Vân Mạt dựa ở lan can, trong đầu nhanh chóng phân tích tin tức hữu hạn.
Thời đại tinh tế, có rất nhiều tinh cầu chưa khai phá đều là vô chủ, bao gồm cả tinh cầu Gliese 255. Chúng sẽ trực thuộc tài nguyên của đế quốc ngân hà, dùng cho mua bán cùng giao dịch.
Trong tình huống bình thường, ai cũng có thể mua, sẽ được pháp luật của đế quốc ngân hà bảo hộ cùng thừa nhận.
Nhưng là, đó là ở trong tình huống bình thường.
Còn đây, “Nắng sớm” chỉ có ở Gliese, giúp tăng cao độ tinh khiết của cát vàng tím, sẽ có người nhịn xuống không tranh đoạt sao?
Tưởng tượng một chút, nếu Liên Bang lũng đoạn nắng sớm, sẽ rất nhanh kéo ra khoảng cách lớn với vũ khí của các tinh cầu khác. Đây là chuyện tuyệt không được cho phép.
Nếu không chiếm được, rất nhiều người sẽ nguyện ý lựa chọn phá hủy.
Tinh cầu không có bất luận cái gì có thể nắm chắc, bọn họ có thể lấy lực lượng của bản thân chống lại mơ ước của toàn bộ đế quốc ngân hà.
Cho nên, ở dưới tình huống không có vũ lực có tính nghiền áp, ai cũng không chạm vào nó, duy trì hiện trạng, ngược lại giúp khắp nơi đạt thành trạng thái cân bằng bước đầu.
Chính phủ các tinh vực đều không có ra tay, mà thông qua thương nhân cung cấp “Nắng sớm” để mua.
Mà hôm nay, Liên Nghệ lại đây.
Quan chỉ huy tối cao của quân 72 tới một tinh cầu mẫn cảm như vậy, liền không thể không khiến cho người nghĩ nhiều.
Hành động này chỉ có thể thuyết minh hai việc.
Thứ nhất, Liên Bang đối với Gliese có ý niệm khác.
Thứ hai, người hắn muốn tìm là một đại lão.
Từ trước mắt xem ra, tựa hồ loại khả năng thứ hai có xác suất cao hơn một chút.
Lại kết hợp cùng đối thoại ngắn ngủn với Liên Nghệ, và phụ trợ của quẻ tượng, sương mù ở trước mặt Vân Mạt đã từng bước bị thổi bay.
Trong kênh truyền đến tiếng nói chuyện lung tung rối loạn với nhau, màn hình trong lòng bàn tay nhiều thêm mười mấy quang điểm.
Âm thanh Lưu Dược có chút phấn khởi: “Ta đã đánh dấu được 4 mục tiêu hư hư thực thực.”
Lâm Phàm Thành vô ngữ nói: “Ta phi, ngươi còn cho là chuyện tốt sao, ngươi đánh dấu càng nhiều, không phải nói phạm vi điều tra càng rộng sao? Chúng ta chỉ có năm người, ngươi muốn ai mệt chết hả.”
Trách nhiệm của Vân Mạt là căn cứ vào nhân vật mà bọn họ đã đánh dấu tiến thêm một bước bài tra, gần như mỗi người đều đánh dấu bốn đến năm mục tiêu, số lượng vẫn còn tiến thêm một bước gia tăng.
Nàng đi bước một tiếp cận đối tượng đáng ngờ, thông qua tướng mạo cùng quẻ tượng tiến hành bài trừ.
“Ta nói, các ngươi kiềm chế chút được không”.
Vân Mạt nhìn điểm đỏ rậm rạp trên màn hình to bằng chiếc gương nhỏ trong bàn tay, sau đó thở dài một hơi, “Ta vừa mới bài trừ được ba người, ai lại bỏ thêm ba người vào?”
Hoắc Xuyên vuốt mũi cười hắc hắc: “Thấy ai cũng rất đáng ngờ. Dựa theo cách nói của Tống trưởng quan, hắn là người Alpha, tiêu chí rõ ràng nhất chính là đỉnh đầu nhô lên. Nhân vật có thể từ hành tinh Wolf vô thanh vô tức rời đi, tính cảnh giác của hắn nhất định rất mạnh, ta không tin hắn không có ngụy trang.”
“Cho nên ngươi đánh dấu toàn bộ nam nhân đội mũ?!” Lưu Dược khiếp sợ.
Hoắc Xuyên ngạo mạn nói: “Thà rằng giết sai một ngàn, tuyệt không phóng chạy một người.”
Vân Mạt cắn răng: “Ngươi vì sao không đánh dấu cả nữ nhân luôn đi, sao ngươi xác định hắn không cải trang thành nữ nhân?”
Hoắc Xuyên bĩu môi: “Cảm giác thực có đạo lý nha...”
Trên màn hình nháy mắt nhiều thêm ba điểm đỏ.
Vân Mạt ảo não muốn cho chính mình một cái tát:…… ai bảo ngươi miệng tiện!
Nhưng hắn làm cũng không sai, ở dưới tình huống không có bất luận tin tức phụ trợ gì khác, chỉ có thể bài tra như vậy, lại từ Vân Mạt tiến hành sàng chọn kế tiếp.
Vân Mạt nhìn phương hướng cửa ra vào, trong đầu hiện lên quẻ tượng đã tính trước khi ra cửa.
Hỏa Trạch Khuê thay đổi thành Lôi Trạch Quy Muội, cung Cấn là Thổ, biến thành quy hồn, quy hồn có tướng trở về nhà, mặt trăng mặt trời phản sinh, thế hỏa tuy động khắc, nhưng tị hỏa nhập mộ không khắc được, định là người sẽ trở về nhà.
Quẻ Thủy Trạch Tiết, giếng phong thuỷ, dùng thần tam hợp sinh ứng hào, thuyết minh có một số lượng lớn người giúp đỡ đối phương, ứng hào cha mẹ ám động, thuyết minh có người đang âm thầm tương trợ.
Hai quẻ được cùng một kết luận, đối phương sẽ hữu kinh vô hiểm rời khỏi nơi này, hành động hôm nay sẽ không thuận lợi.
Vân Mạt giống như không chút để ý di động ở thương trường, ánh mắt bay nhanh lược qua một đám đối tượng bị đánh dấu, cuối cùng ngừng ở trên người một nam nhân.
Hắn mặc một chiếc áo khoác thể thao, mũ tùy tiện đội lên trên đầu, trên cổ đeo mắt kính dùng để chơi game thực tế ảo, cho người ta cảm giác chỉ có khoảng mười tám, mười chín tuổi, nhìn như là người trẻ tuổi thập phần trào lưu.
Tầm mắt Vân Mạt rất nhanh dời đi, trong nháy mắt kia, nàng liền xác định —— chính là hắn!
Còn là người quen, nam nhân trong ngoài không đồng nhất nói nàng trèo tường!
Nàng biết thực lực của người nọ cao hơn nàng quá nhiều, năm người bọn họ không thể nào hoàn thành được nhiệm vụ.
“Tìm được người!”
Vân Mạt nhẹ giọng nói, vòng đánh dấu người số 9, cũng đem tin tức truyền đạt cho Tống Nghiêm Chính.
“Bắt lấy hắn!” Tống Nghiêm Chính rất nhanh hạ đạt mệnh lệnh.
Vân Mạt rất muốn ha hả, bắt hắn? Bằng năm người bọn họ? Còn có nhiều bình dân có thể làm con tin như vậy?
Tuy rằng nhiệm vụ khó khăn rất cao, nhưng trước tới gần hắn mới là vương đạo.
Nam nhân kia dừng ở phía trước một bức tranh, ngửa đầu thưởng thức, Vân Mạt không có cùng tầm mắt hắn giao tiếp, đi đến quầy hàng cách hắn 5 mét, nơi đó có trò chơi ném vòng lấy quà tặng.
Nàng giao 50 tinh tệ, nhận vòng.
Một bên lé mắt quan sát hướng đi của nam nhân kia, một bên ném, mỗi khi nàng ném, vị chủ quán đều phải đi theo run run một chút.
Mẹ nó, thế này thật huyền huyễn, bên trong đồ và vòng đồng của hắn toàn bộ đều là từ trường bất quy tắc, vòng đồng sẽ bay về vị trí nào, thuần túy là dựa vào vận khí.
Thằng nhãi này làm như thế nào mà nhiều lần đều có thể ném trúng?
Nam nhân kia thưởng thức bức tranh trong chốc lát, lúc sau bắt đầu di động về phía địa phương khác.
Vân Mạt nhấc chân muốn chạy, quán chủ gọi nàng lại, đau lòng hỏi nàng muốn quà tặng nào.
Khóe mắt Vân Mạt truy tung vị trí của nam nhân, không chút để ý chỉ vào một góc, quán chủ nháy mắt mặt mày hớn hở, sợ nàng hối hận, đem cái mũ mềm mại bện từ “Nắng sớm” cầm lấy ném cho nàng.
Vân Mạt xách theo mũ đi hai bước mới phản ứng lại đây……
Hoắc Xuyên đã chạy như điên đến, Vân Mạt nghĩ nghĩ, đem mũ ném cho hắn: “Tặng cho ngươi, ngươi không phải thích đồ đan bằng cỏ sao?”
Hoắc Xuyên cầm cái mũ có chút rối rắm, như thế nào cảm giác biệt nữu như vậy:…… Đưa nón xanh cho ta?!
“Là hắn? Thoạt nhìn thực yếu ớt, đuổi sao?” Năm người sau khi hội hợp, dựa ở ven tường nhỏ giọng thương lượng.
Nhưng mà, còn không đợi bọn họ có động tác, tiếng súng đột nhiên vang lên.
Đám người trong thương trường lập tức hoảng loạn, dòng người từ các phương hướng chen chúc về phía lối ra nhỏ hẹp, nam nhân kia khẽ nhếch khóe miệng, cũng kẹp chính mình vào trong đám đông, đi về phía cửa.
“Đuổi theo!”
Vân Mạt một phen kéo chiếc váy dài xuống, bên trong lại có thể là một chiếc quần short màu trắng dài đến đầu gối, đi theo phóng về phía cửa.
Nam nhân kia phảng phất cảm giác được cái gì, ở vị trí cửa đột nhiên quay đầu lại, đôi mắt thẳng tắp nhìn Vân Mạt, hướng tới nàng nhướng mày cười một chút.
“Đinh……”
Trong tai truyền đến tiếng hệ thống nhắc nhở, “Đối tượng đánh dấu số 9 rời khỏi cao ốc Siam”
“Đinh…đối tượng đánh dấu số 11 tới gần đối tượng số 9.”
“Đinh……đối tượng đánh dấu số 3 tới gần đối tượng 9.”
“Đinh……đối tượng đánh dấu số 5 cách đối tượng số 9 còn có 100 mét.”
Sao lại thế này? Năm người chen ra phía cửa đồng thời nháy mắt ra dấu cho nhau.
Bọn họ trước đó đã đánh dấu không ít người, lại có thể đồng thời lại đây.
Đối tượng số 11 là một nữ nhân, tóc cao cao dựng thẳng lên, nhưng đỉnh đầu thực nhọn, rõ ràng cũng là người hành tinh Alpha.
Nàng từ trong túi móc vũ khí ra, hướng tới đối tượng số 9 giơ súng lên.