Trong văn phòng sở chỉ huy của nơi đóng quân, Dư An Kỳ đầy mặt không vui đập xuống mặt bàn một chút: “Việc này có ý gì? Chiến khu Đông Mã Lí trùng kiến, điều động nhân viên căn cứ 001 đi qua, lại ra sức khước từ, tìm cớ? Sống yên ổn quá lâu, nên bắt đầu sợ chết? Đây là quân nhân cái con mẹ gì? Là thủy quân lục chiến cái gì?”
Hắn từ đội hàng không quân 72 lại đây, vừa mới tiếp nhận bộ phận công tác này, đã cảm giác được vũng bùn ở đây rất sâu.
Quan viên cơ sở bằng mặt không bằng lòng, ra sức khước từ, hắn ở chỗ này vẫn là căn cơ quá nông.
Đôi mắt màu xanh của Carrey thâm xuống: “Trực tiếp điểm danh điều động nhân viên đi.”
Bọn họ vốn dĩ hướng một ít binh lính biểu hiện đặc biệt ưu tú phát ra chiêu mộ, những người này đã ở Wolf nhiều năm, đối với tình hình chiến đấu ở nơi đây rất quen thuộc, có vài người đã trải qua không ít thực chiến, các phương diện đều không tồi.
Nhưng ngay ở thời điểm mấu chốt này, bọn họ lại có thể cự tuyệt.
Không, cũng không thể nói là cự tuyệt, mà chỉ là bọn họ không có báo danh, không có xin đi chấp hành huấn luyện gian khổ ở trên tinh vực khác, nhiệm vụ tiền tuyến mà bọn họ đã từng rất chờ mong được chấp hành.
Wolf? A…… Ở chỗ này mấy năm, liền không còn cả lý tưởng sao?
Nếu Randy ở đây, nhiều lão binh đã từng được chính hắn dẫn dắt qua, sao sẽ là cục diện hiện tại?
Từ Hải Địch nhìn Dư An Kỳ, không nhanh không chậm nói: “Vệ đại tá, kỳ thật ý tưởng của binh lính là có thể lý giải, ngài đổi vị trí suy nghĩ một chút xem, dưới tình huống đãi ngộ và lên chức giống nhau, sau mấy năm tương đối an ổn nghỉ ngơi, ngươi vẫn còn nguyện ý đi vũ trụ chiến đấu, đi qua những ngày vết đao liếm máu, không rõ sống chết sao?”
Từ Hải Địch hiện tại là lữ trưởng lữ đoàn 2, nếu không có Dư An Kỳ, hắn đã có khả năng lại được thăng một bậc, đối với việc mượn sức của căn cứ này, hắn cũng đã sớm quen thuộc.
Ở trong lòng Từ Hải Địch, hắn mới hẳn là người được lựa chọn thích hợp nhất ở căn cứ này.
Lữ trưởng lữ đoàn 1, Cận Hằng cũng là một người thẳng tính, lập tức trở mặt: “Hừ, phục tùng là thiên chức của quân nhân, ta đây liền trở về điều binh, tự mình mang đội, không tới thì cút ra khỏi căn cứ 001 cho ta.”
Lữ trưởng lữ đoàn 3 chủ trương dùng thủ đoạn vu hồi, “Ta cảm thấy vẫn nên suy xét lại một chút, không thể cưỡng bách, nếu không, người lính bị vi phạm ý nguyện, khi lên chiến trường có khi lại trở thành nhược điểm của chúng ta.”
Từ Hải Địch nhéo giữa mày: “Là đạo lý này. Hiện tại chiến khu Đông Mã Lí là địa phương có tình thế khẩn trương nhất, người đi qua nơi đó đều để lại di thư, di thư phiêu lưu trong vũ trụ đã rất nhiều, có cảm xúc sợ hãi cũng thực bình thường.”
Từ Hải Địch đã hiểu, quan niệm hôm nay của hắn, nếu không dấu vết truyền ra ngoài, thực có thể giúp hắn mượn sức một nhóm người ủng hộ.
Tiêu Phong nghe ra ý khác, đột nhiên nói một câu: “Chúng ta còn có tân binh, 3000 giọt máu mới mẻ, có nhiệt tình, có dũng khí, còn chưa có kiến thức qua sự tàn khốc của chiến trường, sự trưởng thành của bọn họ, mới là tương lai của nơi này, mới đáng giá chờ mong.”
“Coi bọn họ như tinh anh để huấn luyện, làm cho bọn họ nhanh chóng trưởng thành, cho bọn hắn cơ hội kiến công lập nghiệp!”
Ánh mắt Dư An Kỳ thâm trầm nhìn Tiêu Phong, người này quả thực là……vô sỉ!
Nhưng Wolf? Lực lượng sạch sẽ chân chính có thể sử dụng……khả năng thật đúng là chỉ có tân binh.
Đây quả thực chính là một tuyệt đại châm chọc!
Hội nghị bắt đầu từ hôm qua, vẫn luôn liên tục đến bây giờ.
Cuối cùng đạt thành mấy ý kiến:
Thứ nhất, tiếp tục hướng lão binh phát ra lệnh thu thập, thay phiên điều phái đi đến chiến khu trạm không gian Đông Mã Lí.
Thứ hai, từ giờ trở đi, tăng lớn lực độ huấn luyện tân binh, lấy phương thức tuyển chọn bộ đội đặc chủng, dùng phương pháp đào thải thành lập một đội ngũ tinh nhuệ.
Thứ ba, trọng điểm bồi dưỡng 30 tân binh, trở thành tinh binh trong tinh binh.
Cùng lúc đó, tân binh đã lục tục tiến vào nơi đóng quân.
Năm nay bởi vì chiến sự ở tiền tuyến chặt chẽ, Liên Bang trưng binh số lượng lớn, tân binh đến căn cứ của bọn họ, cũng có hơn 3000 người.
Những người này không nhất định tất cả đều là tốt nghiệp từ trường quân đội, có một ít là lính tình nguyện, từ trong đám người vừa độ tuổi trong xã hội, sau khi phục dịch ba năm có thể lựa chọn xuất ngũ, cũng có thể căn cứ biểu hiện mà lưu lại.
Nơi này không thiếu một ít đám người chân chính có khát vọng, có theo đuổi, nhưng cũng tràn ngập một ít người tố chất khá thấp.
Vân Mạt dựa theo bản đồ tìm được chỗ ở, bài trí rất đơn giản, là gian phòng bốn người, ngoại trừ hệ thống phân biệt thân phận cùng vô số dịch dinh dưỡng, địa phương khác nhìn không ra cảm giác tinh tế gì, mọi thứ đều phải chính mình động thủ.
Bạn cùng phòng còn chưa có nhìn thấy, vừa mới buông hành lý, chưa kịp tu chỉnh, liền nghe được tiếng còi dồn dập.
Nhanh như vậy đã tập hợp?
Vân Mạt xoay người đi ra ngoài, trên đường hội hợp cùng Hoắc Xuyên bọn họ.
“Căn cứ có niệu tính gì? Mọi người còn chưa có tới đủ đi?” Lâm Phàm Thành mắng một câu, hắn vừa định đổi kiện quần áo, quần còn chưa có kéo xong, liền nghe được tiếng còi.
“Lập tức bắt đầu kỳ tân binh, hẳn là muốn tẩy não trước, thuận tiện thành lập uy vọng đi”, Vân Mạt nói.
Lưu Dược vuốt bụng, ngửa đầu 90 độ nhìn trời, ngữ khí thập phần ưu thương: “Ta tưởng tượng đến lại sắp huấn luyện, liền cảm thấy thương cảm cho một ít thịt còn sót lại của chính mình.”
Lâm Phàm Thành cũng đi nhanh hai bước nói: “Huấn luyện tân binh, chỉ sợ cùng quân huấn ở trường học không phải cùng một cấp đi.”
Hắn quay đầu nhìn về phía Vân Mạt: “Ngươi được không?”
Vân Mạt nghĩ nghĩ: “Vấn đề không lớn, hy vọng tần suất huấn luyện cơ giáp có thể cao một ít.”
“Năm chúng ta chung một liên đội, hẳn vẫn là đồng đội cùng một tổ đi? Ta sao cứ cảm thấy không dám tin tưởng chứ? Có thể điều chúng ta từ căn cứ 001 lại đây, còn không tách chúng ta ra, đây là muốn một đập giết sạch sao?” Hoắc Xuyên nói.
“Cũng có khả năng là khinh bỉ đối với chúng ta ……”
Mạc Mặc có chút lo lắng: “Ta ở trên đường tới nhìn thấy một ít người, tổng cảm giác bầu không khí nơi này có chút kỳ quái. Bọn họ sẽ không chơi bẩn sau lưng chứ?”
Vân Mạt vỗ bờ vai của hắn: “Kỳ thật, ta không có nói cho các ngươi một sự kiện.”
Hoắc Xuyên quay đầu hỏi nàng: “Chuyện gì?”
Vân Mạt: “Ta là người có bối cảnh.”
Mọi người:…… “Bối cảnh gì?”
Vân Mạt:…… suỵt!
Chờ bọn họ đuổi tới, trên sân huấn luyện đã có không ít người, đang đứng thẳng hàng thành một đội dưới sự chỉ huy của huấn luyện viên, bọn họ tới còn không tính là muộn.
Vân Mạt bởi vì chiều cao, đứng ở đầu đội ngũ.
Dư An Kỳ đã bắt đầu bài phát biểu tình cảm mãnh liệt mênh mông, sau khi nói xong chính là các quan chức lớn lớn bé bé khác nói chuyện, sau đó chính là từng huấn luyện viên mang đội đi huấn luyện.
Tiêu Phong ngừng ở trước mặt Vân Mạt, nhìn xuống nàng, dùng âm thanh chỉ có hai người mới có thể nghe được nói: “Không nghĩ tới đi? Ta sẽ là huấn luyện viên của ngươi?”
Hắn cao gần 1m9, tỉ lệ thân hình cũng thực tốt, nếu không suy xét ác ý tràn đầy trong mắt, hắn cũng coi như một nam nhân tương đối có mị lực.
Vân Mạt cười nhẹ: “Không ngoài ý muốn.”
“Phải không?”
Tiêu Phong hừ lạnh một tiếng, đứng ở đầu đội ngũ hàng:
“Lời Dư đại tá nói, các ngươi đều nghe được đi.”
“Các ngươi đều thông qua chọn lựa kỹ càng mới có thể đi vào Wolf, các ngươi nguyện ý vì Liên Bang trả giá thanh xuân của chính mình, hẳn sẽ được quý trọng.”