Tôi Mặc Kệ Đời Trong Sảng Văn Giải Trí

Chương 115

Thịnh Thời Quân: Hai chuyện này, có quan hệ chặt chẽ nào sao?

Thắc mắc của bạn gái rất kỳ lạ, nhưng tôi lại cảm thấy cô ấy quá dễ thương.

Thịnh Thời Quân suy nghĩ một lúc rồi nói với Vưu Cầu Cầu: “Cũng không giỏi lắm, nhưng chắc là cũng được.” Trước kia anh từng nướng vài lần, cho dù chưa từng nướng thì cũng từng thấy người khác nướng.

Anh còn hứa với Vưu Cầu Cầu có cơ hội sẽ tự tay nướng cho cô ăn.

Vưu Cầu Cầu gật đầu, sau đó hai người ở cạnh nhau, cô liên tục tìm chủ đề nói chuyện.

Thịnh Thời Quân đã nhạy bén nhận ra Vưu Cầu Cầu bất thường, anh hỏi thẳng: “Bố anh nói với em cái gì à?” Huống hồ dựa theo trực giác của anh, chắc chắn ông chẳng nói ra gì đáng tin cậy.

Ngày thường Vưu Cầu Cầu không nói nhiều thế này.

Vưu Cầu Cầu trìu mến nhìn Thịnh Thời Quân, hỏi anh: “Anh muốn ôm cái không?”

Tuổi thơ Tiểu Thịnh đáng thương như vậy, cô sẽ cố gắng đối xử tốt với anh một chút. Nhưng cô cũng chưa từng làm mẹ, không biết cho anh tình thương của mẹ bằng cách nào.

Vưu Cầu Cầu: Đang sầu, vô cùng sầu.

Với cả nói chuyện quá nhiều cũng mệt quá đi…

Thịnh Thời Quân không cách nào từ chối cái ôm của bạn gái, nhưng lần này Thịnh Thời Quân vẫn từ chối, bởi vì bỗng nhiên Vưu Cầu Cầu trở nên rất…Từ ái.

Không thích hợp, cực kỳ không thích hợp.

“Em bình tĩnh lại, nghe anh nói này.”

Thịnh Thời Quân ổn định lại Vưu Cầu Cầu, anh đang sắp xếp lại suy nghĩ.

“Có phải bố anh bịa chuyện với em không?”

Giọng điệu của anh rất chắc chắn.

“Từ nhỏ anh đã sống rất vui vẻ, có bạn bè, cùng không tự kỷ. Bố mẹ anh chia tay trong hòa bình, mẹ anh ra nước ngoài xây dựng gia định mới, nhưng vẫn rất quan tâm đến anh, anh cũng không thiếu thốn tình thương của mẹ. Nếu bố anh nói ông ấy một mình nuôi anh lớn, thì là đang nói dối đấy. Ban đầu phần lớn thời gian ông ấy đều bận làm việc.”

“Nhưng anh vẫn sống rất tốt, có người lớn trong nhà như ông bà nội, dì giúp việc trong nhà cũng tận tâm chăm sóc anh.”

Có thể nói Thịnh Thời Quân vô cùng hiểu rõ bố ruột mình, anh nói không sai chút nào.

Vẻ trìu mến trong mắt Vưu Cầu Cầu cuối cùng cùng rút đi.

Hóa ra là bố Thịnh khoa trương thôi à.

Thịnh Thời Quân nhìn bạn gái trở lại bình thường, anh cũng thở phào.

Cái nhìn từ ái như người mẹ của Vưu Cầu Cầu, anh thật sự không chịu nổi.

Thịnh Thời Quân nắm tay Vưu Cầu Cầu, hai người lại quay về cửa hàng chọn quà cáp trước đó mua một lần nữa, lúc này Vưu Cầu Cầu đã đưa quà trong tay mình cho bố Thịnh hết rồi.

Trên đường, Thịnh Thời Quân cũng kể cho Vưu Cầu Cầu nghe một chút về quá trình gây dựng sự nghiệp của mình.

Không cam tâm chỉ là “sếp Tiểu Thịnh”, Thịnh Thời Quân quyết định phải dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng, tự lập công ty. Hắn cô ý lựa chọn ngành giải trí chẳng chút liên quan gì đến xí nghiệp của bố mình.

Đúng lúc tổng giám đốc Công ty Văn hóa Giải trí Tố Mộng - Công ty Văn hóa Giải trí Chức Mộng hiện giờ - bỏ chạy, công ty bị bán qua tay với giá thấp, nghệ sĩ trực thuộc cũng bị đóng gói kèm theo. Thịnh Thời Quân dùng số tiền còn lại không nhiều lắm của mình mua lại công ty.

Câu chuyện sau đó, Vưu Cầu Cầu đều có tham dự.

Thịnh Thời Quân dùng ánh mắt hỏi Vưu Cầu Cầu có cảm tưởng gì.

Vưu Cầu Cầu nhận xét: “Có tiền thật tốt, chút tiền còn lại trên người vẫn đủ mua lại công ty…” Còn cô chỉ là một trong những nghệ sĩ bị đóng gói kèm theo.

Cô cũng muốn có niềm vui thế này.

Thịnh Thời Quân nhìn Vưu Cầu Cầu đang cảm thán và khao khát: “...”

Khuôn mặt anh tuấn đỏ lên, anh giải thích: “Số tiền đó cũng là anh kiếm được do chơi chứng khoán hồi đi học.” Anh không phải ra ngoài làm cho vui, không phải cầm tiền của bố mình hô hào dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, cũng không vận dụng quan hệ gia đình.

Thứ duy nhất anh dùng của gia đình, chính là lá trà để tặng quà.

Vưu Cầu Cầu: “Em biết rồi Tiểu Thịnh, anh siêu giỏi.” Cô chớp chớp mắt.

“Anh xem anh vì công ty, mỗi ngày tăng ca đến muộn như vậy. Vốn dĩ sự nghiệp của mọi người đều không tốt lắm, nhưng nhờ anh, đại ngộ của con khỉ nhà anh Lý cũng được tăng lên.”

Lời Vưu Cầu Cầu nói là thật.

Tuy rằng rất lâu trước kia cô đã gọi Tiểu Thịnh là tên sếp lòng dạ thâm độc, nhưng Tiểu Thịnh thật sự là một ông chủ có trách nhiệm.

Trước kia, Hoàng Hạc không có kế hoạch cơ bản cho nghệ sĩ công ty, mọi người đều không có hoạt động gì để nhận trong thời gian dài, chỉ ở trong nhà mài chân. Nhưng kể từ khi thay thành Tiểu Thịnh, các đồng nghiệp trước kia của cô đều được nhận công việc, bất luận họ có nổi hay không.

Con khỉ của anh Lý cũng thành người nổi tiếng trên mạng, số fan Weibo lên tới hàng trăm.

Nhưng anh quá có trách nhiệm, nếu anh có thể không kiểm soát chặt chẽ cân nặng của cô thì càng tốt hơn nữa.

Thịnh Thời Quân vốn lo lắng Vưu Cầu Cầu hiểu lầm anh dựa vào quan hệ gia đình, vừa nãy có chút sốt ruột. Hiện tại nghe thấy Vưu Cầu Cầu thật lòng khích lệ, gương mặt đỏ bừng không có xu hướng hạ nhiệt độ, ngược lại còn có vẻ càng đỏ hơn.

Đỏ mặt không chỉ vì được khen ngợi.

Mà còn vì…

“Em khen thì khen, đặt tay ở chỗ nào đấy?”

Thịnh Thời Quân mặt đầy vẻ phức tạp, bắt lấy bàn tay nhỏ bé đang gây án.

Vừa nãy lúc Vưu Cầu Cầu nói chuyện, mới đầu tay cô vỗ vỗ bờ vai anh, cổ vũ tinh thần. Thế này còn bình thường, nhưng sau đó bàn tay lại tìm kiếm sang vị trí khác.

Mặt Vưu Cầu Cầu vô cùng vô tội: “Em có đặt ở đâu đâu, anh nghĩ gì vậy?”

Vừa ăn cắp vừa la làng.

Cô cảm thấy Tiểu Thịnh thật quá nhạy cảm, chỉ còn một bước là tới cơ ngực bự rồi.

Thịnh Thời Quân: “...”

Vưu Cầu Cầu gặp bố Thịnh, bố Thịnh cực kỳ hài lòng với Vưu Cầu Cầu, ông còn nhét chi phiếu cho cô, bảo cô đừng rời bỏ Thịnh Thời Quân.

Đây xem như chuyện bên lề ngoài ý muốn, vốn dĩ Thịnh Thời Quân muốn đi gặp phụ huynh Vưu Cầu Cầu trước, không ngờ lại bị bố Thịnh không làm theo kịch bản giành trước một bước.

Có điều “Con dâu xấu” Thịnh Thời Quân vẫn phải gặp bố mẹ chồng.

Đến ngày đã hẹn, Thịnh Thời Quân xách theo bao lớn bao nhỏ tới khu dân cư nhà Vưu Cầu Cầu. Số túi anh cầm nhiều đến mức khoa trương, hơn nữa đều chính xác đúng gu của bố Vưu mẹ Vưu.

Nhà họ Vưu cũng không thiếu tiền, nhưng ai cũng mong con rể tương lai là một người nghiêm túc, nghiêm túc chứng minh với họ rằng anh thật sự yêu Vưu Cầu Cầu, lúc đó họ mới yên tâm giao con gái cho anh.

Bố mẹ Vưu đã xem qua “Người đại diện của tôi”, cũng quen mắt với vị sếp này của Vưu Cầu Cầu. Thịnh Thời Quân dáng cao, diện mạo của xuất chúng, phương diện xã giao thì càng không chỗ nào để chê.

Bản thân anh rất giỏi đàm phán giao lưu, tuy ngày thường anh trông có hơi nghiêm túc đứng đắn, nhưng thực tế anh không phải không biết lấy lòng.

Mấu chốt phải xem đối tượng là ai.

Cả quá trình Vưu Cầu Cầu đều trợn mắt há hốc, cô chưa bao giờ nghĩ rằng Tiểu Thịnh lại biết nói chuyện như vậy, nịnh đúng rất đúng chỗ, mỗi câu nói đều vào trong lòng bố mẹ cô.

Có thể nghe ra đó là lời nịnh nọt, nhưng cũng không quá mức khiến người ta phản cảm, cân bằng rất tốt.

Thật ra bố mẹ Vưu vừa mới nhìn thấy anh cũng đã rất hài lòng, có điều ban đầu bố Vưu vẫn ra dáng bố vợ.

Dò hỏi Thịnh Thời Quân về sở thích của Vưu Cầu Cầu một chút.

Chỉ khen bọn họ cũng vô dụng, quan trọng là xem anh đối xử với Vưu Cầu Cầu thế nào.

Đối với sở thích của Vưu Cầu Cầu, Thịnh Thời Quân càng trả lời rõ ràng chính xác, hoàn toàn không làm khó được anh. Thậm chí có vài đam mê nhỏ của Vưu Cầu Cầu bố Vưu cũng không biết.

Bố Vưu: Xin lỗi, ông thua rồi.

Bái phục.

Nhưng dưới sự quan sát của bà xã, bố Vưu cảm thấy bản thân vẫn nên đấu tranh thêm chút.

Bố Vưu đặt câu hỏi: “Vậy Cầu Cầu thích ăn gì?”

Thịnh Thời Quân trầm tư một lát: “Cô ấy thích hết ạ.” Nên hỏi cô không thích ăn gì mới đúng.

“...” Đúng là như thế.

Bố Vưu nhìn đứa con gái bên cạnh cười hehe với ông, chậm rãi thở dài, khẩu vị của con gái đúng là rất tốt.

Bữa trưa họ ăn ở nhà Vưu Cầu Cầu. Trước kia cơm nước đều là bố Vưu phụ trách, lần này có thêm Thịnh Thời Quân gia nhập.

Lúc trước Vưu Cầu Cầu đã khen Thịnh Thời Quân nấu ăn ngon với bố mẹ mình, bố mẹ Vưu vốn cho rằng con gái mình chỉ đang mang bộ lọc tình yêu thôi. Sau đó Thịnh Thời Quân ra tay, bố Vưu đã biết ổn rồi.

Thịnh Thời Quân biến thành chủ bếp, bố Vưu làm trợ thủ, giúp anh dọn đồ ăn. Thịnh Thời Quân nghe thấy bố Vưu nói:

“Con gái bác đã rất chú trọng ăn uống từ nhỏ. Có thể kiểm soát ẩm thực của nó, đây là việc diễn viên nên làm, nhưng nhất định phải bắt cho nó ăn đoàng hoàng, bắt nó ăn cơm đúng bữa, đừng để bị đau dạ dày.”

“Hai bác ấy à, chỉ có một cục cưng này thôi. Bây giờ con bé đã chọn cháu, nhờ cháu chăm sóc nó giúp các bác.”

Cơ thể Thịnh Thời Quân khựng lại, anh biết đây là lời dặn dò của một người cha.

Vì thế Thịnh Thời Quân cố ý dừng việc đang làm, trịnh trọng nói với bố Vưu:

“Vâng ạ.” Anh sẽ chăm sóc tốt cho Vưu Cầu Cầu.

Thịnh Thời Quân cảm thấy không khí gia đình Vưu Cầu Cầu rất tốt, có thể thấy được rằng Vưu Cầu Cầu lớn lên với tràn đầy tình thương. Điều này cũng giải thích tính cách dễ mến, không màn sự đời của cô từ đâu ra.

Thịnh Thời Quân giao lưu với bố Vưu nhiều hơn, mẹ Vưu khen Thịnh Thời Quân mãi. Điều duy nhất Thịnh Thời Quân thắc mắc chính là, ánh mắt mẹ Vưu cứ nhìn thân trên của anh, làm anh mãi hoài nghi cách ăn mặc của mình có vấn đề gì không.

Thịnh Thời Quân còn cố ý kéo Vưu Cầu Cầu sang một bên.

Nhìn Tiểu Thịnh căng thẳng, Vưu Cầu Cầu hơi buồn cười.

Là lỗi của cô.

Chắc là mẹ cô nhớ tới chuyện cơ ngực lớn ấy mà.

Đương nhiên, ngoài miệng Vưu Cầu Cầu vẫn nói với Thịnh Thời Quân: “Không có gì đâu.”

“Sếp Thịnh, đẹp trai lắm.”

Thịnh Thời Quân: “...” Đến lúc này rồi mà cô vẫn muốn làm anh đỏ mặt à?

Thịnh Thời Quân gặp bố mẹ Vưu Cầu Cầu rất thuận lợi. Chẳng qua sau khi gặp bố mẹ cô, Thịnh Thời Quân cảm thấy gánh nặng trên người anh đã nặng nề hơn, thứ anh gánh vác là sự tin tưởng của một gia đình, một cặp bố mẹ yêu thương con gái hết mức.

Gánh nặng ngọt ngào.

Sau khi Vưu Cầu Cầu và Thịnh Thời Quân ra khỏi nhà, hai người cũng không rời khỏi khu dân cư ngay. Cô kéo Thịnh Thời Quân đến phố ăn vặt đi dạo một vòng.

Lát sau, trên tay Vưu Cầu Cầu cầm xiên rán, Thịnh Thời Quân cũng cầm, chủ yếu là cầm hộ Vưu Cầu Cầu. Khi hai người lại quay về dưới lầu định lấy xe thì thấy bố Vưu mẹ Vưu đang xách hành lý.

Bố mẹ Vưu không nhận ra sự xuất hiện của hai người, họ còn đang chào hỏi với hàng xóm.

“Ra nước ngoài chơi, đăng ký một đoàn du lịch.”

“Con gái đâu rồi à? con gái không ở nhà.”

Như thể họ đã tìm được “Hiệp sĩ tiếp mâm(*)” chăm sóc Vưu Cầu Cầu, vừa mới gặp mặt Thịnh Thời Quân xong, bọn họ lập tức nóng lòng theo đuổi thế giới của hai người.

(*) Chỉ một người sắp tiếp nhận một điều gì đó xấu mà không biết nó xấu.

Hơn nữa nếu đã đặt vé, chắc là đã lên kế hoạch từ sớm rồi.

Vừa nãy còn mẹ hiền con ngoan, tình thân cảm động đất trời, bây giờ thì là vợ chồng vui vẻ đi du lịch, happy vứt bỏ con gái.

Vưu Cầu Cầu: ???

Đó là bố mẹ cô.

Thịnh Thời Quân không cảm thấy mình là hiệp sĩ tiếp mâm, anh tự định nghĩa vị trí này là nhân viên chăn nuôi Vưu Cầu Cầu mới nhậm chức.

Bố Vưu mẹ Vưu yên tâm giao Vưu Cầu Cầu cho anh chăm sóc, Thịnh Thời Quân chỉ cảm thấy vinh hạnh.

Thịnh Thời Quân không chỉ cam đoan mình nhất định sẽ chăm sóc tốt cho Vưu Cầu Cầu, không phụ lòng sự tin tưởng của bọn họ, mà anh còn giúp bố mẹ Vưu tham khảo thành phố họ sắp đến, có những điều gì cần phải chú ý.

Anh có người quen bên đó, nếu bố mẹ Vưu gặp phải khó khăn thì có thể gọi điện thoại tìm bạn anh.

Bố mẹ hai bên xem như đã gặp mặt. Mẹ Thịnh Thời Quân định cư ở nước ngoài, bà ấy cũng nỗ lực hoạt động từ thiện, thường xuyên không rõ vị trí, Vưu Cầu Cầu không cần cố ý đi thăm hỏi, có thời gian thì gặp một lần là được.

Vưu Cầu Cầu ngoài ý muốn mở khóa thân phận tiểu hoàng tử thảo nguyên của sếp Thịnh, nhưng chuyện này cũng không ảnh hưởng gì tới hai người bọn họ, vẫn giống lúc trước.

Thịnh Thời Quân cảm thấy có lẽ Vưu Cầu Cầu hứng thú với trại chăn nuôi, nên nói sẽ dẫn cô đến trại chăn nuôi tham quan.

Thân phận tiểu hoàng tử thảo nguyên không ảnh hướng nhiều đến Vưu Cầu Cầu, nhưng lại ảnh hưởng không nhỏ tới những người khác

Chuyện này phải kể từ chỗ bố Thịnh.

Bố Thịnh gặp Vưu Cầu Cầu và cực kỳ hài lòng với đứa con dâu tương lai này, tuy rằng ông vẫn không rõ con trai mình muốn dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng làm gì, tài sản ông tạo ra không thơm à?

Nhưng có thể tìm được một đứa con dâu đem về, bố Thịnh cảm thấy khoảng thời gian con trai ra làm ăn riêng này không lỗ.

Ông không ngờ Thịnh Thời Quân lại có tiền đồ như thế.

Bố Thịnh nhớ ra Vưu Cầu Cầu là một nghệ sĩ, bèn hỏi trợ lý xem thái độ công chúng với chuyện tình của hai người thế nào, có phải họ đều cảm thấy đây là câu chuyện tình yêu thần tiên không?

Dù sao bố Thịnh cảm thấy hai người kia vô cùng xứng đôi.

Trợ lý ấp úng, bố Thịnh nhận ra có điều không thích hợp.

“Lấy ra cho tôi xem.”

Sau đó, bố Thịnh đã nhìn thấy…

“Tên sếp lòng dạ thâm độc đang trói buộc Nhãi Cầu đây mà, thật quá gian xảo. Cả công ty chỉ có một nghệ sĩ kiếm tiền nhiều nhất, vì có thể không ngừng bóc lột, thậm chí anh ta dùng mỹ nam kế không chút do dự?”

“Đây là khiếm khuyết nhân tính hay đạo đức chôn vùi? Nhãi Cầu, nếu chị bị bắt cóc thì chị hãy chớp mắt nhé.”

Tên sếp lòng dạ thâm độc, trói buộc, bóc lột, dùng mỹ nam kế.

Mỗi một từ bố Thịnh nhìn đến, mí mắt ông lại giật một lần.

“Đây là thanh danh nó lăn lộn ra được à?”

“Không phải nó làm một ông chủ nhỏ sao? Thế này quá mất mặt.”

Bố Thịnh nhíu mày, rất bất mãn với thanh danh con trai mình dựng nên.

Còn không có PR xử lý.

Thế là, bố Thịnh vung tay, bảo trợ lý tổ chức một đợt rút thăm trúng thưởng.

Vào buổi tối, các cư dân mạng bỗng phát hiện, Weibo chính thức của một thương hiệu sản xuất chế phẩm thịt và sữa nổi tiếng nào đó đã đăng một bài viết.

Nội dung bài viết như thế này: Để chúc mừng người yêu nhau thì cuối cùng cũng về với nhau, các vị cư dân mạng chưa từng bôi đen Vưu Cầu Cầu chia sẻ bài viết này kèm chủ đề #Chuyện tình thần tiên của Vưu Cầu Cầu và Thịnh Thời Quân# có thể rút thăm trúng giải thưởng hai mươi chú dê con thảo nguyên thuần chủng.

Sau đó còn ghi chú: Nếu người rút trúng là Tinh Cầu, vậy thì sẽ được gấp đôi phần thưởng.

Cư dân mạng nhìn thấy bài Weibo này đều kinh ngạc.

Mẹ ơi, đây là tình huống gì vậy?

Weibo chính thức của họ bị hack rồi sao?

Dê con thảo nguyên thuần chủng, là kiểu còn sống à?

Weibo chính thức của họ hoạt động rất sôi nổi, họ tỏ vẻ mình không bị hack, dê con thảo nguyên là loại còn sống.

Ngay sau đó, các tài khoản chính thức của sản phẩm trực thuộc xí nghiệp họ cũng lần lượt chia sẻ.

Weibo chính thức sản phẩm sữa bò trực thuộc tặng thêm một năm sữa bò, cư dân mạng rút trúng sẽ được bao trọn sữa bò một năm cho gia đình; còn có tài khoản chính thức của hãng bò bít tết, dê cuốn cung cấp đặc biệt cho khách sạn 5 sao tặng thêm sản phẩm của mình mỗi loại một thùng…

Rất sôi nổi, rất náo nhiệt, hơn nữa điều kiện rút thăm trúng thưởng cũng giống nhau, đều là kèm chủ đề #Chuyện tình thần tiên của Vưu Cầu Cầu và Thịnh Thời Quân#, chưa từng bôi đen Vưu Cầu Cầu, nếu người trúng thưởng là Tinh Cầu thì sẽ được gấp bội.

Cư dân mạng: !!!

Tinh Cầu: !!!

Nhờ những bài rút thăm trúng thưởng này mà Weibo sôi nổi như sắp Tết.

Thế này cũng hào phóng quá đi.

Tại sao vậy?

Có cư dân mạng thần thông quảng đại đào ra được.

“Tôi biết rồi. Sếp Thịnh, ý tôi là Thịnh Thời Quân, là thái tử xí nghiệp này. Tổng giám đốc xí nghiệp cũng họ Thịnh, con trai ông ấy tên Thịnh Thời Quân.”

“Tên sếp lòng dạ thâm độc của công ty nhỏ mà mọi người nói, thật ra chính là con nhà giàu hàng thật đó!”

Vài năm trước bố Thịnh từng làm khách mời trên kênh tài chính, lúc ấy ông đã nói con trai mình tên Thịnh Thời Quân.

Chỉ là mọi người chưa từng nghĩ đến Thịnh Thời Quân của Công ty Văn hóa Giải trí Chức Mộng. Anh quá keo kiệt, cũng quá bình thường, tuy trông rất sang, nhưng hoàn toàn giống một cái xưởng nhỏ, chuyện gì cũng tự tay làm. Những người xem qua chương trình người đại diện đều biết, ban đầu công ty không có trợ lý, Thịnh Thời Quân một mình làm ông chủ kiêm trợ lý kiếm người đại diện, còn kiêm thêm tài xế.

Éc? Bây giờ nói với họ, đây là con nhà siêu giàu thật sự?

Không một người nào chưa từng uống sữa bò nhà anh, cho dù thật sự không thích sữa bò, cũng nhất định từng uống thức uống khác nhà anh, nếu không thì là các chế phẩm thịt.

Bố ruột đang chúc mừng con trai tìm được bạn gái đây mà.

Nhưng hành vi này cũng quá hào phóng rồi.

Mọi người nhao nhao chia sẻ bài viết, cúi đầu trước dê con, còn có người bắt đầu xin vào fanclub Vưu Cầu Cầu.

Kể từ hôm nay, tôi chính là một Tinh Cầu!

Có dê con hay không không quan trọng, quan trọng là tôi cũng thích Vưu Cầu Cầu.

Tinh Cầu: Đừng tưởng chúng tôi không biết mục đích của các người là gấp đôi phần thưởng.

Trưởng fanclub Bùi Càn Hoắc và quản lý tụ lại mở họp, phải xét duyệt kỹ càng hơn, không thể vì rút thăm trúng thưởng mà thêm người vào.

Thậm chí còn có người ghen ghét: “Tại sao nhất định chưa từng bôi đen Vưu Cầu Cầu mới được?”

Internet có ký ức, những người hô hào sẽ xóa sạch phát ngôn bôi đen Vưu Cầu Cầu trực tiếp bị đào ra, xóa cũng vô dụng.

Huống hồ đây vốn dĩ là sự kiện rút thăm trúng thưởng tự phát của bố Thịnh Thời Quân, mi quan tâm nhiều như vậy, không bằng dọn đến Thái Bình Dương ở luôn đi?

Không thích thì đừng chia sẻ thôi, hoặc là tự mở rút thăm trúng thưởng, chắc chắn không có điều kiện như thế.

Hơn nữa điều kiện tham gia rút thăm của bố Thịnh đã rất ít, được lợi mà còn gây chuyện.

Người cư dân mạng hâm mộ nhất là Tinh Cầu, gấp đôi phần thưởng, hai mươi chú dê con nhân đôi chính là bốn mươi con đó.

Quá sướng!

Nhờ Giang Đào nhắc nhở, Vưu Cầu Cầu mới phát hiện hành vi hào phóng này của bố Thịnh, và nhìn thấy những Tinh Cầu quen mắt trước đó nói Tiểu Thịnh không phải người tốt, bây giờ ai nấy đều ở đó chia sẻ #Chuyện tình thần tiên của Vưu Cầu Cầu và Thịnh Thời Quân#.

Vưu Cầu Cầu: ???

Hóa ra, cô chỉ đáng giá bốn mươi chú dê con sao?

Hướng dư luận thay đổi cũng quá nhanh rồi đấy.

Tuy rằng bốn mươi chú dê con này quả thực rất hấp dẫn.

Vưu Cầu Cầu cho rằng, Tinh Cầu sẽ đấu tranh một chút.

Tinh Cầu - trước đó lời lẽ chính đáng nói tên sếp lòng dạ thâm độc trói buộc Vưu Cầu Cầu: Chột dạ.

Nhưng các cô “bán” con gái không chỉ vì bốn mươi chú dê con, các cô còn vì một năm sữa bò, bò bít tết chất lượng cao…

Vưu Cầu Cầu rộng lượng như vậy, không sao, cứ chia sẻ đi.

Không nói cái khác, chỉ nhiều đồ vật như vậy…

Cô cũng rung động.

Cô đáng giá thật đó, phải nói, giá trị của cô bằng tận bốn mươi chú dê con!

Dê dê dê!

Vưu Cầu Cầu phát ra âm thanh mong muốn chia sẻ bài rút thăm trúng thưởng.

Sau đó đăng nhập tài khoản phụ Weibo của mình, dùng tài khoản chính rút thăm không phù hợp, còn phải kèm chủ đề chuyện tình thần tiên.

Nhưng tài khoản phụ của cô cũng thất thủ dưới hàng loạt tin nhắn và gắn thẻ.

“Nhãi Cầu, nhất định không được chia sẻ bài rút thăm. Mẹ yêu con, con đã có sếp Thịnh rồi, cho mẹ một cơ hội phát tài được không?”

Lần trước Vưu Cầu Cầu tự mình rút thăm sự kiện rút thưởng của mình rồi rút trúng chính mình vô cùng nổi tiếng, vị Tinh Cầu này xem như đã nói ra tiếng lòng của mấy triệu người chia sẻ bài viết.

Nhất định không thể để Vưu Cầu Cầu rút thăm trúng thưởng!

Vưu Cầu Cầu: “...”

Được rồi, vậy cô không rút.

Tinh Cầu thay đổi lời nói không chỉ vì bốn mươi chú dê con, cả gia đình có thể uống sữa bò cả năm, còn có các loại đồ tốt khác….

Tuy rằng đây cũng là một trong số nguyên nhân.

Nhưng chủ yếu vẫn là, Thịnh Thời Quân đối xử tốt với Vưu Cầu Cầu.

Là fan phụ huynh, bọn học chỉ mong Nhãi Cầu mãi mãi vui vẻ hạnh phúc, không cần lo nghĩ, có được sự nghiệp tốt, không bị tình yêu ảnh hưởng.

Bọn họ chỉ quen việc chướng mắt bất kỳ người đàn ông nào có cảm tình xuất hiện bên cạnh cô, chứ không phải cố ý nhắm vào Thịnh Thời Quân.

Bọn họ nhắm vào tất cả đàn ông. Nếu có người làm bọn họ thấy được, ắt hẳn là CP ngỗng lớn.

Nhưng trong khoảng thời gian này, Vưu Cầu Cầu và Thịnh Thời Quân ở bên nhau, không ít ảnh chụp cũng được lan truyền ra. Có ảnh chụp trước kia paparazzi tưởng vô dụng định vứt xó, còn có ảnh người qua đường chụp.

Vưu Cầu Cầu đứng bên cạnh anh, cả người cô đều toát lên sự vui vẻ, sắc mặt nhàn nhã. Bất kỳ bức ảnh nào, bất luận xung quanh có người hay không, ánh mắt Thịnh Thời Quân đều dừng trên người Vưu Cầu Cầu một cách chính xác.

Cảm giác như, chỉ cần có cô, tất cả những thứ khác đều không lọt vào mắt anh.

Sự nghiệp cô cũng không đi xuống, hơn nữa vừa hành động là làm chuyện lớn.

Đạo diễn Cát Tiên nổi danh công bố nữ chính phim điện ảnh mới “Ngô Hoàng”. Không chỉ người trong nghề chú ý, cư dân mạng bình thường cũng quan tâm cô gái được chọn tiếp theo là ai.

Nữ chính phim điện ảnh của Cát Tiên, vô cùng có giá trị.

Sau đó, nữ chính là Vưu Cầu Cầu.

Vưu Cầu Cầu lấy được vai nữ chính “Ngô Hoàng”, sắp hợp tác với Thôi Kiến Nam, và những diễn viên kỳ cựu khác có thân thế hiển hách trong giới điện ảnh quốc tế.

Sự nghiệp và tình yêu đều bội thu, tuyệt vời.

Người trong ngành tức đến nghiến răng nghiến lợi khi thấy Vưu Cầu Cầu im hơi lặng tiếng lấy được tài nguyên tốt như vậy.

Tinh Cầu tự hào ra mặt.

Nhãi Cầu nhà các cô càng ngày càng ưu tú, ưu tú lọt vào mắt đạo diễn nổi tiếng.

Cầu Diễn Xuất, tiến lên!

Nhãi Cầu yên tâm bay cao, Tinh Cầu mãi sát cánh!

Đương nhiên trong lúc đó cũng có những tiếng nói tiêu cực, lần này bọn họ không có ác ý suy nghĩ Vưu Cầu Cầu có chơi quy tắc ngầm hay không, mà vào tay từ chỗ bố Thịnh. Chúng nghi ngờ Vưu Cầu Cầu dùng tiền mua tài nguyên, làm nữ chính của đạo diễn lớn, chắc là cô đã nhét cho người ta không ít tiền nhỉ?

Chưa cần Tinh Cầu ra tay, chúng đã nhanh chóng bị người trong nghề vả mặt.

Các người đang nghi ngờ nhân cách đạo diễn Cát Tiên đã xây dựng suốt vài chục năm sao? Nếu nhét tiền là được đóng, ai mà không muốn làm chứ?

Đạo diễn khác thì không dám nói, nhưng đạo diễn Cát Tiên không thiếu tiền. Ông ấy chỉ cực kỳ kiêu ngạo, muốn đóng phim của ông, không quan tâm người này là ai, chỉ có thể dùng diễn xuất để nói chuyện.

Vai nữ chính "Ngô Hoàng” là do chính Vưu Cầu Cầu thử vai lấy được, không có bất kỳ sự mờ ám nào.

Trước khi VC bắt đầu tập trung quay “Ngô Hoàng”, cô và Thịnh Thời Quân đến trại chăn nuôi nhà anh.

Dưới bầu trời xanh thẳm, thảo nguyên mênh mông vô bờ, dê bò tụ lại thành đàn phía trên.

Xung quanh Vưu Cầu Cầu là một bầy dê con, nhân viên quản lý cố ý kéo nó về cho cô.

Lông dê con vừa mềm vừa trắng, đôi mắt tròn xoe như hạt nho đen, lỗ tai hồng hồng mềm mềm, hay kêu “Be be”, dễ thương cực kỳ.

Vưu Cầu Cầu dùng tay cảm nhận bộ lông mềm mại của dê con, cuối cùng xin phép nhân viên quản lý rồi ôm lấy nó, mặt dán sát lông nó. Dê con cũng không giãy giụa, rất ngoan.

Vưu Cầu Cầu: “Chúng nó thật đáng yêu.”

Cô cảm thán.

Thịnh Thời Quân cũng đang cho một chú dê con ăn, anh nhìn Vưu Cầu Cầu mặt kề sát dê.

Đáp lời cô.

Đáng yêu.

Hôm nay Vưu Cầu Cầu cài một cái nơ con bướm màu đỏ trên đầu.

Nhân viên quản lý nói với hai người, chú dê con Vưu Cầu Cầu ôm là cái, chú dê con bên cạnh Thịnh Thời Quân là đực.

Vưu Cầu Cầu chỉ vào chú dê con mình đang ôm: “Con gái.”

Dẩu môi về phía chú dê con của Thịnh Thời Quân.

“Con trai.”

Thịnh Thời Quân lập tức có đủ con trai con gái, anh cong khóe môi, cúi đầu quan sát mặt mũi con trai.

Không nhìn rõ được…

Lông che hết rồi.

Anh đang suy nghĩ xem có nên xây dựng một khu vực riêng cho con trai con gái, thuê người làm thức ăn riêng không.

Sau đó lại nghe thấy tiếng lẩm bầm nhẹ nhàng của Vưu Cầu Cầu: “Bé Dê, con dễ thương quá, nướng lên chắc cũng rất ngon.”

Hít hà.

--------------------

Lời tác giả:

Thịnh Cẩu đang ở kênh cổ tích, Cầu Cầu đang ở kênh ẩm thực √

Bình Luận (0)
Comment