Tôi Dựa Vào Đoán Mệnh Để Trở Thành Minh Tinh ( Dịch Full )

Chương 328 - Chương 328. Công Ty Thông Báo Tuyển Dụng

Chương 328. Công ty thông báo tuyển dụng Chương 328. Công ty thông báo tuyển dụng

Vân Mạt gọi cho Hoắc Xuyên.

Hắn mới rời khỏi quảng trường cơ giáp, kỳ nghỉ chân chính bắt đầu, ngược lại có chút nhàm chán, không biết nên làm gì.

“Vân Mạt? Gọi anh có chuyện gì?”

“Nghe nói ngươi đang nhàm chán”.

Vân Mạt nhớ tới đám đồng học ở trong đàn đang gào rống kêu nhàm chán, phỏng chừng Hoắc Xuyên cũng là cái trạng thái này.

Hoắc Xuyên giống như vừa uống nước lạnh, tức khắc giật mình, “Ngươi muốn làm gì?”

“Bắt cá, ăn nướng BBQ, đi không?” Vân Mạt đề nghị.

“Ở đâu?” Hoắc Xuyên căng thẳng thần kinh, mạc danh cảm thấy nàng không có hảo ý.

Quả nhiên, từ trong cặp môi chu ra kia phun ra bốn chữ, “sườn núi Hải Độ”

Hoắc Xuyên:……

“Đương nhiên, trước khi chúc mừng, cũng nên làm chút việc, phải không?” Vân Mạt cười nói.

Hoắc Xuyên đã không nghĩ cùng nàng nói chuyện tiếp.

“Đó là tiền nha Hoắc tổng!” Vân Mạt tiếp tục nói.

Hoắc Xuyên thở dài một hơi, hắn có chút hối hận.

Từ sau khi thành lập công ty Star-Carrier này, hắn mới sâu sắc hiểu được, vạn sự khởi đầu nan, sau đó là trung gian khó, cuối cùng kết cục khó. Liền mẹ nó không có lúc nào là không khó.

Hoắc Xuyên xoay chuyển tròng mắt, “Không ngại ta gọi thêm vài người đi chứ?”

“Tùy ý”, Vân Mạt sớm đã có chút ý tứ kéo mấy tên kia.

Chuyện làm cơ giáp này, tạm thời chỉ muốn ba người bọn họ biết là được rồi, nhưng có một ít giai đoạn trước kỹ thuật, như lọc tư liệu linh tinh gì đó, có thể sử dụng sức lao động miễn phí, đương nhiên phải dùng.

Ba người Lưu Dược ngay cả giá nướng BBQ đều đã chuẩn bị tốt, không hề cảnh giác, đầy cõi lòng vui sướng chờ ở cổng trường.

Thẳng đến khi dừng lại trước toà office building kia, ba người mới vẻ mặt hoang mang, bị đưa vào phòng hồ sơ. Đến lúc này bọn họ mới bắt đầu thấy không thích hợp.

Lưu Dược khiếp sợ nhìn Hoắc Xuyên, “Ngươi không phải nói đi vớt cá nướng BBQ sao?”

Lâm Phàm Thành theo sát chỉ vào hai chồng văn kiện cao như ngọn núi kia, nhe răng trợn mắt, “Cho nên, ngươi đã sớm nghĩ kỹ muốn hố chúng ta đúng không?”

Mạc Mặc cũng không dám tin tưởng, “Ngươi lại có thể cõng chúng ta mở công ty?”

Hoắc Xuyên đứng ở cửa sổ, bóng dáng cao dài đổ xuống mặt đất, trầm mặc không nói.

Vân Mạt theo tiến vào, “Đừng như vậy, trả giá cùng thu hoạch có quan hệ trực tiếp, trước khi thả câu liền phải bỏ tiền ra, đúng không?”

Tiêu Nam rất vui vẻ lại đây chào hỏi, mang theo bọn họ lắc lư một vòng quanh công ty, sau đó thuận tiện đem một đống lớn văn kiện tích góp ở giai đoạn trước phân phát đi xuống.

Ánh mắt bốn nam sinh đồng thời bắn lại đây, cảm giác được từng đợt chua xót.

Đúng là không còn có tín nhiệm, không hố bọn họ sẽ chết sao?

Nếu đã tới, Vân Mạt cùng Hoắc Xuyên liền đi ra ngoài chào hỏi trung tầng, nhân tiện phỏng vấn nhân viên mới.

Đây cũng là lần đầu tiên Vân Mạt đặt chân vào khu vực này, địa phương khác nàng không quan tâm, nhưng nhìn phòng thí nghiệm đã giống mô giống dạng, trong lòng thật ra lại rất vui mừng.

Trong phòng hội nghị đang thảo luận kịch liệt, ước chừng có thể nghe được ý kiến không giống nhau.

“Phải chuyển đổi, không chuyển đổi chỉ có thể chờ chết.”

“Chuyển cái gì đổi, ngươi cho rằng chuyển đổi dễ dàng như vậy sao?”

“Làm tàu con thoi có ý nghĩa gì ngươi có biết không, nhãn hiệu cao cấp có Hoắc thị, nhãn hiệu cấp thấp phía dưới có thể túm ra cả đống. Chúng ta cao không thành, thấp không phải, không chuyển đổi chỉ có chờ chết.”

“Làm nhiều năm như vậy, ngươi nói không được liền không được?”

Vài người cãi nhau túi bụi, âm thanh một người so với một người còn lớn hơn, thiếu chút nữa đánh nhau. Chuyển đổi có nghĩa là phân phối lại ích lợi cùng địa vị.

“Tiêu tổng……”

Tiêu Nam đi vào, bên trong tức khắc an tĩnh xuống, đám trung tầng nhìn về phía tầm mắt của hắn, thậm chí lộ ra một cỗ kính sợ.

Vị phó tổng vẫn còn thập phần non nớt này, đã dùng thực lực nói cho bọn họ, hắn không dễ chọc.

Hoắc Xuyên đĩnh đạc ngồi xuống, bộ tịch cũng bãi ra đủ mười phần.

“Chuyển đổi làm hàng hạm là ý kiến của ta, có ai có ý kiến gì có thể trực tiếp nói với ta”.

Khoảng thời gian mài giũa trong trường quân đội, làm trên người hắn nhiều thêm một phân thành thục cùng đảm đương, trên mặt lộ ra một cổ khí phách không được xía vào.

Nhóm trung tầng hai mặt nhìn nhau, đều sửng sốt, ánh mắt lập loè.

Bọn họ biết công ty là của ai, chỉ là vị chủ tịch quá mức trẻ tuổi này vẫn luôn không xuất hiện, cũng không rõ ràng chi tiết lắm, một ít cáo già liền muốn thử.

Nhưng mà, còn không đợi bọn họ mở miệng, cửa phòng họp đã bị người đẩy ra, một nam nhân mặc tây trang đeo giày da đi vào.

Nhóm trung tầng ngẩng đầu, ánh mắt lộ ra không thể tưởng tượng, người này bọn họ nhận thức.

“Tiểu Hoắc tổng, Hoắc tổng bảo ta lại đây, hội báo tình tình tiêu thụ của công ty với ngài.” Nam nhân đem văn kiện trong tay đưa cho Hoắc Xuyên.

Mọi người khiếp sợ!

Bọn họ không có nghe lầm chứ, tiểu Hoắc tổng?!

Không phải là Hoắc thị chuyên dòng cao cấp mà bọn họ vừa nói đến sao!

Ánh mắt mọi người nhìn Hoắc Xuyên đều thay đổi, ngay cả vài người ban đầu chuẩn bị trình đơn từ chức, cũng chậm rãi thu liễm.

Nhìn dáng vẻ, cái công ty này, cũng không phải đơn giản như mặt ngoài vậy.

Có lẽ thật sự giống như bên ngoài đồn đãi, Hoắc thị định lấn sân vào ngành kỹ thuật cao, mà bọn họ, chính là nước đi đầu tiên.

Ba Hoắc không hổ là cáo già, chiêu thức ấy chơi đến xinh đẹp.

Chỉ cần một quản lý cấp cao bộc lộ quan điểm, liền đem những người phía dưới có tâm tư ngo ngoe rục rịch đè xuống, còn làm một ít người tinh thần phấn khởi, chuẩn bị làm lớn một hồi.

Hoắc Xuyên cùng Vân Mạt lăn lộn một lúc, lại đem toàn bộ sự tình ném cho Tiêu Nam, xoay người đi.

……………………….

Doãn Úy Lam có chút khẩn trương chờ ở bên ngoài, nhìn một đám đối thủ cạnh tranh đầy cõi lòng tin tưởng đi vào, lại nhăn chặt mày ra tới, trong lòng cảm thấy bất ổn.

“Uy, sao lại nhanh như vậy?” Có ứng viên tính cách tương đối hướng ngoại, tiến về phía người đi ra ngoài để hỏi thăm.

Người nọ lắc lắc đầu, “Chỉ tự giới thiệu, cái gì cũng không hỏi.”

“A?”

Rất nhanh, mười mấy người tất cả đều cau mày đi ra ngoài.

Đây là một công ty kỳ ba, làm gì có chỗ nào phỏng vấn nhân viên như vậy?

Hay tựa như lời những người bên ngoài nói, đây là công ty do vị thành niên mở ra, nên cái gì cũng không biết?

Nếu là cái dạng này, thì dù tiền lương có cao, bọn họ cũng phải suy xét lại tiền đồ một chút.

Rốt cuộc, hoàn cảnh kinh tế năm nay thập phần không tốt, không ai thích đổi công tác.

Doãn Úy Lam ngốc ngốc chờ, nàng năm nay thật sự khó khăn.

Đầu tiên là gặp sự kiện tòa nhà Đế Quốc Tôn bị tập kích, sau khi thay đổi công tác lại vô ý nghe được chuyện riêng tư của chủ tịch, sau đó bị cao tầng khác có tâm tư hãm hại, thiếu chút nữa mất cả mạng.

Hiện tại, công ty kia đã bị Mã Phỉ Á thu mua, nàng lại một lần nữa bị đuổi ra khỏi nhà.

Nàng trước đó đã nhắn tin cho @ gọi ta là ba ba, tưởng dò hỏi vận số không may mắn năm nay của nàng, xem có khai vận phù có thể bán ra hay không, nhưng mà, không đợi được đến đáp lại, tài khoản của đối phương đã bị khóa.

“Doãn Úy Lam, xin theo ta tới”, đã có nhân viên công tác lại đây gọi nàng.

Doãn Úy Lam cười cười, kiểm tra lại quần áo một chút, đi qua.

Nhưng mà, người trong phòng làm nàng đứng sững sờ tại chỗ.

Đây không phải là @ gọi ta là ba ba sao?

Biểu tình Doãn Úy Lam đủ mọi màu sắc, thay đổi liên tục, trước sau chưa nghĩ ra nên chào hỏi như thế nào.

Vân Mạt ngồi ở bàn hội nghị đối diện, “Doãn tiểu thư, có nguyện ý tới công ty SC của chúng ta không? Đãi ngộ của chúng ta……”

Khóe miệng Doãn Úy Lam đều mau nhếch lên tới.

Thần tượng! Công ty của thần tượng! Cũng là công ty của ân nhân cứu mạng! Đương nhiên muốn làm!

Bình Luận (0)
Comment