Tôi Dựa Vào Đoán Mệnh Để Trở Thành Minh Tinh ( Dịch Full )

Chương 278 - Chương 278. Nghiêm Trọng Thiên Khoa

Chương 278. Nghiêm trọng thiên khoa Chương 278. Nghiêm trọng thiên khoa

“Giáo…… Huấn luyện viên, ngươi muốn làm gì?” Giang Diêu Chu có loại cảm giác không ổn.

“Báo cảnh sát, ngươi bị mất tiền”, vẻ mặt huấn luyện viên không vui.

“Không không không, không cần”, hai tay Giang Diêu Chu nắm lấy cổ tay của hắn, vô cùng thâm tình.

“Ta bị mất ba đồng tiền, ba đồng tiền xu mà thôi, có thể là bị rớt ở trên đường.”

Huấn luyện viên:……??? Ngươi mẹ nó đang chọc ta sao?

“Keng……” Khảo thí bắt đầu, âm thanh huýt gió đánh gãy đoạn tiểu nhạc đệm này.

Vân Mạt lắc lắc đầu, xem ra, 'tiểu quá' là ứng ở chỗ này.

(*) Tiểu quá: hơi quá độ

Một đường khảo hạch cơ sở lý luận cơ giáp, các dạng bài thi viết quen thuộc như lựa chọn, vẽ hình, giải đáp.

Nửa giờ đầu còn tính là bình thường, nửa giờ sau, biểu hiện của học sinh thiếu chút nữa chọc mù mắt giám khảo.

Trong máy theo dõi, vô số tiền xu bay múa trên không trung, bùm bùm rơi xuống mặt bàn, âm thanh vang thành một mảnh, tiếp theo chính là động tác học sinh tô đáp án.

Các giám khảo cảm thấy chính mình phảng phất đã bước vào không gian huyền huyễn.

Một giám khảo nhìn chằm chằm thân ảnh Vân Mạt, âm thầm cắn răng, chính là bắt đầu từ nữ sinh này đi?

Nửa năm trước nàng đã mang cái trò này vào đây, đến bây giờ càng thêm trầm trọng.

Ngươi nhìn phòng học này xem, đều mau trở thành tà giáo hết cả rồi!

Chỉ là, sao bọn hắn có thể dùng ba đồng tiền xu để tổ hợp ra bốn lựa chọn ABCD?

Giám khảo âm thầm cắn răng, muốn tóm được nhược điểm của nàng.

Đáng tiếc chính là, người khởi xướng trò này lại trước sau an tĩnh như gà, ngưng thần tĩnh tâm làm bài, khác biệt hẳn với chung quanh.

Hoắc Xuyên sờ sờ tiền xu, nghiêng đầu nhìn nhìn thân ảnh Vân Mạt……

Con oắt này gần đây khẳng định tu vi lại tăng mạnh, liền không cần dùng cả tiền xu.

Khảo thí xong môn đầu tiên, bọn họ được cho có năm phút để giải quyết nhu cầu sinh lý.

Chỉ là, chờ bọn họ một lần nữa trở lại phòng học, lại nhận được thông báo không được mang theo tiền xu.

Xung quanh tức khắc vang lên một trận ai oán kêu khóc.

Cúc áo của Lâm Phàm Thành khá nhiều. Hắn còn chưa kịp đi vào phòng học đã bị mấy người Hoắc Xuyên bao vây lấy, giật xuống vài cái.

Lâm Phàm Thành khóc không ra nước mắt.

Hắn không phải không có phản kháng lại, nhưng song quyền khó địch bốn tay.

Trước ngực còn sót lại ba cái cúc áo, áo sơmi theo gió bay lên, lộ ra cái bụng màu lúa mạch, Lâm Phàm Thành chỉ có thể thầm mắng bọn họ vô sỉ, vô tình, vô cớ gây rối.

Thi viết giằng co hết ba ngày, kế tiếp chính là khảo hạch thể năng.

Thành tích của Vân tổng chỉ huy thật sự là cảm động, nàng đã thuyết minh đầy đủ cái gì gọi là học thần.

Trong màn hình ánh sáng ở quảng trường giảng dạy, lăn lộn thành tích của đám học sinh.

Cái tên Vân Mạt, chiếm cứ hai vị trí bắt mắt “Đứng đầu từ trên xuống” cùng với “Đứng đầu từ dưới lên”.

Mười môn văn hóa, môn nào người đứng đầu bảng cũng là nàng. Chiếm đa số là điểm tuyệt đối, ngay cả môn học khó nhất của Tân giáo thụ, nàng cũng bắt được 90 điểm!

Còn khảo hạch cấp bậc thể năng? Khụ, tìm ở phía dưới cuối cùng bên phải màn hình, người đứng đầu từ dưới lên chính là nàng.

Cái gì gọi là 'một trời một vực'?

Chính là đây!

Vân Mạt mặt vô biểu tình đứng ở phía trước màn hình ánh sáng, nghẹn lại thương cảm trong lòng.

Thể chất: B+, huấn luyện viên miễn cưỡng đánh 80 điểm.

Sức chịu đựng: 60. Sức bật: 60. 400 mét vượt chướng ngại vật, kém một giây nữa là không đạt tiêu chuẩn……

Súng lục, súng trường, súng ngắm…… Vốn dĩ lấy trình độ của Vân Mạt, tuyệt đối có thể đạt được điểm tối đa.

Nhưng khảo hạch bệnh hoạn!

Một hai phải để sau khi bọn họ đã hoàn thành 30 km chạy việt dã mang vũ trang, chạy vượt chướng ngại vật, bơi đường dài, chạy nước rút, chạy đường dài, một loạt các môn tiêu tốn thể lực đến cực hạn mới tiến hành ba môn bắn súng.

Vân Mạt mệt đến tay đều không nâng dậy nổi, lại một lần nữa chỉ vừa đủ điểm qua.

Muốn nói nơi này, môn mà nàng có khả năng xoay người nhất, chính là chạy một trăm mét.

Đáng tiếc, dù có thần hành phù thêm vào, nhưng đã trải qua thời gian dài vắt kiệt thể lực trước đó, nàng cũng không đủ năng lực bay liên tục.

Tuy nhiên, vẫn có sự chênh lệnh so với tiên đoán trước đó của các nam sinh, Vân tổng chỉ huy vừa đủ điểm qua được năm môn, thi lại năm môn.

Vân Mạt đi theo những người khác đến gặp huấn luyện viên để thi lại.

“Sao lại là ngươi?” Huấn luyện viên nhìn Vân Mạt, cảm thấy thực đau đầu.

Học sinh này đã tới đây thi lại rất nhiều lần, hoàn toàn không có dấu hiệu vượt qua được.

Đặc biệt là môn chạy 30 km, mỗi lần nàng thi lại, hắn lại phải bồi nàng một hồi lâu.

Huấn luyện viên thật sự là không nhìn được bộ dáng “dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng” kia của nàng, vung tay lên, rốt cuộc cho 60 điểm.

Lưu Dược và Hoắc Xuyên mỗi ngày đều tới xem nàng, chỉ kém dọn cái băng ghế đến ngồi cắn hạt dưa.

“Chậc chậc, ngươi cố thêm vài bước nữa đi, chỉ còn thiếu mấy giây!”

“Ai nha ai nha, lực cánh tay không được a chỉ huy, thời gian, để ý thời gian!”

“Đáng tiếc quá, Vân tổng, rõ ràng có thể dùng đầu óc, vì sao lại cố tình chọn chuyên ngành dựa vào thể lực!”

Trải qua năm ngày thi lại, cuối cùng nàng cũng vượt qua được.

Ân, trời không phụ lòng người.

……

Nhưng ngươi cho rằng khảo sát chỉ như vậy là kết thúc?

Vậy ngươi đã ném da mặt của giáo viên phụ trách thang điểm đi nơi nào?

Sao có thể 100% thông qua được?

Vô luận như thế nào cũng phải có một ít người bị hạ thành tích.

Làm thế nào để hạ một học sinh đã thông qua?

Có câu nói rất hay, có chướng ngại thì hạ xuống, không có chướng ngại thì sáng tạo ra chướng ngại để hạ xuống!

Sáng sớm, tiếng còi vang lên trong toà nhà, toàn bộ học sinh đều theo phản xạ có điều kiện bò dậy.

“Còn chưa xong sao?”

Một nam sinh hùng hùng hổ hổ, tuy là một câu hỏi, nhưng ngữ khí lại thập phần chắc chắn, trường học có bệnh này đã bắt đầu nhìn về phía phương hướng biến thái.

“Môn cơ giáp lý luận của ông đây đã bị trượt, nhất định phải thi lại, thi lại không qua liền phải học lại. Nhưng thể năng của ông đây chính là S, dù sao cũng không trượt được, còn muốn thế nào nữa?!” Hoắc Xuyên không cao hứng.

“Trong vòng ba phút tập trung, ba phút không tới, trừ mười điểm!” Huấn luyện viên thông qua hệ thống theo dõi, hướng về phía bên trong kêu gọi.

“Mẹ……”

“Quần ta, ai đã mặc quần của ta!”

“Ai mặc quần của ngươi, ngươi mẹ nó chính mình mặc quần của mình……”

Cả toà nhà chìm trong vô số rối ren, mắng chửi, nguyền rủa huấn luyện viên.

Nhưng mắng là mắng, điểm vẫn phải giữ được.

Trong vòng ba phút, trên sân tập tối đen đã đứng đầy người.

“Nhìn trí não các ngươi một chút, hoàn thành số vòng của các ngươi trong thời hạn quy định, hiện tại bắt đầu tính giờ!” Thanh âm vô cảm của huấn luyện viên vang lên.

“…”, Vân Mạt nhìn con số của chính mình, một vòng là 1000 mét, mặt trên trí não của nàng là con số 50!

50! Không phải 5! Đây là muốn nàng chạy gãy chân đi.

Cái số vòng này là như thế nào?

Bọn học sinh một bên chạy một bên nghị luận với nhau, rất nhanh liền tìm ra được quy luật, ước chừng là có liên quan tới cấp bậc thể chất.

Chẳng qua, số vòng của Vân Mạt, lại có thể là cùng một cấp bậc với nhóm người Hoắc Xuyên có thể chất tốt nhất!

“Vân Mạt, ngươi đi hỏi thử xem, con số này của ngươi có phải là bị sai rồi hay không?”

“Hay là ngươi lại đắc tội với huấn luyện viên?”

“Ta cảm thấy huấn luyện viên không có năng lực lớn như vậy đi? Nói cho ai thêm vòng liền thêm vòng.”

Vân Mạt ngẩng đầu nhìn trời, “Trời giáng sứ mệnh xuống ai, nhất định sẽ làm người đó chịu nỗi khổ về tâm chí, mệt nhọc về gân cốt, đói khát về thể xác……”

Ở một nơi xa, các huấn luyện viên một bên theo dõi, một bên trêu chọc, “Uy, lão Trương đối với học sinh này tương đương xem trọng a, ra nhiệm vụ còn không quên cho người ta thêm đồ ăn……”

Một huấn luyện viên khác cũng đi theo nói tiếp, “Chỉ mong học sinh này đừng cô phụ hắn. Ngươi nói xem, tính tình gàn dở này của hắn là sao? Rõ ràng đối tốt với người ta, nhưng lại giống như liều mạng với người ta vậy.”

Huấn luyện viên khác lắc đầu, “Ngươi nhưng đừng nói, người này là ai ngươi không biết sao? Đó chính là kẻ đã thành tinh. Ta vừa thấy nàng, liền cảm thấy nàng cái gì cũng biết.”

“Fuck, may mắn ta không cùng sinh hoạt trong một niên đại với nàng. Ta cảm giác lão Trương sớm hay muộn cũng bị nàng hố chết……”

“Chậc chậc, ta không thể không nói, lão Trương là chân ái của tổ ong vò vẽ……”

Bình Luận (0)
Comment