Cảnh sát đến rất kịp thời, nhân chứng, vật chứng, thậm chí cả người bị hại đều có mặt đầy đủ. Thế nên ngay tại hiện trường, Nguyễn Văn Nhu liền bị bắt, còn Nguyễn Nghị được xe cấp cứu 120 đưa thẳng đến bệnh viện.
Nguyễn gia náo loạn đến mức gây chấn động cả khu biệt thự. Các hộ gia đình xung quanh đều rón rén nhìn ra qua cửa sổ hóng chuyện.
Thậm chí có người rảnh rỗi quá mức, còn mở luôn livestream trên Weibo:
【Vãi chưởng! Cả xe cảnh sát lẫn xe cứu thương đều đến! [ảnh][ảnh][ảnh]】
【Có người bị áp giải ra ngoài, còn bị còng tay nữa, hình như là Nguyễn Văn Nhu... [ảnh]】
【Nguyễn Nghị cũng chính là ba của Nguyễn Hi Âm được đưa lên xe cấp cứu rồi. Trước đó còn nghe nói trong nhà Nguyễn gia đánh nhau đập đồ, không chừng có người suýt mất mạng nên mới gọi cảnh sát...】
......
Chẳng mấy chốc, chủ đề này đã leo thẳng lên hot search.
Cư dân mạng vốn đã bị tài khoản 10086 bóc dưa đến nghiện, hận không thể tự mình chui vào Nguyễn gia để ăn cho được miếng dưa nóng hổi. Giờ lại gặp được người livestream hiện trường, lập tức ùn ùn kéo sang Weibo của đối phương.
Người livestream kia nhàn đến mức không chỉ phát sóng, mà còn tiện tay giải đáp luôn các câu hỏi thắc mắc của cư dân mạng:
【Vụ anh trai yêu dì nhỏ đúng là khó nói thật, nhưng mà Nguyễn Thừa Trạch với Nguyễn Văn Nhu thì đúng là rất thân mật. Tối nay hai người họ còn về nhà cùng nhau...】
Cư dân mạng: 【!!!】
Đã cùng vào cùng ra còn gì! Không phải thạch chùy thì là gì! Đúng là cẩu nam nữ!
【Nguyễn Hi Âm là đến sau, ăn mặc rất giản dị. Nói thật chứ, trong ấn tượng của tôi, cô ấy luôn ăn mặc đơn giản, không bao giờ đeo trang sức hay châu báu gì cả. Hai vợ chồng Nguyễn gia cũng tỏ thái độ lạnh nhạt với cô ấy. Ban đầu tôi còn tưởng cô ấy là bà con nghèo đến vay tiền nữa cơ.】
Cư dân mạng: 【!!!】
Thương quá Nguyễn muội ơi, lại đây mẹ ôm một cái~
【Cố tổng đương nhiên cũng có mặt rồi, hình như chính là anh ấy xông vào Nguyễn gia trước, rồi cảnh sát mới tới sau.】
Cư dân mạng: 【!!!】
Không hổ danh Cố tổng! Canh giới bạn thân cấp thần!!!
......
Vì vậy, khi Cố Tinh Thời đưa Nguyễn Hi Âm trở về sau khi hoàn tất lời khai ở đồn cảnh sát, cậu liền phát hiện sự việc đã leo lên hot search từ lúc nào.
Nguyễn gia bị cư dân mạng mắng chửi tới mức máu chó văng đầy đầu, có thể đoán trước được, bắt đầu từ phiên giao dịch ngày mai, giá cổ phiếu Nguyễn gia chắc chắn lại tiếp tục lao dốc.
Còn Nguyễn Hi Âm, lần này cũng chẳng ngoài ý muốn, lại thu về thêm một đợt đau lòng.
Còn bản thân cậu thì...
Thân phận canh giới bạn thân cấp thần của Cố Tinh Thời lại một lần nữa bị khóa chặt.
Cố Tinh Thời: "......"
Việc Nguyễn Văn Nhu gây chuyện lớn như thế khiến tổ chương trình 《Cùng nhau lữ hành đi》 phải thức trắng đêm để đưa ra thông cáo, trực tiếp loại ả khỏi chương trình.
Mà khi Nguyễn Hi Âm giải quyết xong mọi chuyện, quay trở lại tổ tiết mục vào ngày hôm sau, điều đầu tiên cô nhận được lại là một vòng quan tâm đầy ấm áp. Mỗi người đều đối xử với cô như thể bảo vật mong manh dễ vỡ, đến cả tổ tiết mục cũng hạ tiêu chuẩn đánh giá khắt khe trước kia xuống không ít.
Khiến Nguyễn Hi Âm chỉ biết dở khóc dở cười.
Thực ra sự việc lần này đối với cô cũng không ảnh hưởng quá lớn. Ngược lại, sau khi cắt đứt hoàn toàn với Nguyễn gia, cô cảm thấy như được thở phào nhẹ nhõm, tối hôm qua thậm chí còn ngủ một giấc rất ngon.
Hiện tại, khi đối mặt với những thiện ý xung quanh, cô đã không còn nơm nớp lo sợ như trước nữa, mà là thong dong tiếp nhận.
Tưởng Nghị và những người khác vốn định chăm sóc cô một chút, kết quả chưa kịp ra tay hỗ trợ, thì đã lập tức bị ngược lại nhiệm vụ còn chưa kịp hoàn thành, đã vội vàng quỳ gối cầu cứu: "Nguyễn tỷ! Cứu mạng!!"
Nguyễn Hi Âm như cá gặp nước, phát huy đủ kiểu kỹ năng tiết kiệm tiền, dẫn dắt cả nhóm khách mời lăn lộn trong chương trình tổng nghệ vô cùng thoải mái.
【Ha ha ha ha ha, đây chắc chắn là khách mời vui vẻ nhất trong bốn mùa rồi!】
【Nguyễn muội ngầu quá!!! Tôi nói có sai đâu!】
【Cái nghèo này chân thật đến mức khiến người ta cảm động, Nguyễn muội đúng là bí kíp tiết kiệm sống!】
【Là người sống ba mươi năm ở đây, tôi phải thừa nhận Nguyễn muội còn hiểu rõ nơi này hơn tôi! Ít nhất cái quán nhỏ trong ngõ đó tôi cũng chưa từng nghe tới...】
【Tôi xem tổng nghệ của Nguyễn muội mà phải bật chế độ học tập, còn ghi chú tận ba trang, học hành cũng chưa từng nghiêm túc đến vậy, ai hiểu nỗi tôi...】
【Một người viết huyết thư cầu xin Nguyễn muội chia sẻ bí kíp tiết kiệm tiền!!!】
【Bí kíp tiết kiệm tiền ở thành phố XX của Nguyễn muội có chia sẻ trên Weibo đó. Tôi còn đang đợi xem bao giờ Nguyễn muội tới thành phố Y của chúng tôi nữa nè [xoa tay]】
【Trước đây theo đuổi idol là để tiêu tiền, giờ lần đầu tiên theo đuổi idol để tiết kiệm tiền [mặt ngu]】
......
Nguyễn Hi Âm không chỉ luôn chuẩn bị kỹ trước khi ghi hình chương trình, mà sau mỗi lần phát sóng, cô đều xem kỹ bình luận và phản hồi của khán giả, từ đó chỉnh sửa và nâng cao biểu hiện của mình.
Dù rằng đã có Cố tổng đứng sau, cô cũng chưa từng thiếu sân khấu để tỏa sáng.
Dù hiện tại đã không còn quá khắt khe với bản thân, nhưng những trải nghiệm từ nhỏ vẫn khiến Nguyễn Hi Âm vô cùng trân trọng từng cơ hội có được.
Cũng chính vì vậy, cô sớm nhận ra nhu cầu rất thật của cư dân mạng đối với các bí kíp tiết kiệm tiền.
Sau khi do dự thật lâu, cuối cùng cô quyết định tìm đến Cố Tinh Thời.
Cố Tinh Thời nhíu mày hỏi: "Em muốn phát triển một ứng dụng sao?"
Nguyễn Hi Âm gật đầu: "Em muốn dựa vào chủ đề tiết kiệm này, làm một ứng dụng cộng đồng kiểu như diễn đàn chia sẻ kinh nghiệm. Đây là bản kế hoạch của em..."
Cố Tinh Thời: "!!!"
Cậu vốn nghĩ cô chỉ nổi hứng nhất thời, không ngờ Nguyễn Hi Âm đã chuẩn bị xong xuôi mọi thứ từ lâu.
Cũng đúng thôi, cô vốn là người như vậy, một khi đã quyết thì đều làm rất nghiêm túc.
Cậu mở kế hoạch ra, đọc kỹ từng trang.
Điều khiến cậu kinh ngạc là bản kế hoạch này cực kỳ chi tiết, bố cục chặt chẽ, độ khả thi cao đến bất ngờ.
Cậu xem đi xem lại đến ba lần, mới khép lại tài liệu.
Nguyễn Hi Âm khẩn trương đến mức nắm chặt vạt áo: "Cố tổng, anh thấy sao?"
Cố Tinh Thời thản nhiên đáp: "Kế hoạch không có vấn đề gì lớn. Nhưng chuyện đầu tư thì không cần tìm ai khác, để tôi lo."
Nguyễn Hi Âm ngây ngẩn cả người.
Cô vốn nghĩ Cố Tinh Thời sẽ ủng hộ về mặt tinh thần, không ngờ cậu lại dứt khoát như vậy, không nói một lời đã trực tiếp quyết định đầu tư.
Cô chần chừ hỏi nhỏ: "Cố tổng... Anh không sợ em vất vả sao?"
Dù sao đây cũng là lần đầu tiên cô làm chuyện như thế này.
So với những người từng dấn thân khởi nghiệp, cô thật sự quá thiếu kinh nghiệm. Đến chính cô cũng không quá tự tin với bản thân mình.
Cố Tinh Thời bật cười: "Em phải tin vào con mắt của tôi chứ."
Cố Tinh Thời không nói mấy lời sáo rỗng kiểu tôi tin cô. Cậu hiểu rõ tính cách của Nguyễn Hi Âm, cô có tinh thần trách nhiệm mạnh mẽ và yêu cầu bản thân rất cao. Nếu nói những lời đó, chỉ càng khiến cô thêm áp lực.
Thế nên cậu chọn cách đơn giản, dứt khoát ôm hết áp lực về phía mình.
Nguyễn Hi Âm ngẩn người nhìn cậu.
Gánh nặng như đè trong lòng bỗng chốc được gỡ bỏ.
Trên gương mặt cô hiện lên nụ cười tự tin rạng rỡ: "Vâng. Em tin anh."
Cố Tinh Thời sau khi rót vốn xong liền để chuyện đầu tư đó ra sau đầu, chỉ âm thầm điều chỉnh lịch trình làm việc của Nguyễn Hi Âm để cô có thể cân bằng giữa công việc và phát triển ứng dụng.
Về phần cái ứng dụng tên Tỉnh Tiền kia, sau này lại bất ngờ trở thành hiện tượng, giúp cậu thuận tay hốt được cả một bồn vàng, chuyện lời lãi ấy về sau mới nói.
Gần đây, Cố Tinh Thời bận đến mức tối tăm mặt mũi. Đầu tiên là Thịnh Việt Thanh và Tần Văn lần lượt gia nhập tổ chương trình, tiếp đó là đợt phát hành album mới của Mạnh Viễn Sanh. Vốn dĩ chỉ cần Trình Tân làm là được, nhưng tên kia lại hơi thiếu đòn, việc thì không ít mà chuyện rắc rối thì càng nhiều.
Dù gì cũng có cái miệng không biết kiêng nể của hắn, đắc tội người khác đã là chuyện thường như cơm bữa.
Đặc biệt là mỗi lần Cố Tinh Thời ăn cơm cùng Văn Việt, Trình Tân luôn có thể tạo ra một vài drama nho nhỏ, khiến cậu không khỏi nghi ngờ: Có phải bát tự hai người bọn họ xung khắc thật rồi không?
Sau khi xử lý xong mớ công việc, Cố Tinh Thời mới quay lại bàn ăn: "Xin lỗi, vừa rồi phải xử lý chút việc."
"Không sao." Văn Việt cười nhẹ, tỏ vẻ rất bao dung.
Cố Tinh Thời nói: "Vậy để tôi bảo nhà bếp mang món lên nhé."
Hôm nay là Cố Tinh Thời chủ động mời khách, nhà hàng này cũng do cậu chọn.
Cố Tinh Thời rót trà cho cả hai, nét mặt nhẹ nhàng, như thể bận rộn đến mấy cũng chẳng làm khó được cậu.
Văn Việt nhìn quầng thâm nhàn nhạt dưới mắt Cố Tinh Thời, không nhịn được hỏi: "Dạo này bận lắm à?"
"Cũng tạm." Cố Tinh Thời gãi đầu, cười nhẹ: "Nghệ sĩ nhà tôi đều rất ngoan, chưa bao giờ để tôi phải lo."
Văn Việt không bày tỏ gì, chỉ nhàn nhạt liếc nhìn.
Dù sao thì mấy nghệ sĩ dưới trướng Cố Tinh Thời chính là những cái gai lớn nhất trên con đường tình cảm của hai người bọn họ.
"Vậy tìm thời gian, để tôi mời họ một bữa cơm đi." Ánh mắt Văn Việt sâu thẳm, giọng điệu như có ẩn ý: "Có vẻ bọn họ hiểu lầm tôi không ít."
Cố Tinh Thời suy nghĩ một chút: "Cũng được. Nhưng mà để bọn họ mời anh mới đúng. Dù sao bọn họ có thể nổi tiếng, phần nhiều là nhờ vào kỳ hạ công ty của anh. Anh cũng coi như là quý nhân của bọn họ rồi, phải để họ cảm ơn cho ra trò."
Văn Việt: "......"
Anh vốn đâu có ý đó. Nhưng Cố Tinh Thời đã thản nhiên chuyển sang chủ đề khác, hoàn toàn không để ý đến vẻ mặt muốn phản bác của anh.
Văn Việt bắt được tia gian xảo lóe lên nơi khóe môi đối phương, chỉ biết bất lực thở dài.
Người mình thích, ngoài việc nuông chiều thì còn biết làm gì?
Giữa bữa ăn, Cố Tinh Thời đứng dậy đi vệ sinh.
Kết quả, vừa bước vào đã nghe thấy bên trong vang lên một giọng nam tức đến phát điên: "Cái gì?! Sao lại bị paparazzi chụp trúng được chứ?!"
Cố Tinh Thời lập tức dựng tai lên, trong lòng nhanh chóng gọi hệ thống: 【 Thống, mau ra ăn dưa đi! 】
Hệ thống không phụ kỳ vọng: 【 Tới rồi tới rồi! 】
Cố Tinh Thời lặng lẽ nhìn qua gương phản chiếu trong nhà vệ sinh, thấy rõ người vừa quát lên.
Người kia khoảng trên dưới ba mươi tuổi, mặc một bộ vest mang phong cách nhàn nhã, sống mũi cao, môi mỏng, đôi mắt đào hoa hẹp dài bị cặp kính viền vàng che khuất.
Rõ ràng là một gương mặt có vẻ trí thức phong lưu, nhưng sắc mặt vặn vẹo vì tức giận kia đã hoàn toàn phá hỏng khí chất vốn có.
Hệ thống lên tiếng:【Người này tên là Chu Thành Yến, là một người đại diện. 】
Ồ? Còn là người trong ngành?
Hứng thú của Cố Tinh Thời lập tức tăng cao.
Lúc này, Chu Thành Yến hình như đang nghe ai đó báo cáo, sắc mặt càng lúc càng đen lại, dù tức giận vẫn không quên hạ giọng mắng: "Cậu ta thật sự không kéo rèm?! Trong đầu có hố à?! Lại còn chọn đúng hôm nay!! Tôi phải khó khăn lắm mới dọn được cái thân thể này ra ngoài gặp người, dễ dàng lắm sao?!"
Hệ thống bổ sung thêm:【 Người gọi điện cho hắn là trợ lý của nghệ sĩ Lư Hạo Tinh. Lư Hạo Tinh vừa mới hẹn hò với bạn gái, kết quả quên kéo rèm cửa. Paparazzi núp bên ngoài đã chụp được bóng dáng của một cô gái. Nếu Lư Hạo Tinh sụp phòng, các tài nguyên trong tay sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng, tổn thất to lắm. 】
Chu Thành Yến: "... Chụp được mặt không? Không chụp được? Tốt! Giờ thì đăng thông cáo đi, nói Hạo Tinh đang luyện tập vai diễn giả gái để chuẩn bị cho vai nam chính trong vở kịch cổ trang sắp tới. Tôi nhớ không lầm thì có một vở có nhân vật nam giả nữ, đúng không? Nhắn với đoàn kịch, vai đó chúng ta nhận."
Chu Thành Yến lúc này đã lấy lại bình tĩnh, vừa ra khỏi nhà vệ sinh vừa nhanh chóng sắp xếp mọi chuyện.
Cố Tinh Thời giả vờ rửa tay, nhưng trong lòng thì đang cảm khái với hệ thống: 【Tên Chu Thành Yến này phản ứng nhanh thật, cũng khá ghê gớm đó chứ...】
Hệ thống: 【Chuẩn luôn. Nhưng cậu ấy cũng không phải sinh ra đã như vậy. Từ khi vào nghề tới giờ, mấy nghệ sĩ cậu ấy quản lý toàn là mấy kẻ làm người ta đau đầu, mấy chuyện này đều là bị cuộc sống đập cho tỉnh ra... Chứ không thì, cũng đâu đến nỗi ba mươi tuổi còn là trai tân...】
Cố Tinh Thời: 【......】
Ăn xong quả dưa thị phi của Chu Thành Yến, cậu vừa nghĩ vừa quay lại phòng riêng.
Văn Việt thấy cậu có vẻ thất thần, bèn hỏi: "Vừa nãy có chuyện gì sao?"
Cố Tinh Thời hoàn hồn lại: "À... Không có gì đâu."
Văn Việt gắp cho cậu một miếng ngó sen tỉ mỉ: "Tôi nhớ là em thích món này."
"Ơ?" Cố Tinh Thời hơi ngẩn ra. Đúng là cậu rất thích ăn ngó sen, nhưng hình như chưa từng nói với ai thì phải. Văn Việt sao lại biết?
Văn Việt cười cười nói: "Lần trước đi câu cá với Tổng Chiêm và mấy người nữa, em có nói là hồi nhỏ sống ở gần hồ, thích nhất là ăn ngó sen giòn ngọt."
Tim Cố Tinh Thời lỡ mất một nhịp.
Lúc đó cậu chỉ buột miệng nói chơi thôi, vậy mà Văn Việt lại nhớ rõ từng chữ.
Ánh mắt Văn Việt sâu thẳm, chăm chú nhìn cậu: "Thật ra thì tôi..."
Nhưng giây tiếp theo——
【Ký chủ! Có dưa mới nữa!!】
Sự chú ý của Cố Tinh Thời lập tức bị hệ thống kéo đi: 【Dưa gì cơ?!】
Hệ thống: 【 Chu Thành Yến vừa mới giới thiệu bản thân với đối tượng xem mắt xong thì nghệ sĩ của cậu ta lại có chuyện! Lần này là ở sân bay, trợn mắt với fan, fans giờ đang náo loạn cả lên, đòi unfollow hàng loạt. Chu Thành Yến đến cả câu giới thiệu cũng chưa nói xong, đã phải vọt đi xử lý!】
Cố Tinh Thời: 【!!! 】
Cậu lập tức bật dậy, trước ánh mắt kinh ngạc của Văn Việt, ho nhẹ một tiếng: "Ờm... Uống trà hơi nhiều quá... Tôi đi chút rồi về liền."
Nói xong liền vội vàng rời phòng, chạy về phía nhà vệ sinh.
Quả nhiên, chưa bao lâu sau, Chu Thành Yến hầm hầm đi vào: "Chỉ mới một ngày không có mặt, mà đã xảy ra chuyện! Tôi đã nói bao nhiêu lần rồi, ra ngoài thì phải đeo khẩu trang, đeo kính râm, đội mũ! Mấy người cứ làm như gió thoảng bên tai vậy hả?!"
"Hôm qua tôi mới dặn xong, hôm nay lại bày trò! Mau lấy hồ sơ bệnh án ở ngăn kéo bên trái bàn tôi ra! Cái túi thứ hai đó, bên trong có hồ sơ chẩn đoán liệt dây thần kinh mặt và giấy nhập viện. Dùng nick phụ đi đăng, sau đó bày chút khổ sở, nói là vì fans mà vẫn cố gắng làm việc đến mức mặt mày tê liệt..."
"Cái gì?! Còn trợn trắng mắt?! Mẹ nó! Vậy thì lấy luôn cái túi bên dưới nữa, có hồ sơ hội chứng co giật mí mắt!"
"Việc trấn an fans để tôi lo. Mấy người đừng có đụng vào làm loạn!" Nói rồi, hắn nghiến răng nghiến lợi: "Tốt nhất là cậu ta không có chuyện gì khác. Nếu không, ngày mai tôi đích thân viết cho cậu ta cái giấy... gãy xương. Tôi đánh cho gãy thật!"
Cố Tinh Thời xem dưa cũng đủ rồi, lúc này mới thỏa mãn rời khỏi nhà vệ sinh.
Nói thật thì, cậu gặp qua không ít người đại diện, nhưng thảm như Chu Thành Yến, kiểu độ này, đúng là hiếm thấy.
Đợi cậu ăn xong dưa, tâm tình mỹ mãn quay lại phòng riêng, liền thấy Văn Việt có vẻ hơi lo lắng nhìn cậu: "Em vẫn ổn chứ?"
"Tôi rất ổn mà."
Cố Tinh Thời hơi khó hiểu, nhưng nghĩ lại thì rõ ràng hôm nay là mình mời khách, vậy mà mình cứ chạy ra chạy vào, cũng hơi chột dạ. Thế là chủ động rót trà cho Văn Việt: "Tháng sau công ty tôi có buổi tổng kết thường niên, không biết Văn tổng có rảnh đến tham dự không?"
Văn Việt hơi động tâm, trầm giọng hỏi: "Chỉ là không biết, em muốn tôi tham dự với thân phận gì?"
Cố Tinh Thời: "Tất nhiên là..."
Lời còn chưa nói hết, cảm giác quen thuộc lại ập tới.
Hệ thống: 【Ký chủ!! Nghệ sĩ dưới tay Chu Thành Yến lại xảy ra chuyện nữa rồi!! Mà còn rất chấn động! Lần này là cùng pháo hữu chơi quá hăng, kết quả bị trĩ!! Bị chụp được lúc đang nhập viện ở bệnh viện chuyên khoa hậu môn trực tràng!!】
Cố Tinh Thời: 【!!! 】
Lại lần nữa, cậu chạy vào cái chỗ ngồi xổm quen thuộc kia.
Quả nhiên, chẳng bao lâu, liền nghe thấy tiếng rống giận của Chu Thành Yến: "... Tôi biết ngay mà!! Cái thành phố đó không sạch sẽ!! Toàn là mấy thằng cha bụng dạ khó lường!!!"
"Tôi bảo mấy người chuẩn bị hình ảnh tiệc cay siêu nặng đâu? Đăng hết lên cho tôi, rồi nói cậu ta bị tái phát trĩ vì ăn cay quá độ, thiết lập hình tượng thánh ăn cay cho tôi! Cuối cùng phải tranh thủ thể hiện sự quan tâm fans, kêu gọi mọi người ăn cay điều độ, chú ý sức khỏe!"
"Cái gì?! Cậu ta còn chê trĩ không đủ drama hả!!" Chu Thành Yến cuối cùng không nhịn được rống lên: "Nói cho cậu ta biết! Dính tới mông đã là mức độ mất mặt cuối cùng rồi đấy!!"
Cố Tinh Thời trở lại phòng riêng, còn chưa kịp ngồi ấm mông thì lại nghe hệ thống réo: 【Ký chủ, dưa còn chưa xong đâu!】
Cố Tinh Thời: 【!!! 】
Hệ thống: 【Đối tượng xem mắt của Chu Thành Yến bắt đầu nghi ngờ anh ta cứ ra vào nhà vệ sinh mãi là do mắc bệnh nam khoa, giờ thì bẻ gãy quan hệ luôn rồi! Chu Thành Yến đang gấp rút tìm cách cứu vãn đây!】
Cố Tinh Thời đứng lên theo bản năng, nhưng lần này lại có chút do dự.
Cậu nhìn về phía Văn Việt, quả nhiên thấy trong mắt anh đầy vẻ lo lắng.
Nhưng mà không được ăn dưa trực tiếp, thì đâu còn mùi vị gì nữa!
Cậu do dự nhìn Văn Việt: "Nếu không cùng đi luôn?"
Văn Việt: "?!!"