Tôi Dựa Vào Đoán Mệnh Để Trở Thành Minh Tinh ( Dịch Full )

Chương 498 - Chương 498. Hằng Ngày, Rơi Xuống Nước 1

Chương 498. Hằng ngày, rơi xuống nước 1 Chương 498. Hằng ngày, rơi xuống nước 1

“Ha ha ha……”

Vân Mạt vỗ đùi cuồng tiếu.

Hoắc Xuyên vừa nhấc đầu, cô gái dưới ánh mặt trời, ý cười doanh doanh, thẳng tắp đâm vào đôi mắt hắn.

Tuy rằng ngày thường cũng hi hi ha ha, nhưng Hoắc Xuyên hiểu, trong lòng nàng đè ép quá nhiều sự tình.

Nhưng mà giờ này, khắc này, nàng lại cười đến thực thả lỏng.

Hoắc Xuyên vốn dĩ rất tức giận, lôi kéo quần áo ướt nhẹp muốn nổi bão, bỗng nhiên liền rộng lượng bẹp bẹp miệng.

Xem ở phân thượng nàng cao hứng như vậy, cho qua đi.

Mọi người một lần nữa lên thuyền.

Chiêng trống rung trời, một mũi tên rời cung.

Dùi trống của Vân Mạt tựa mang theo ánh sáng, một tiếng một tiếng đập vào mặt trên.

Cùng với tiếng hô quát chỉnh tề “Một, hai”, hai sườn thuyền nhỏ truyền đến tiếng mái chèo khua trong nước.

Cơ bắp, lực lượng, bọt nước, thanh xuân……

“Thắng!”

Âm thanh hoan hô vang lên ở bên bờ.

“yeah!”

“Từ từ!”

Huấn luyện viên đứng ở bên bờ duỗi tay kéo bọn hắn, chuẩn bị dặn dò từng cặp từng cặp một đi lên.

Ai ngờ đến phiên Lâm Phàm Thành quá hưng phấn, đột nhiên hứng khởi đứng dậy.

Liền nghe được “Ùng ục” một tiếng, toàn bộ thuyền đều lật.

“Mẹ kiếp!”

Lưu Dược khóc không ra nước mắt, lần thứ hai! Trong vòng một ngày rơi xuống nước hai lần, không ai xui xẻo hơn hắn.

Vân Mạt đến gần bờ, đôi mắt hơi rũ.

Chỉ nhìn ra được là mấy người bọn họ rơi xuống nước, không nghĩ tới còn mang theo chính mình, cũng may hôm nay quần áo đều là tối màu, vấn đề không lớn.

Nàng thấp thấp cười một tiếng, hất tóc.

Trên bờ, một bàn tay trắng nõn đẫy đà duỗi lại đây, Vân Mạt ngẩng đầu, một nữ nhân béo hướng nàng duỗi cánh tay.

“Tới, ta kéo ngươi”, nữ nhân nói.

Vân Mạt lại cười cười, tiếp nhận thiện ý của nàng.

Nữ nhân từ trong ba lô mang theo người lấy ra chiếc khăn lông sạch sẽ: “Lau đi”.

“Cảm ơn”, trong lòng Vân Mạt ấm áp, vội tiếp nhận khăn lông nói lời cảm tạ.

Mấy nam sinh không đi lên, ở trong nước đùa giỡn, nước không ấm áp, nhưng đối với bọn họ mà nói thì vấn đề không lớn.

“Cẩu Thặng tới!” Vân Mạt gầm nhẹ một câu.

“Cái gì?”

Mọi người vừa nghe vậy, lập tức lặn xuống nước, đến địa phương rất xa mới ngóc đầu lên.

“Gạt ta!”

“Gian trá!”

“Ha ha……”

Mấy người bơi trở về bên bờ, vén nước lên hắt nàng.

Vân Mạt treo khăn lông trên cổ, đã sớm lôi kéo nữ nhân béo rời xa bờ hồ.

Nữ nhân kia dựa ở trên lan can, cười tủm tỉm nói: “Tình cảm của các ngươi thật tốt.”

Nàng cũng đã từng gặp qua tình cảm tốt như vậy, đã bao nhiêu lâu rồi……

Vân Mạt nghiêng mắt, “Bọn họ rất tốt.”

“Mẹ”, âm thanh một đứa nhỏ vang lên.

Trên mặt nữ nhân béo cũng mang theo ấm áp, “Tiểu Ly, ba đâu?”

“Ba đang chờ ở trong xe, bảo con tới gọi mẹ.” Cậu bé nói.

“Hẹn gặp lại”, nữ nhân béo nhìn về phía Vân Mạt, “Khăn lông ngươi cầm đi, ta còn có rất nhiều”.

“Chờ một chút”, tươi cười trên mặt Vân Mạt thu lại.

“Như thế nào?” Nữ nhân kia cũng đi theo nghiêm túc lên, ngay cả bàn tay đang dắt đứa nhỏ cũng hơi siết lại.

Vân Mạt ngồi xổm xuống, tinh tế nhìn đứa bé kia, từ trên xuống dưới sờ soạng một lần.

“Ngươi……” Nữ nhân vừa muốn mở miệng.

Vân Mạt nói cô từ từ.

Nàng xoay người chạy tới chỗ để ba lô, cực nhanh lấy ra một lá bùa trừ tà.

Trên người đứa nhỏ kia quanh quẩn ác khí nồng đậm.

Hơi thở hắc trầm, dày nặng như mực, nồng hậu bao vây thân thể hai người, gần như không nhìn ra được tướng mạo.

“Hắn……” Vân Mạt cân nhắc nên mở miệng như thế nào.

Đứa nhỏ kia biểu tình ngốc ngốc, nhưng nếu không nhìn kỹ, chỉ cảm thấy hắn có chút chất phác.

Thấy Vân Mạt nhìn hắn, đứa nhỏ theo bản năng né tránh, cả người gần như đều lấp ở phía sau nữ nhân.

Sắc mặt nữ nhân trở nên khó coi, kéo đứa nhỏ đến phía sau, Tiểu Ly chỉ là nói chuyện chất phác một ít, nhưng hắn là đứa nhỏ thông minh lại rất mẫn cảm.

Nàng chán ghét ánh mắt khác thường của người khác.

Vân Mạt ngồi xổm xuống, đeo bùa chú đã dùng dây xuyên lại vào trên cổ hắn, tiếp theo đưa cho nữ nhân một tờ giấy.

“Ta kêu Vân Mạt, bên trên có mã số liên lạc của ta, hắn nếu lại có dị trạng, cô hãy gọi cho ta.”

“Sao ngươi sẽ……” Nữ nhân kinh sợ.

“Tiểu Ly……” Nơi xa, cửa xe mở ra, một nam nhân đeo kính râm tựa ở cạnh cửa, gọi hai mẹ con.

“Chúng ta đi trước, chào chị đi con.” Nữ nhân dạy đứa nhỏ.

“Chào chị”, đôi mắt cậu bé tựa hồ so với vừa rồi sáng ngời hơn.

Vân Mạt nhếch môi xoay người, đáy mắt lại tràn đầy lạnh lẽo.

Nam nhân trước cửa xe, một thân hơi thở nham hiểm đã thập phần đạm bạc, nhưng trên lưng lại đeo nhân quả……

“Vân Mạt, ngươi đang làm gì vậy?”

Lưu Dược từ trong nước nhảy lên, rùng mình một cái, có chút ghen ghét nhìn chiếc khăn lông của nàng: “Quả nhiên là kỳ thị giới tính nha?”

“Đi nhanh đi, ngươi không lạnh sao?” Mấy người phía sau lục tục bò lên.

Khi ở trong nước không cảm giác được, sau khi đi lên lại phát hiện rất lạnh.

Xe huyền phù bản LK của Hoắc gia đã chờ ở nơi đó, tài xế Giang Hải Đào thập phần cẩn thận, quần áo khăn lông tất cả đều đã chuẩn bị tốt.

Trở lại vườn trường, đã là buổi chiều.

Ở trên con đường sỏi đá phía trước Lục Viên, lại có thể đụng phải Liên Nghệ.

Vẫn là một thân quân trang thẳng đứng, biểu tình trước sau như một gợn sóng bất kinh, cả người thoạt nhìn vừa uy nghiêm lại vừa khí thế.

Chẳng qua…… Lưu Dược và Vân Mạt liếc nhau, đều ở trong mắt đối phương thấy được hiểu rõ.

Cái gì là cảnh giới ngụy trang cao nhất? Chính là đây!

“Liên giáo quan”, mọi người đứng thẳng tắp, làm một quân lễ.

“Ân”, Liên Nghệ gật đầu.

Thấy hắn không có ý tứ rời đi, Vân Mạt nhớ tới sự tình ngày hôm qua, bỗng nhiên không nghẹn lại, cười trêu chọc:

“Liên giáo quan, gà của hành tinh Chử Nhị, cùng gà của Trung Ương tinh, bản chất có gì khác nhau không?”

Sắc mặt Liên Nghệ cứng đờ, đáy mắt nứt toạc trong tích tắc, lại rất nhanh hồi phục nguyên trạng.

Ngẩng đầu lên, bộ dáng cao lãnh.

Tròng mắt Lưu Dược vừa chuyển, cũng đi theo miệng tiện: “Kỳ thật, ta cũng thích chơi “Sát chi mê”…… Ta mỗi lần đều thắng.”

Liên Nghệ:……Mẹ nó!

Người khác lúc ấy đều uống đến không nhớ gì cả, hoàn toàn không có ấn tượng, thấy bọn họ có điều ám chỉ, tức khắc có loại cảm giác như đang xem đám thiểu năng trí tuệ.

Đặc biệt là khi nhìn Lưu Dược, cảm thấy hắn quả thực là đang tìm chết.

Bình Luận (0)
Comment