Tôi Dựa Vào Đoán Mệnh Để Trở Thành Minh Tinh ( Dịch Full )

Chương 608 - Chương 608. Có Nguyên Nhân

Chương 608. Có nguyên nhân Chương 608. Có nguyên nhân

Tối hôm qua, bởi vì ra ngoài quân doanh, tin tức che chắn trở nên bạc nhược, tín hiệu thông đạo ZJLX rốt cuộc thông suốt, nàng đã thực hiện liên lạc với Lam Tinh.

Thân hình Vân Phong xuất hiện ở trên hình ảnh.

Thần sắc hắn thoạt nhìn thực mệt nhọc, trên cằm có rất nhiều râu chưa cạo, phía dưới đôi mắt đen một vòng.

“Anh, phát sinh chuyện gì sao?” Vân Mạt nhạy bén mà cảm giác được không đúng.

Vân Phong gật đầu: “Chiến hạm A98 của chúng ta, khi tuần tra tiểu vệ tinh, bị đánh rơi.”

“Ai làm?”

“Liên Bang!” Vân Phong nói, “Chỉ sợ là thị uy đi”.

Vân Mạt nhíu mày.

Liên Bang không phải đã rút quân sao? Hơn nữa điểm nhảy dời đã tắt, bọn họ không đóng quân ở Lam Tinh. Từ nơi gần nhất là Wolf đi qua cũng phải mất vài ngày, trang bị vận chuyển như thế nào? Nhân viên đi như thế nào?

Tươi cười của Vân Phong mang theo một tia trào phúng: “Gần đây có tư thế ngóc đầu trở lại.”

“Tiểu vệ tinh YM là viên tinh cầu quặng của Lam Tinh, đương nhiên, đúng là trên phương diện quyền tài sản có tồn tại một ít tranh luận”

“Bọn họ ở trong vũ trụ dựng thành lũy làm tiết điểm, dùng tinh hạm tầm xa, cho nên, dù không dùng điểm nhảy dời, cũng có thể nhanh chóng đưa toàn bộ binh lính vũ trang đến chiến khu.”

“Mà chúng ta, dù tiểu vệ tinh YM cách Lam Tinh rất gần, nhưng chúng ta không có tinh hạm tính năng cao như vậy, cho nên phương diện tốc độ khá chậm.”

Âm thanh Vân Phong mang theo khàn khàn, giống như vừa thức dậy sau nửa đêm, nhưng vẫn mang theo sự sắc bén.

Vận dụng lực lượng của toàn tinh cầu, năm nay ở trên phương diện vũ khí có phát triển nhảy vọt, nhưng muốn đuổi kịp Liên Bang đã vượt qua bọn họ vài thập niên, vẫn không có dễ dàng như vậy.

“Cần em làm cái gì không?” Vân Mạt hỏi.

“Có”.

Vân Phong thở dài, hắn cũng không muốn đem gánh nặng đè ở trên người hai đứa em trai, em gái vừa mới thành niên này, nhưng hiện tại cũng chỉ có thể dựa vào bọn họ.

“Muốn làm cái gì?” Vân Mạt hỏi.

Vân Phong nói: “Nghĩ cách tiếp cận bộ trưởng bộ quốc phòng Wolf.”

“Được”, Vân Mạt nói, “Sau đó thì sao?”

Vân Phong click mở một ảnh chụp thập phần xưa cũ, là một đài tinh hạm rất lớn, thân thể tinh hạm loang lổ rỉ sét, phía trên thân tinh hạm có hàng chữ to bắt mắt —— “Gavag”.

Vân Phong nói: “Con “Gavag” này là của Wolf, lại là hạng mục hợp tác giữa quân chính phủ Wolf cùng Alpha. Nhưng sau đó, hai bên đàm phán thất bại, tòa Gavag này còn chưa có hoàn thành hoàn toàn.”

“Wolf không có kỹ thuật, Alpha không nghĩ làm tiếp? Hai bên giằng co, vẫn luôn để ở nơi đó không có dùng tới.”

“Nhưng muốn duy trì việc hoàn thành một tinh hạm lớn như vậy, yêu cầu mỗi năm phải chi trả rất nhiều tiền và nguồn năng lượng? Wolf không nghĩ lại giữ nữa, cho nên chuẩn bị bán ra……”

Vân Mạt đã nghe hiểu, Lam Tinh muốn mua? Nhưng lại không thể chính mình ra mặt mua, bởi vì vô số đôi mắt đang nhìn chằm chằm viên tinh cầu cấp D này. Dù cho Liên Bang không hề chèn ép, nhưng chỉ cần có quan hệ đến tồn vong của nhân loại, các tinh cầu khác cũng không nhất định không hạ thủ.

Cho nên, làm cho bọn họ bảo trì trạng thái hiện có, thậm chí trở về nguyên thủy, sẽ là kết quả mà thế lực khắp nơi đều muốn.

Muốn mua tinh hạm? Liền không thể đi qua tay người một nhà.

Muốn mua tinh hạm, trước hết phải tiếp xúc với bộ trưởng bộ quốc phòng, mà người nọ, cũng không phải người bình thường có thể dễ dàng tiếp kiến được.

Muốn cùng hắn nói chuyện, ngoại trừ tiền, còn phải có thân phận và địa vị.

Cho nên, Vân Mạt nghĩ nghĩ chức vị của chính mình —— thiếu tá. Đối phương có thể là thiếu tướng hoặc trung tướng.

Không bài trừ có con đường khác? Nhưng sự tình mua bán tinh hạm này, trình tự rất nhiều. Nàng cần một cơ hội tiếp kiến vị bộ trưởng quốc phòng này.

Như vậy, nhiệm vụ hành tinh Cốc Cam sắp tới, nếu thành công, có lẽ sẽ là lối tắt nhanh nhất.

Dưới sự thúc giục của Nhiếp Câu Sanh, Vân Mạt rất nhanh hoàn hồn.

Liên Nghệ không có ngăn cản nàng, cho tới nay, mỗi một chuyện nàng làm đều có mục đích.

Ở trong mắt bọn họ, quân công sớm hay muộn gì cũng có thể đạt được, nàng còn thực quá trẻ.

Nhưng việc này, hắn cũng hiểu, chính mình không có lý do ngăn cản. Đổi lại là hắn, cũng sẽ lựa chọn như thế. Một ngày không giải trừ uy hiếp, đều có khả năng là tai hoạ ngầm trí mạng.

Liên Nghệ suy nghĩ một chút, cầm lấy quang não, điều ra hồ sơ hành tinh Cốc Cam.

Folder rậm rạp, tỏ rõ hiểu biết của hắn về tinh cầu này.

Âm thanh của hắn đã truyền tới: “Nhiệm vụ khó khăn cấp S, đội đột kích Liệp Báo vốn là lựa chọn hàng đầu, nhưng Trung Ương tinh xuất hiện sự cố đột phát……”

Vân Mạt an an tĩnh tĩnh nghe, cẩn thận nghiên cứu tư liệu.

“Người khác đều cho rằng Tả Cát là ông vua không ngai ở hành tinh Cốc Cam, trên thực tế không phải”, Liên Nghệ nói.

“Đó là ai?” Vân Mạt hỏi.

Liên Nghệ lắc đầu: “Người nọ rất có năng lực, cũng rất điệu thấp, tạm thời không quá đặc biệt rõ ràng”

“Ngoại trừ hắn, còn có……”

Liên Nghệ từ từ nói các thông tin về hành tinh Cốc Cam, rất nhiều tin tức đã được chiếu rọi trong diễn tập, ngoài ra, còn có nhiều thông tin mà hệ thống bắt chước không nhìn tới.

Thực rõ ràng, hắn đã đi qua hành tinh Cốc Cam, còn ở lại trong thời gian rất lâu, cho nên mới hiểu toàn diện như vậy.

Ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ, chiếu lên đỉnh đầu người thanh niên, lúc này, hắn nhìn như một vị huấn luyện viên lạnh lùng, đang dùng tin tức mà chính mình đã từng dùng sinh mệnh đổi về tới, dốc túi giảng dậy.

Trong nháy mắt kia, nàng có một loại chua xót cùng cảm động.

Cảm ơn. Vân Mạt nói ở trong lòng.

Nhiếp Câu Sanh vốn dĩ định nói hai câu, rốt cuộc lại nghẹn trở về, đứng lên, bàn tay to hung hăng ấn ở trên vai trái Vân Mạt: “Nhất định phải còn sống trở về!”

Vân Mạt chụm hai gót chân, ngẩng đầu ưỡn ngực: “Rõ!”

“Mẹ kiếp, làm ta sợ nhảy dựng”

Nhiếp Câu Sanh chửi thầm một câu: “Đều đã nói xong đi? Ăn cơm, ăn cơm.”

Bình Luận (0)
Comment