Tôi Dựa Vào Hệ Thống Ăn Dưa Nâng Đỡ Nửa Cái Giới Giải Trí

Chương 36

 
Tôn Hồng Phi sau khi nhận được sự bảo đảm từ Cao Thân thì vô cùng hài lòng.

Cùng người thông minh nói chuyện, đúng là sảng khoái.

Để tránh đêm dài lắm mộng, hắn lập tức liên hệ với bộ phận đầu tư. Vì có Đường Lăng đích thân chỉ đạo, mọi thủ tục đều được bật đèn xanh, không có bất kỳ trở ngại nào. Nếu không xảy ra ngoài ý muốn, số tiền đầu tư này sẽ sớm đến được đoàn phim của Cao Thân.

Đương nhiên, điều quan trọng nhất là hắn đã hoàn mỹ hoàn thành nhiệm vụ.

Bề ngoài nhìn vào, hắn không chỉ giúp Cố tổng có được thứ mà hiện tại cậu cần nhất, mà còn không hề vi phạm yêu cầu giữ kín từ phía Văn tổng, không để chuyện này bị lộ ra ngoài.

Nhưng trên thực tế, hắn vừa cho người đi truyền lời đến bên phía Mộng Vũ phim ảnh, khiến họ chủ động rút lui, vừa đích thân gọi cho Cao đạo, định đoạt luôn vai diễn kia.

Với trí thông minh như băng tuyết của Cố tổng, nhất định sẽ sớm nhận ra điểm bất thường. Không cần Cao Thân nói gì thêm, Cố tổng cũng sẽ đoán được phía sau có người đang âm thầm giúp mình. Và người đó ngoài Văn tổng ra thì còn ai vào đây?

Thậm chí, để chắc ăn hơn, Tôn Hồng Phi còn chủ động cho Điềm Chanh video đầu tư thêm một khoản nữa.

Cho dù hiện tại Cố tổng chưa kịp nghĩ đến Văn tổng, nhưng khi nhìn thấy thành quả, cảm nhận được tình cảm mịt mờ kia, nhất định sẽ cảm động!

Có thể nói là nhất cử tam đắc.

Tôn Hồng Phi càng nghĩ càng cảm thấy, bản thân đúng là một thiên tài!

Nghĩ tới đây, hắn vừa hừ ca, vừa định đi phòng pha nước rót cho mình ly cà phê, nào ngờ mới vừa tới cửa đã đụng mặt đối thủ một mất một còn Kim Thế Hằng.

Từ khi cùng lúc gia nhập công ty, quan hệ giữa hai người đã không mấy hòa thuận.

Ban đầu, Tôn Hồng Phi thật thà chỉ biết cắm đầu làm việc, hoàn toàn không để tâm đến các thủ đoạn xã giao. Ngược lại, Kim Thế Hằng cơ trí lại biết nịnh bợ, hễ có cơ hội thể hiện trước mặt lãnh đạo là hắn lập tức nhào tới không bỏ sót.

Nhờ vậy, Kim Thế Hằng nhanh chóng được lãnh đạo ưu ái, chẳng bao lâu đã lên chức phó giám đốc, trong khi Tôn Hồng Phi khi đó vẫn chỉ là một tổ trưởng nhỏ.

Gần đây, Kim Thế Hằng nghe nói công ty sắp thành lập một bộ phận mới, mà chức giám đốc của bộ phận này rất có thể sẽ được chọn từ hàng ngũ các phó giám đốc hiện tại.

Được làm giám đốc bộ mới, ai mà không ham? Ai mà cam lòng mãi mãi bị người khác đè đầu cưỡi cổ?

Vì thế, Kim Thế Hằng dùng đủ mọi thủ đoạn loại bỏ hết các đối thủ cạnh tranh.

Thế nhưng đúng vào lúc hắn sắp đắc ý, Tôn Hồng Phi như từ trên trời rơi xuống, nhờ được Văn tổng ưu ái mà một đường thăng liền ba cấp, trực tiếp lên làm giám đốc bộ phận mới.

Kim Thế Hằng khi đó tức đến suýt hộc máu ba lần.

Bao công sức của hắn, cuối cùng lại làm nền cho kẻ mà hắn chướng mắt nhất. Nghĩ đến đây, trong lòng càng thêm bực bội.

Nhìn thấy nụ cười rạng rỡ trên mặt Tôn Hồng Phi, Kim Thế Hằng tuy trong lòng đầy oán khí, nhưng ngoài mặt chỉ có thể cười gượng, ngoài cười trong không cười nói: "Giám đốc Tôn hôm nay tâm trạng rất tốt nhỉ, chắc là có chuyện vui?"

Tôn Hồng Phi khi còn trẻ từng vì vụng về ăn nói mà để Kim Thế Hằng cướp không ít công lao, đến giờ vẫn nhớ mãi trong lòng.

Nay rốt cuộc ngẩng đầu làm người, sao có thể bỏ qua cơ hội phản kích này?

Hắn bình thản mỉm cười, giọng điệu nhàn nhã: "Cũng không hẳn, chẳng qua là cảm thấy ông trời vẫn còn công bằng. Không cần đi đường ngang ngõ tắt, chỉ cần có mắt nhìn người, chịu khó làm việc, thì thăng chức chỉ là chuyện sớm muộn. Phó giám đốc Kim, anh nói có đúng không?"

Hắn còn cố ý nhấn mạnh thêm chữ "Phó".

Kim Thế Hằng tức đến nghiến chặt cả răng hàm, hạ giọng nói: " Họ Tôn, đừng có đắc ý quá sớm. Cái ghế này có ngồi yên được hay không, còn chưa biết đâu!"

Nói xong, hắn xoay người bỏ đi.

Tôn Hồng Phi lại chẳng hề để tâm đến lời đe dọa đó. Giờ phút này, hắn chỉ có một niềm tin: Có Cố tổng chống lưng, cứ thong thả mà xem chó điên nhảy nhót.

Chỉ cần hắn một lòng theo sát Cố tổng, thì chẳng có gì phải lo cả.

Cùng lúc đó, Cố Tinh Thời vừa bị Tôn Hồng Phi gọi tên đang ở một bên hỏi thăm Tần Văn, thăm dò cảm nhận sau buổi thử vai.

Tần Văn thành thật nói: "Tôi thấy đạo diễn có vẻ rất hài lòng. Chỉ là..."

Y ngập ngừng, không nói hết câu.

Nhưng Cố Tinh Thời hiểu. Vài lần thử vai trước cũng như thế, đạo diễn đều tỏ ra rất hài lòng, vậy mà cuối cùng vai diễn lại rơi vào tay người khác.

Lần này, tuy cậu có dùng chút mánh khóe để dọa rút các ứng viên khác ra khỏi danh sách, nhưng trong lòng cậu vẫn không dám chắc.

Chỉ có thể an ủi Tần Văn: "Không sao đâu, coi như lần này rút kinh nghiệm. Vốn cũng chỉ là đi thử nước, phía sau vẫn còn mấy buổi thử nữa mà..."

Chưa nói hết câu, đã thấy đạo diễn casting vội vã chạy ra. Nhìn thấy bọn họ, mắt ông ta sáng lên: "Tốt quá! Cố tổng, hai người vẫn chưa rời đi!"

Cố Tinh Thời hơi nghi hoặc nhìn ông ta: "Sao vậy? Tần Văn nhà tôi thử vai có vấn đề gì sao?"

"Không không! Tiểu Tần diễn rất tốt!" Đạo diễn thấp giọng, tỏ vẻ thần bí: "Phiền Cố tổng sang phòng bên cạnh chờ một chút. Đạo diễn Cao có chuyện muốn trao đổi với ngài."

Tình huống này trước nay chưa từng xảy ra.

Cố Tinh Thời và Tần Văn nhìn nhau, đều thấy khó hiểu, nhưng vẫn gật đầu đồng ý, đi theo đạo diễn sang phòng chờ.

Cũng không phải chờ quá lâu, đạo diễn Cao đã đến.

Cao Thân thân hình cao gầy, đeo kính đen, bề ngoài trông không có gì nổi bật. Nhưng vừa thấy Cố Tinh Thời, ông ta đã bước tới chào đón rất nồng nhiệt: "Cố tổng! Nghe danh đã lâu!"

Sự nhiệt tình khiến Cố Tinh Thời thoáng giật mình, phản ứng chậm nửa nhịp.

Cao Thân lại chẳng để ý, tiếp tục khen ngợi liên tục: "Tiểu Tần biểu hiện thật sự xuất sắc! Cố tổng đúng là biết cách dạy người. Càng cảm ơn ngài đã nhìn trúng chúng tôi, chịu để một nhân tài trẻ tuổi như vậy tham gia đoàn phim..."

Ông ta ghi nhớ lời Tôn Hồng Phi dặn, không hề tiết lộ nửa chữ nào về Văn tổng phía sau.

Nhưng Cố Tinh Thời vẫn dần nghe ra được chút mùi vị.

Thái độ của đạo diễn Cao thay đổi đột ngột như vậy, hiển nhiên là vì sau lưng cậu có chỗ dựa khiến người ta không dám xem nhẹ.

A này......

Tin đồn lan nhanh như vậy sao?!

Cố Tinh Thời cũng phải ngẩn người.

Ban đầu cậu còn lo kế hoạch không thành, đã chuẩn bị sẵn hai ba phương án dự phòng. Lần này vốn chỉ muốn thử nước, căn bản không ôm hy vọng gì.

Ai ngờ, cậu còn chưa chính thức ra tay, chỉ là vài chi tiết nhỏ, vậy mà không chỉ khiến công ty Mộng Vũ hoảng sợ bỏ chạy, mà đến đạo diễn cũng bị dọa khiếp?!

Hơn nữa, đạo diễn Cao còn tỏ ra vô cùng chắc chắn, như thể đã biết rõ người chống lưng phía sau cậu là ai vậy.

Chuyện này có phải quá vượt ngoài dự tính rồi không?! Chính cậu còn chưa rõ người đó là ai nữa mà!!

Mấy người trong giới giải trí các người, có phải trời sinh đã có năng khiếu não bổ mấy chuyện kiểu này không vậy!

Cố Tinh Thời cảm giác đầu mình sắp bị đống bánh nhân thập cẩm này nhồi cho nổ tung.

Thế mà hắn lại không thể để lộ bất kỳ sơ hở nào, đành phải ra sức giữ mồm giữ miệng, nói năng cực kỳ cẩn trọng, biểu hiện thì đặc biệt rụt rè dè dặt.

Kết quả là...

Cao Thân lại càng thêm tin tưởng.

Trước đó, sau khi vị Tôn giám đốc kia mở lời, chẳng bao lâu sau đã có người bên Điềm Chanh Video chủ động liên hệ ông để bàn chuyện đầu tư.

Hiệu suất nhanh đến mức khiến Cao Thân phải sững người, đủ để thấy đối phương coi trọng vị Cố tổng này đến mức nào.

Hồi tưởng lại những ngày xưa khổ sở, bản thân ông phải chạy vạy khắp nơi, cầu xin hết người này đến người kia mới lôi được chút vốn đầu tư. Mà quá trình thì khỏi phải nói, vô cùng gian nan. Kể cả khi moi được tiền, chuyện nửa đường bị rút vốn cũng chẳng hề hiếm gặp.

Hiện tại, hắn chỉ mới nhận một vai nam phụ số ba.

À không đúng.

Thật ra còn chẳng tính là nhận vai, vì kỹ năng diễn xuất của Tần Văn đảm nhiệm vai nam phụ ba này quả thật là thừa sức.

Xét theo khía cạnh này, bản thân hắn hoàn toàn là đang chiếm được tiện nghi đó chứ!

Chuyện này khiến đạo diễn Cao Thân vốn luôn phải chịu khổ nhiều cũng cảm thấy có chút ngại ngùng. Vì thế ông ta dè dặt hỏi Cố Tinh Thời: "Cố tổng, các ngài có ý kiến gì về nhân vật này không?"

Cố Tinh Thời sững sờ.

A?

Không ngờ lại còn có đãi ngộ như thế này sao?

Não bộ đạo diễn Cao có phải đang quá mức tưởng tượng không vậy?

Cậu cũng dè dặt hỏi lại: "Gì cũng có thể góp ý sao?"

Cao Thân gật đầu: "Dĩ nhiên, ngài cứ nói."

Cố Tinh Thời nói: "Là như thế này, với vai Úc Trường Ngôn, bọn tôi cảm thấy tính cách nhân vật có phần hơi mỏng, không biết đạo diễn có thể vất vả một chút, thêm cho nhân vật này vài phân cảnh nữa để làm nổi bật tính cách không?"

"Ừm..." Cao Thân gật đầu, đợi một hồi không nghe thêm gì, liền kinh ngạc hỏi: "Chỉ... chỉ vậy thôi sao? Không sao đâu Cố tổng, ngài cứ mạnh dạn đề xuất."

Cố Tinh Thời: "......"

Cậu cảm thấy mình đã nói to gan lắm rồi.

Có chút chột dạ, cậu vội vàng bổ sung: "Cũng không cần quá nhiều, bốn năm cảnh là được rồi, hoặc ba bốn cảnh cũng được. Nếu thật sự không tiện thì thôi cũng không sao, cứ lấy tổng thể kịch bản làm trọng."

Cao Thân: TAT

Trời ạ!

Đây là kim chủ ba ba thần tiên gì vậy!!!

Ông không khỏi nhớ lại mấy lần trước bị nhét cho cả đống con ông cháu cha đầu trâu mặt ngựa.

Không có thực lực, mà chuyện thì nhiều vô kể. Mỗi lần nhớ lại chỉ thấy nước mắt đầy mặt.

Nếu tài nguyên nào cũng được như Tần Văn, ông chỉ muốn hét lớn: "Motto motto (nữa đi nữa đi)!!"

"Cố tổng!"

"Cao đạo!"

Hai người tay nắm chặt tay.

Ai cũng thấy mình là người được lợi, đều vô cùng hài lòng.

"Hợp tác vui vẻ!"

-

Sau khi xác định vai diễn, không bao lâu là phải bắt đầu quay phim.

Đây là lần đầu tiên Tần Văn tham gia lễ khai máy, Cố Tinh Thời lo y hồi hộp nên chủ động đi cùng cậu tới nơi.

Hai người tới phim trường tại Sơn Dương, đoàn phim đã sớm đặt trước khách sạn.

Cố Tinh Thời vốn tưởng rằng bộ phim này đầu tư không lớn, điều kiện ăn ở chắc cũng bình thường. Kết quả vừa tới nơi, phát hiện tuy khách sạn không quá sang trọng, nhưng cực kỳ gọn gàng sạch sẽ. Hơn nữa đoàn phim còn hào phóng bao trọn khách sạn, đến cả vai nam phụ ba như Tần Văn cũng được phân cho một phòng suite không tệ.

Hai người vừa đặt hành lý xuống chưa bao lâu, Cố Tinh Thời liền nhận được điện thoại của Tôn Hồng Phi.

"Cố tổng, cậu đang ở phim trường Sơn Dương phải không?"

Cố Tinh Thời hơi bất ngờ: "Sao ông biết?"

Tôn Hồng Phi trong lòng cười thầm: Đương nhiên là vì tất cả đều nằm trong tầm kiểm soát của tôi.

Nhưng ngoài mặt, hắn lại làm ra vẻ như vừa mới biết: "Ôi, bên Điềm Chanh Video của chúng tôi cũng là đơn vị đầu tư chính cho bộ phim này của đạo diễn Cao, được mời tới dự lễ khai máy lần này. Tôi cũng là nghe đạo diễn Cao nhắc tới mới biết Cố tổng cũng ở đây."

Cố Tinh Thời không nghĩ ngợi gì nhiều, chỉ đáp: "À, vậy thì đúng là trùng hợp quá."

Tê ——

Không đúng rồi. Phản ứng của Cố tổng sao lại bình thản như vậy?

Tôn Hồng Phi khẽ nhíu mày. Chẳng lẽ ám chỉ của mình còn chưa đủ rõ ràng sao?

Thế là hắn lại lên tiếng: "Thật ra thì, ban đầu chúng tôi cũng không định đầu tư vào bộ phim này. Nhưng Văn tổng của bọn tôi nhìn trúng tiềm năng, kiên quyết chủ trương đầu tư mạnh vào."

Câu này đã đủ rõ ràng rồi chứ?

Thế mà phản ứng của Cố Tinh Thời lại càng thản nhiên hơn: "Vậy Văn tổng của các ông đúng là có con mắt tinh tường."

Tôn Hồng Phi: "???"

Sao lại không giống trong tưởng tượng của hắn chút nào?

Cố tổng nhắc đến Văn tổng, sao nghe cứ như đang nói đến một người xa lạ thế?

Không đúng!

Cảm giác này hoàn toàn không đúng!

Chẳng lẽ trong chuyện đầu tư có gì trục trặc, khiến Cố tổng không hài lòng?

Tôn Hồng Phi lập tức đứng bật dậy, chạy ngay đến bộ phận đầu tư để xác minh. Nhưng sau khi dò hỏi cẩn thận, lại phát hiện tiền từ bên họ đã sớm chuyển khoản xong xuôi, không có bất kỳ vấn đề nào.

Sự việc đã vượt ra khỏi tầm kiểm soát, khiến Tôn Hồng Phi bắt đầu rối loạn.

Hắn vất vả lắm mới được Văn tổng giao nhiệm vụ, không thể để mọi chuyện bị mình làm hỏng!

Ban đầu, hắn dự định đến ngày khai máy mới sang đó, nhưng bây giờ thì không được nữa, hắn nhất định phải lập tức qua bên đó, làm rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Thế là hắn vội vã rời khỏi bộ phận đầu tư, vừa gọi điện bảo hành chính đặt vé máy bay, vừa quay về văn phòng thu xếp mọi công việc trong vài ngày tới.

Hắn đi rồi, cũng không chú ý thấy, sau khi hắn rời đi, bên hành lang loé ra một bóng người.

Kim Thế Hằng hôm nay vốn tới bộ phận đầu tư để đưa một số tài liệu. Ai ngờ vừa mới bước ra đã thấy Tôn Hồng Phi từ phía đó đi tới.

Theo như hắn biết, bộ phận đối ngoại nơi Tôn Hồng Phi đang công tác gần đây chỉ đang xử lý việc hợp tác với Hưng Mậu và Tiểu Ninh trong chương trình 《Tinh Ca Vũ Đài》, vốn chẳng liên quan gì đến bộ phận đầu tư này. Hắn đến đây làm gì?

Trong lòng Kim Thế Hằng tràn ngập nghi hoặc, liền nhân lúc không ai để ý mà núp vào phòng nhỏ bên cạnh.

Nhưng không bao lâu sau, hắn lại thấy Tôn Hồng Phi vội vã rời đi, vừa đi vừa gọi điện, dường như đang yêu cầu hành chính đặt vé máy bay.

Nhìn thấy sắc mặt hắn khó coi như vậy, phản ứng đầu tiên của Kim Thế Hằng chính là: xảy ra chuyện rồi!

Ngay lập tức, trong lòng hắn mừng rỡ như điên.

Nếu có thể điều tra rõ ràng Tôn Hồng Phi rốt cuộc đã gặp chuyện gì, vậy chẳng phải có thể kéo hắn xuống ngựa sao?

Không còn ai cản đường, bộ phận hợp tác đối ngoại chẳng phải sẽ là vật trong tay mình?

Càng nghĩ càng phấn khích, Kim Thế Hằng quay ngược trở lại bộ phận đầu tư, muốn thăm dò xem rốt cuộc Tôn Hồng Phi tới làm gì.

Nhưng bộ phận đầu tư đã sớm được Đường Lăng dặn dò, đương nhiên không tiết lộ nửa lời.

Nhưng chính vì bọn họ càng giữ kín như vậy, Kim Thế Hằng lại càng cảm thấy nơi này chắc chắn có vấn đề.

Sau khi rời khỏi bộ phận đầu tư, hắn lại đi tìm bộ phận hành chính. Tốn không ít công sức, cuối cùng cũng tra được nơi mà Tôn Hồng Phi đang định đến:

—— Phim trường Sơn Dương.

Kim Thế Hằng lại càng thêm nghi hoặc.

Tôn Hồng Phi đến phim trường làm gì?

Trong lòng hắn dâng lên một dự cảm mãnh liệt.

Chỉ cần biết được mục đích chuyến đi này của Tôn Hồng Phi, nói không chừng còn có thể tra ra hắn đã dùng cách gì khiến Văn tổng đồng ý đầu tư.

Thế là hắn lập tức xin nghỉ, sau đó mua vé cùng chuyến bay với Tôn Hồng Phi, tính đi theo tới tận nơi để điều tra cho ra ngọn ngành.

-

Cùng lúc đó, Cố Tinh Thời đang cùng Tần Văn tham gia buổi đọc kịch bản trước khi khai máy.

Một mặt là để làm quen với kịch bản, mặt khác cũng để gặp gỡ những diễn viên chính cùng tổ.

Nam chính bộ phim lần này là Khương Hãn Cảnh, trước kia chuyên đóng vai nam phụ số hai, lần này là lần đầu tiên đảm nhận vai chính, thái độ vô cùng khiêm tốn.

Nữ chính tên là Hạ Nhược Ảnh, là một trong những tiểu hoa nổi bật gần đây, tính cách hoạt bát, thoải mái và cũng cực kỳ chuyên nghiệp. Dù còn chưa bắt đầu ghi hình, cô đã đọc thuộc làu kịch bản.

Họ và Tần Văn tuổi tác xấp xỉ, nên rất nhanh liền thân quen với nhau.

Các diễn viên chính đều đã có mặt, chỉ còn vai phản diện là chưa đến.

Người đó tên là Ngô Đào, khi còn trẻ từng đóng vai phụ trong một bộ phim truyền hình kinh điển nổi đình nổi đám, gây ấn tượng mạnh với khán giả.

Nhưng từ sau khi nổi tiếng, hắn bắt đầu trượt dốc không phanh, diễn xuất thì tụt dốc, đóng vai nào cũng một kiểu, ngoại hình thì buông thả, người đầy mỡ thừa, nhưng nhờ khán giả vẫn còn nhớ tới vai diễn năm xưa nên vẫn sống rất thoải mái.

Cao đạo biết rõ tính nết hắn, nên buồn bực sai người gọi điện hối thúc.

Mới vừa dứt lời, cửa phòng họp đã bị đẩy ra, một người đàn ông với gương mặt vàng vọt, quầng thâm mắt rõ rệt bước vào.

Hắn hoàn toàn không có ý thức được mình đến muộn, vừa đi vào đã cười cợt chào hỏi mọi người, sau đó tùy tiện ngồi xuống, bắt đầu cằn nhằn: "Cao đạo, cái gì mà đọc kịch bản với chả không, lạc hậu quá rồi! Giờ nhiều đoàn phim đâu có làm mấy cái này nữa!"

Cao Thân lạnh nhạt đáp: "Những đoàn phim khác tôi không quản, nhưng ở đoàn phim của tôi, phải theo quy củ của tôi."

Ngô Đào hơi cứng mặt, rồi vội vàng cười xòa: "Ôi dào, tôi chỉ đùa tí thôi mà, Cao đạo đừng nghiêm túc như thế chứ!"

Cao Thân cũng không tiếp tục so đo, quay lại nói tiếp về nội dung kịch bản.

Nhưng Ngô Đào rõ ràng không hề chuyên tâm, ngón tay vẫn liên tục bấm điện thoại phía dưới bàn, như thể đang tán gẫu với ai đó.

Cố Tinh Thời vô thức nhíu mày.

Từ người đàn ông này, cậu ngửi thấy một mùi quen thuộc mùi dưa!

Quả nhiên, giây tiếp theo, hệ thống hưng phấn lao ra:【Ký chủ! Chúng ta đúng là tâm linh tương thông! Đây chính là một quả đại dưa đó a!!】

Cố Tinh Thời: 【......】

Hệ thống: 【 Tôi biết cậu đang rất cạn lời, nhưng cậu trước đừng cạn, nghe tôi nói xong đã.】

【Cậu có biết vì sao Ngô Đào đến trễ như vậy không?】

Cố Tinh Thời đành nhận mệnh, sẵn sàng tiếp nhận màn tẩy dưa: 【Không biết, cậu nói đi.】

Hệ thống: 【Bởi vì tối qua Ngô Đào còn đang cắm đầu đánh bạc ở Úc Cảng, thua đến mức mắt đỏ ngầu, người đại diện phải vất vả lắm mới kéo được hắn lên máy bay. Mà hắn không chỉ đánh bạc đâu, còn nợ một khoản khổng lồ, hiện giờ chủ nợ đang ráo riết đòi tiền đó!】

Cố Tinh Thời liếc nhìn Ngô Đào, quả nhiên thấy hắn chau mày, mồ hôi lấm tấm trên trán.

Hệ thống tiếp tục bồi thêm một cú:【Để trả nợ, hắn liên tục nhận phim, gần như chẳng chọn lọc gì, chỉ cần có tiền là đi. Nhưng mà, thù lao đóng phim ấy hả, so với món nợ cờ bạc của hắn thì đúng là muối bỏ biển. Thế là hắn lại nghĩ ra một chiêu hèn hạ hơn.】

【Hắn tính âm thầm chụp lén ảnh nhạy cảm của các diễn viên trong đoàn, sau đó bán ra chợ đen! Đặc biệt là Khương Hãn Cảnh và Hạ Nhược Ảnh, hai người nổi tiếng nhất trong đoàn hiện tại. Nếu không phải vì muốn thăm dò trước, hắn đời nào ngoan ngoãn chịu đến buổi đọc kịch bản này chứ!】

Cố Tinh Thời: 【Vô liêm sỉ!!】

Đúng lúc này, Ngô Đào bỗng đứng dậy: "Cao đạo, tôi muốn đi WC một lát."

Cao Thân bị hắn cắt ngang lời, hơi không vui, nhưng cũng không nghĩ nhiều, chỉ khoát tay: "Đi đi."

Hệ thống lập tức cảnh báo: 【Ký chủ!! Chủ nợ lại đang dí sát, Ngô Đào không còn nhiều thời gian nữa, hắn định quay lại lấy camera mini, lắp trong WC!!】

Sắc mặt Cố Tinh Thời lập tức trầm xuống.

Loại người dơ bẩn thế này, tuyệt đối không thể để ở lại đoàn phim.

Nghĩ vậy, c nhậuờ hệ thống âm thầm theo dõi Ngô Đào, rồi đứng dậy, bước tới cạnh đạo diễn Cao, nhỏ giọng nói: "Cao đạo, tôi có chuyện muốn bàn riêng với ngài một chút, không biết có tiện không?"

Cao Thân luôn có thái độ rất tốt với kim chủ, lập tức đáp: "Tiện, tiện. Mời nói."

Cố Tinh Thời kéo ông ta sang một bên, giả vờ lo lắng: "Tôi nghe nói gần đây có vài fan cuồng rất cực đoan, từng lén đột nhập khách sạn của thần tượng, lắp camera mini trong phòng riêng. Tôi thật sự hơi lo..."

Cao Thân dở khóc dở cười: "Cố tổng, chuyện đó ngài yên tâm. Chính vì lo xảy ra vấn đề như vậy nên tôi mới bao trọn cả khách sạn. Trừ người trong đoàn phim, không ai được vào."

Lo lắng không phải là người ngoài, mà là người trong đây nè!

Cố Tinh Thời không nản, tiếp tục khơi gợi: "Nói thì là vậy, nhưng mấy fan cuồng này từ trước đến nay đều rất liều lĩnh. Ngài nghĩ xem, tiểu Khương và tiểu Hạ đều rất nổi tiếng, lỡ có fan cực đoan trà trộn vào thì sao? Không phải rất nguy hiểm à?"

Cao Thân hơi do dự: "Cũng không đến mức ấy đâu. Tôi hôm qua còn qua phòng tiểu Khương, thấy trợ lý đang kiểm tra khắp phòng rất kỹ mà. Họ cẩn thận như vậy, chắc không có gì đâu."

Câu này đúng ý Cố Tinh Thời, cậu vội tiếp lời: "Ngài nói đúng, nhưng lỡ như bọn họ không gắn ở trong phòng thì sao? Mà là gắn ở những khu vực công cộng thì sao? Ví dụ như WC chẳng hạn? Hơn nữa, dù không liên quan đến tiểu Khương hay tiểu Hạ, lỡ như kẻ đó nhắm vào nghệ sĩ từng trọ ở đây trước đó thì sao?"

"Tôi cảm thấy hay là bây giờ kiểm tra trước một chút đi, không cần làm to chuyện, cũng không tốn bao nhiêu thời gian, mọi người cũng yên tâm hơn."

Cao Thân dù cảm thấy Cố Tinh Thời có hơi quá cẩn thận, nhưng dù sao người ta cũng là kim chủ ba ba, yêu cầu nhỏ không ảnh hưởng toàn cục thì cứ đáp ứng là được.

Huống hồ Ngô Đào vẫn chưa quay lại, buổi đọc kịch bản cũng chẳng tiếp tục nổi.

Thế là hắn gật đầu đồng ý với yêu cầu của Cố Tinh Thời, cho các diễn viên tạm nghỉ, còn mình thì dẫn theo mấy nhân viên công tác cùng Cố Tinh Thời đi về phía nhà vệ sinh tầng này.

Hệ thống vẫn đang cẩn trọng báo cáo hành tung của Ngô Đào:【...Hắn đã lắp xong camera trong WC nam, thấy không ai phát hiện, gan càng lúc càng lớn, giờ đã chui vào WC nữ rồi! 】

【Hắn đã lắp xong camera ở gian thứ nhất, giờ đang vào gian thứ hai!】

Cố Tinh Thời vừa nghe xong, lập tức bước nhanh hơn.

Cao Thân chỉ đành bất đắc dĩ đuổi theo.

Tới cửa nhà vệ sinh, theo phản xạ, Cao Thân định đi về phía WC nam, nhưng lại bị Cố Tinh Thời khẽ gọi lại: "Cao đạo, hay là bắt đầu từ WC nữ trước đi."

Cao Thân gật đầu, liền quay sang nói với hai nhân viên nữ: "Hai cô vào kiểm tra trước đi."

Hai người trong tay cầm máy dò camera mini, cái này là mượn từ tổ đạo cụ bên Khương Hãn Cảnh.

Sau khi hai người đi vào, Cố Tinh Thời và những người khác đứng chờ ở ngoài.

Không lâu sau, bên trong liền vang lên tiếng tích tích tích dồn dập của máy dò.

Cao Thân: "!!!"

Thật sự có sao!?

Hắn lập tức không chờ thêm được nữa, dẫn người xông vào WC.

Hai nhân viên nữ vẫn còn cầm máy dò đang rung lên liên tục, sắc mặt tái mét vì hoảng sợ. Thấy Cao Thân và mấy người tiến vào, như thể vừa gặp được người nhà, vội vàng run rẩy chỉ vào gian giữa: "... Bên trong có người, bọn em hỏi ai đó nhưng không ai trả lời, hơn nữa tín hiệu mạnh nhất cũng là ở chỗ đó!"

Cao Thân lập tức sa sầm mặt, vừa ra hiệu bảo hai cô ra ngoài báo cảnh sát, vừa làm thủ thế cho mấy người quay phim đưa camera tới trước cửa gian phòng.

Sau đó hắn lớn giọng quát: "Cậu là ai! Ra mau! Không thì chúng tôi phá cửa đó!"

Đúng lúc này, từ gian thứ hai vang lên tiếng nước bồn cầu xả.

Không hay rồi!

Hắn muốn phi tang chứng cứ!

Cao Thân cùng đám người lập tức lao tới định trực tiếp phá cửa.

Ấy vậy mà cửa WC bỗng nhiên mở ra, Ngô Đào thản nhiên bước ra như không có chuyện gì xảy ra.

Cao Thân nhìn hắn không thể tin được: "Cậu là ai mà lại có thể ở trong WC nữ như vậy?!"

Ngô Đào làm bộ ngượng ngùng đáp: "Tôi lúc trước vội đi WC, không để ý nên lạc nhầm vào thôi." 

Sau đó, hắn lại giả bộ nghi hoặc hỏi: "Cao đạo, các anh lớn tuổi như vậy, sao lại làm loạn như thế này?"

Cao Thân lạnh lùng đáp: "Chúng ta phát hiện trong WC có gắn camera mini."

Ngô Đào liền tỏ vẻ sợ hãi: "Cái gì?! Ai lại làm chuyện vô sỉ thế này!" Rồi hắn kêu oan: "Cao đạo, anh chắc không hoài nghi tôi chứ?"

Hắn vờ như bị oan uổng, giang rộng hai tay: "Tôi trong sáng như vậy, các người cứ lục soát thân thể tôi, xem có tìm được chứng cứ nào không!"

Ngay lúc đó, tiếng nước xả bồn cầu lại vang lên.

Làm sao có thể còn có chứng cứ nào trên người hắn nữa!

Cao Thân liền sai một nhân viên quay phim bò đến gian phòng đầu tiên, đeo bao tay cẩn thận thu giữ chiếc camera: "Có thể tra vân tay, xem thử có dấu hiệu gì không."

Ngô Đào tỏ vẻ không chút sợ hãi: "Tốt! Cứ việc mà tra đi!"

Thực tế, hắn cố ý đeo găng tay từ trước, tuyệt đối không để lại dấu vân tay.

Cao Thân rõ điều đó, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi.

Nếu Ngô Đào không thừa nhận, lại còn giả vờ lạc nhầm WC, không có chứng cứ gì thì thật khó xử lý hắn.

Ngô Đào tính khí bất lương, rất có thể sẽ đảo ngược tình thế đánh trả lại bọn họ.

Đúng lúc này, Cố Tinh Thời bước ra, vẻ mặt điềm tĩnh nói: "Nếu chỉ kiểm tra WC nữ thì chưa đủ, bên WC nam cạnh đó cũng nên kiểm tra luôn."

Cậu nhìn Ngô Đào, mỉm cười dịu dàng, thân thiện: "Biết đâu đây là lần đầu làm chuyện như vậy, chưa quen nên quên mang găng tay cũng nên."

"Cậu nghĩ vậy đúng không, Ngô lão sư?"

Câu nói khiến sắc mặt Ngô Đào lập tức biến đổi.
 

Bình Luận (0)
Comment