Tôi Dựa Vào Hệ Thống Ăn Dưa Nâng Đỡ Nửa Cái Giới Giải Trí

Chương 79

 
Cố Tinh Thời cảm thấy ăn dưa đến mức no nê, quay đầu lại thì nghe thấy Văn Việt hỏi: "Vừa rồi em cứ chạy ra chạy vào WC, là để ăn dưa đó hả?"

Cố Tinh Thời gật đầu: "Chứ còn gì nữa?"

Văn Việt: "......"

Anh cũng không biết mình nên cảm thấy may mắn, hay là hụt hẫng nữa.

Dùng cơm xong, Văn Việt lái xe đưa Cố Tinh Thời về nhà.

Đến nơi, Cố Tinh Thời đang định tháo dây an toàn để xuống xe thì bất ngờ bị Văn Việt giữ lại: "Khoan đã."

Bàn tay Văn Việt áp nhẹ lên mu bàn tay của Cố Tinh Thời.

Cố Tinh Thời ngẩng đầu, ánh mắt lập tức va vào đôi mắt sâu thẳm của Văn Việt.

Hai người như cùng lúc nín thở.

Rõ ràng không gian trong xe đủ rộng, nhưng vào khoảnh khắc này lại như trở nên chật chội lạ thường.

Hơi thở ấm nóng của Văn Việt phả lên má Cố Tinh Thời, khiến gương mặt cậu nhuộm một tầng ửng đỏ mềm mại.

Ánh mắt Văn Việt trầm xuống, giọng nói cũng trầm thấp hơn hẳn: "Em còn chưa trả lời tôi. Tôi nên đến buổi tiệc cuối năm với thân phận gì đây?"

Cố Tinh Thời sững người.

Hàng mi khẽ rung, ánh mắt hơi né tránh, như thể đang khó mở lời.

"Khó nói quá à..."

Nhưng chính cái chớp mắt ấy lại như châm lên thứ khát vọng khó gọi tên trong lòng Văn Việt, khiến y nuốt khan một cái: "Tôi muốn biết."

Cố Tinh Thời ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt anh, rồi nghiêm túc nói: "Kim chủ ba ba."

Văn Việt: "???"

"Cạch." Dây an toàn được tháo ra.

Cố Tinh Thời rút tay về, cười híp mắt nói: "Ngủ ngon nhé, Văn tổng."

Văn Việt: "......"

Nhưng khi Cố Tinh Thời bước xuống xe, cậu lại quay đầu lại: "À đúng rồi."

Cậu lấy ra một chiếc hộp trang sức từ trong túi, mở ra bên trong là một đôi khuy măng-sét bằng ngọc lục bảo.

Văn Việt ngẩn người: "Cái này là?"

"Quà sinh nhật." Cố Tinh Thời nhìn anh, ánh mắt trong veo: "Tôi vốn định cùng anh ăn sinh nhật, nhưng hai ngày tới phải đi công tác, nên đành chúc anh sinh nhật vui vẻ trước vậy."

Sự bất ngờ này khiến Văn Việt trở tay không kịp.

Anh không ngờ rằng Cố Tinh Thời không chỉ nhớ sinh nhật mình, còn chuẩn bị quà cẩn thận, sợ không kịp nên phải đưa sớm.

Anh cứ thế đứng yên nhìn theo bóng lưng Cố Tinh Thời rời đi.

Cảm giác hụt hẫng trong lòng, trong khoảnh khắc, lại trở nên mềm nhũn và ấm áp đến lạ.

-

Hai ngày sau, Cố Tinh Thời cùng Thịnh Việt Thanh bay sang Paris dự show thời trang.

Đối với những sự kiện mang tính thời thượng như thế này, từ trước đến nay đều là đất diễn của Thịnh Việt Thanh. Gu thẩm mỹ của hắn vốn đã tốt, lại thêm gương mặt thần tiên, càng khiến tổng thể trở nên hoàn hảo và đậm chất thời trang. Vừa đặt chân lên thảm đỏ, ánh đèn flash đã liên tục lóe sáng không ngừng.

Ngay trong ngày hôm đó, từ khóa #Thịnh Việt Thanh Xem Show Tại Paris đã nhanh chóng leo lên hot search.

Nhưng khi Cố Tinh Thời tiện tay lướt xem hot search, lại phát hiện ở phía dưới còn có một đề tài tương tự: # Lư Hạo Tinh Tại Show Paris Tiếp Cận Người Mẫu #

Cậu cảm thấy cái tên này sao mà quen quen...

Hệ thống bật ra một tiếng rất phối hợp:【Chính là nghệ sĩ nhà Chu Thành Yến đấy, cái cậu tẩu tử quân! 】

Cố Tinh Thời: 【... Sao nghe cậu nói xong lại càng quen tai hơn. 】

Hệ thống: 【Gần đây Lư Hạo Tinh với chị dâu dính nhau như keo, Chu Thành Yến sợ ảnh hưởng đến danh tiếng nên đã cố gắng tìm cho cậu ta cơ hội xuất hiện công khai lần này. Ai ngờ Lư Hạo Tinh bản tính vẫn không thay đổi, vừa thấy một người mẫu xinh đẹp là lập tức tiến lại gần, bị paparazzi chụp được ngay. Chu Thành Yến mới vừa xử lý xong vụ này đấy. 】

Cố Tinh Thời tò mò hỏi: 【... Xử lý kiểu gì? 】

Hệ thống: 【 Cậu ấy bảo là Lư Hạo Tinh đang luyện tiếng Pháp với người ta. 】

Cố Tinh Thời: 【6. 】

Cùng lúc đó, Chu Thành Yến vừa giải quyết xong đợt khủng hoảng dư luận, còn chưa kịp thở ra một hơi nhẹ nhõm thì đã quay đầu bắt gặp cảnh tẩu tử quân nhà mình đang dựa vào cửa, dùng thứ tiếng Pháp tệ không thể tệ hơn của hắn để tán tỉnh phục vụ bàn.

Chu Thành Yến: "......"

Tay nắm thành quyền.

Vất vả lắm mới đuổi được người phục vụ đi, hắn rầm một tiếng đóng sập cửa phòng, nghiến răng nghiến lợi quát: "Cậu vừa mới lên hot search xong đấy! Không thể yên phận một lúc à?!"

Lư Hạo Tinh thản nhiên bắt chéo chân, ung dung đáp: "Có ở trong nước đâu, sao mà phải lo?"

Chu Thành Yến: "...Nghe cậu nói cứ như ở trong nước thì cậu biết yên phận lắm vậy!"

Lư Hạo Tinh trợn mắt, gắt gỏng nói: "Không phải tôi đã nghe lời anh đi diễn cái gì mà nam giả nữ rồi sao? Anh còn muốn tôi thế nào nữa?"

Chu Thành Yến: "......"

Không được tức giận, tức lên lại đau dạ dày thì ai lo cho mình!

Hắn hít sâu mấy hơi, cuối cùng mới cố dằn lại cảm xúc, nghiến răng cảnh cáo: "Tối nay tiệc rượu mà còn để xảy ra chuyện, sau này đừng mơ đụng vào bất kỳ tài nguyên nào nữa!"

Lư Hạo Tinh buông tay tỏ vẻ bất cần: "Anh nghĩ sao thì tùy, tôi chịu thua."

Chu Thành Yến: "......"

Đồ tra nam chết tiệt!

-

Tối hôm đó, buổi tiệc là sự kiện do một thương hiệu quốc tế lớn tổ chức, quy tụ một dàn nghệ sĩ đình đám.

Chu Thành Yến phải tốn không ít công sức mới xin được thiệp mời.

Ấy thế mà Lư Hạo Tinh lại cau có ngay từ đầu: "Cái tiệc phá gì mà còn phải xếp hàng?!"

"c** nh* tiếng thôi!" Chu Thành Yến nghiến răng: "Ai nấy đều ngoan ngoãn xếp hàng, chỉ có cậu là lắm lời!"

Lư Hạo Tinh liếc mắt: "Thế sao họ không cần xếp hàng?"

Chu Thành Yến nhìn theo hướng hắn chỉ, vừa lúc thấy Thịnh Việt Thanh và Cố Tinh Thời đang được người của thương hiệu đích thân ra đón, dẫn vào lối VIP riêng biệt.

Chu Thành Yến cạn lời: "...Người ta là được mời danh chính ngôn thuận, có thể so được chắc?"

Lư Hạo Tinh hừ lạnh: "Nói trắng ra vẫn là tại anh không có bản lĩnh."

Chu Thành Yến: "............"

Nếu cái tội này có thể bị pháp luật trừng trị, hắn tình nguyện vào tù còn hơn là phải làm quản lý cho cái thằng ngốc này!

Cuối cùng cũng được vào bên trong sảnh tiệc.

Đèn đuốc lộng lẫy, váy áo thướt tha, khắp nơi là hào quang và hương thơm phảng phất.

Lư Hạo Tinh trố mắt nhìn đến ngây người.

Lo sợ hắn lại lên cơn mê gái, Chu Thành Yến đành phải dính lấy hắn từng bước, toàn bộ kế hoạch tranh thủ quan hệ, mở rộng mối nối trong giới đành gác lại hết.

Vừa quay đầu, liền thấy Thịnh Việt Thanh ngoan ngoãn đứng sau lưng Cố Tinh Thời. Cố Tinh Thời nói gì, hắn làm nấy, không hề có bất kỳ hành động thừa nào.

Chu Thành Yến nhìn đến mức mắt đỏ hoe.

Nhìn xem nghệ sĩ nhà người ta, rồi quay lại nhìn dưa vẹo táo nứt nhà mình...

Đúng là người với người so ra chỉ muốn tức chết, hàng với hàng so xong chỉ muốn quăng đi!

Thế nhưng, chính là trong một cái chớp mắt sơ ý như vậy, Lư Hạo Tinh đã biến mất không thấy đâu.

Chu Thành Yến: "!!!"

Anh ta đảo mắt nhìn quanh, quả nhiên phát hiện Lư Hạo Tinh lại đang dính lấy ai đó mà liêu xiêu lả lướt.

Chu Thành Yến: "......"

Anh ta lập tức sải bước đi tới.

Cũng đúng lúc đó, không biết Lư Hạo Tinh nói gì mà khiến sắc mặt người phụ nữ đối diện thay đổi trong nháy mắt, cô ta liền giơ ly rượu hắt thẳng về phía hắn.

Lư Hạo Tinh cảm thấy không ổn, lập tức nghiêng người tránh.

Và ly rượu kia, đầy tràn, lại trực tiếp đổ ụp xuống người Chu Thành Yến.

Không gian xung quanh thoáng cái trở nên yên tĩnh.

Rượu theo mặt Chu Thành Yến chảy xuống từng giọt.

Chu Thành Yến buồn bực mắng thầm một tiếng, sau đó như nhận mệnh mà tháo kính xuống, dùng tay áo lau rượu trên mặt.

Ngay lúc này, một bàn tay chìa ra từ bên cạnh, đưa tới một tờ khăn giấy.

Chu Thành Yến cứ nghĩ là phục vụ, khẽ nói cảm ơn rồi nhận lấy khăn giấy lau mặt. Lau xong, anh ta đeo lại kính mới nhận ra, không đúng!

"Cố tổng?!"

Cố Tinh Thời mỉm cười ôn hòa, ra hiệu nói: "Áo cậu ướt hết rồi, hay là đến phòng nghỉ của chúng tôi xử lý một chút?"

Chu Thành Yến nhìn xuống bộ đồ ướt đẫm của mình, do dự một lát mới gật đầu: "Cảm ơn Cố tổng."

Trong lòng anh ta thầm cảm khái: Cố tổng đúng là người tốt y như trong truyền thuyết.

Là khách mời danh dự được ban tổ chức mời đến, Thịnh Việt Thanh và Cố Tinh Thời đều có phòng nghỉ VIP riêng.

Chu Thành Yến vào nhà vệ sinh xử lý sơ qua, sau đó mới bước ra, liền thấy Thịnh Việt Thanh mang theo đồ ăn thức uống đã được đóng gói đi vào.

"Cố tổng, tôi thấy nãy giờ anh cũng chưa ăn gì, nên đóng gói chút đồ ăn mang lên cho anh."

Chu Thành Yến thoáng ngẩn người.

Ngoan ngoãn nghe lời không gây rối thì thôi đi, mà còn chu đáo tới mức này!

Đây mới thật sự là nghệ sĩ nhà người ta chứ!

Thịnh Việt Thanh đặt đồ xuống rồi rời đi, trong phòng nghỉ chỉ còn lại hai người, Cố Tinh Thời và Chu Thành Yến.

Chu Thành Yến có chút gượng gạo, lễ phép nói với Cố Tinh Thời: "Hôm nay thật sự cảm ơn anh, Cố tổng. À đúng rồi, tôi còn chưa tự giới thiệu. Tôi tên Chu Thành Yến, là người đại diện của Cảnh Xuyên Giải Trí."

"Tôi biết cậu." Cố Tinh Thời đáp.

Chu Thành Yến tức khắc thụ sủng nhược kinh.

So với Cố Tinh Thời có danh tiếng vang dội trong giới, thì anh ta chỉ là một người đại diện bình thường, không có gì nổi bật. Thật không ngờ, Cố tổng lại biết đến anh ta.

Cố Tinh Thời cười tủm tỉm: "Khả năng xã giao của cậu rất xuất sắc."

Chu Thành Yến: "......"

Đâm thẳng tim!

Cố Tinh Thời mời anh ta ngồi xuống ăn chút gì đó, hai người nhân cơ hội bắt đầu trò chuyện.

Lúc này, Cố Tinh Thời mới nhận ra. Chu Thành Yến thật sự có năng lực, không chỉ giỏi giao tiếp, mà còn có kiến giải không tồi trong việc định hình hình ảnh và xây dựng nghệ sĩ. Khó trách nghệ sĩ dưới trướng anh ta toàn dưa vẹo táo nứt, vậy mà vẫn có thể chiếm được một chỗ đứng trong giới giải trí.

Nói chuyện đến lúc cao hứng, lại biết khách sạn bọn họ ở cũng gần nhau, Cố Tinh Thời liền nói: "Lát nữa đi chung xe với chúng tôi về nhé."

Chu Thành Yến cầu còn không được

Bây giờ ai trong giới mà chẳng muốn tiếp cận Cố tổng, huống hồ anh ta còn ôm một chút tâm tư nhỏ, muốn nhìn xem rốt cuộc Cố tổng dạy dỗ nghệ sĩ kiểu gì mà đứa nào đứa nấy cũng hiểu chuyện đến thế.

Người ta thì ngưỡng mộ nghệ sĩ nhà Cố tổng nào là thiên phú xuất chúng, năng lực đỉnh cao.

Còn anh ta chỉ cầu nghệ sĩ nhà mình đừng gây chuyện là đã tạ ơn trời đất rồi!

Hai người cứ thế trò chuyện đến tận lúc lên xe.

Xe vừa rời khỏi bữa tiệc, ven đường có không ít fan đang chờ sẵn, thấy xe chạy ra liền phấn khích hét to.

"Tiểu Thanh trên thảm đỏ hôm nay siêu đẹp trai!"

"Cố tổng bồng bềnh đỉnh thật đó!"

"Cố tổng ơi, bảo Tiểu Thanh up nhiều ảnh selfie nha!"

Chu Thành Yến lại thầm thở dài.

Không mắng phế vật, không xé scandal, không P ảnh di chuyển fan CP.

Đây đúng là fan nhà người ta thật rồi!

Ngay lúc này, điện thoại của Cố Tinh Thời vang lên. Cậu nghiêng người bắt máy: "A Sanh?"

A Sanh?

Mạnh Viễn Sanh!

Nếu nói trong giới giải trí ai là hình mẫu nghệ sĩ hoàn hảo trong lòng Chu Thành Yến, thì nhất định là Mạnh Viễn Sanh không thể sai được.

Năng lực nghiệp vụ ưu tú, tự giác kiềm chế, lời nói hành xử đúng mực.

Chu Thành Yến theo bản năng dựng thẳng lỗ tai nghe trộm.

Sau đó anh ta liền nghe thấy Cố Tinh Thời nói: "Đi nhận giải? Chúc mừng nhé!"

Chu Thành Yến lại lại toan thêm lần nữa.

Tại sao nghệ sĩ nhà Cố tổng gọi điện đến là để báo tin vui. Còn nghệ sĩ nhà anh ta gọi đến chỉ toàn để anh ta đi thu dọn mớ hỗn độn?

Sau đó, anh ta lại nghe thấy Cố Tinh Thời nói: "Chuyện này cậu tự quyết là được, từ trước tới nay tôi luôn tin tưởng cậu nhất."

Chu Thành Yến lập tức như bị một làn gió nam thổi thẳng vào não.

Anh ta nhớ lại ở buổi tiệc rượu, Cố Tinh Thời cũng tỏ ra vô cùng tín nhiệm Thịnh Việt Thanh.

Toàn tâm tín nhiệm nghệ sĩ.

Chẳng lẽ đây chính là bí quyết thành công của Cố tổng?

Đợi đến khi về đến khách sạn, Chu Thành Yến lập tức phát hiện Lư Hạo Tinh không có ở đó.

Rõ ràng lúc trước anh ta đã dặn đi dặn lại rằng phải về sớm, đối phương cũng miệng đáp ứng đàng hoàng...

Chu Thành Yến đang định gọi cho Lư Hạo Tinh một tràng liên hoàn cuộc gọi đoạt mệnh, thì bất chợt khựng lại.

Biểu cảm bình tĩnh của Cố Tinh Thời hiện lên trong đầu anh ta.

Đúng rồi.

Phải tín nhiệm.

Ngay giây tiếp theo, anh ta liền nhận được ảnh chụp do paparazzi gửi tới, Lư Hạo Tinh ôm mỹ nữ bước vào khách sạn.

Chu Thành Yến: "!!!"

Ngay sau đó, điện thoại anh ta vang lên.

Là trợ lý của Giang Mạn Mạn, một nữ nghệ sĩ dưới trướng anh ta.

Dựa theo kinh nghiệm trước giờ, tám chín phần là lại có chuyện.

Chu Thành Yến lập tức tối sầm mặt mày.

Nhưng rất nhanh anh ta tỉnh táo lại.

Không thể như vậy được.

Tuy Lư Hạo Tinh đúng là đồ khốn, nhưng anh ta vẫn có thể cho nghệ sĩ khác một cơ hội được tín nhiệm.

Hơn nữa, Mạn Mạn là nghệ sĩ ngoan ngoãn nhất của anh ta, trước nay rất ít khi xảy ra chuyện gì rắc rối.

Biết đâu lần này là gọi tới để báo tin vui?

Anh ta đổi giọng nghe máy.

Đầu dây bên kia vang lên giọng nói hoảng loạn của trợ lý nghệ sĩ: "Chu ca! Có chuyện rồi! Mạn Mạn không cẩn thận mang thai rồi ạ!"

Chu Thành Yến: "......"

Tín nhiệm cái rắm!

Mệt mỏi quá rồi, hủy diệt hết đi, nhanh lên!
 

Bình Luận (0)
Comment