải, nhân số của Vân Đội thẳng tắp rơi xuống, sắp cân bằng chênh lệch của hai đội trước đó.

Bình Luận (0)
Comment