Tôi Mặc Kệ Đời Trong Sảng Văn Giải Trí

Chương 96

Công cụ luyện hôn hình người.

Nhưng Vưu Cầu Cầu có thể nhìn ra được, sếp Thịnh vui đến nở hoa rồi, lần này không cần khen anh đẹp trai, anh cũng đã đỏ bừng mặt.

Thịnh Thời Quân hoàn toàn không thể chống cự được Vưu Cầu Cầu thẳng thắn này, vả lại anh nghĩ mình không thể tiếp tục như vậy nữa, nó làm anh cảm thấy như mình đang hoàn toàn bị Vưu Cầu Cầu dẫn dắt.

Vì vậy, anh chấp nhận thách thức luyện tập kỹ năng hôn với Vưu Cầu Cầu.

Cả hai người đều hơi ngây ngô, nhưng Thịnh Thời Quân sợ rằng Vưu Cầu Cầu sẽ than mệt trong lúc này, nên anh rất nghiêm túc thăm dò luyện tập, rồi áp dụng thực tiễn.

Giữa chừng hai diễn viên không đạt tiêu chuẩn nghỉ ngơi một lúc, hai người hoàn toàn không nói lời thoại.

Vưu Cầu Cầu: "Tiểu Thịnh."

Thịnh Thời Quân: "... Ừ." Mặc dù không quen với cách gọi này, nhưng anh vẫn bất lực đáp lại.

"Tiểu Thịnh, miệng của anh cứng, mà môi lại mềm thật đấy."

Vưu Cầu Cầu chép chép miệng đánh giá.

Tối hôm đó cô đã muốn nói như vậy rồi.

Thịnh Thời Quân: "..."

Người đàn ông đeo kính gọng vàng, trông vô cùng nghiêm túc, lại duỗi ngón tay chọc vào má cô gái.

Anh đã muốn làm thế này từ lâu lắm rồi, nhưng lúc đó thân phận không thích hợp.

Bây giờ thì thích hợp rồi.

"Môi anh mà không mềm vậy chẳng phải anh là người chết hay là Psyduck (*) rồi à?"

(*) Psyduck là một Pokémon thuộc loại hệ nước trong loạt phim hoạt hình và trò chơi Pokémon. Psyduck thường được biết đến với vẻ ngoài ngộ nghĩnh và khả năng gây đau đầu cho chính nó và những người xung quanh.

Vưu Cầu Cầu: Không, anh là Doraemon.

Là Doraemon có thể biến ra đủ thứ đồ chơi bất cứ lúc nào!

...

Vưu Cầu Cầu ý vốn không ở trong lời nói, mà là để an ủi sếp Thịnh nhõng nhẽo này, quả thực cảnh này hai người họ diễn rất tệ.

Nhưng chuyện này không quan trọng

Sao Thịnh Thời Quân có thể không nhận ra trước đó Vưu Cầu Cầu nói muốn đi ăn đồ nướng với Thi Tĩnh chỉ là trêu chọc anh, nhưng trước đó là để trêu chọc anh còn diễn đoạn này thì không.

"Khi nào quay đoạn này?"

Thịnh Thời Quân liếc nhìn kịch bản.

Lúc tham khảo nghiên cứu kỹ thuật hôn Vưu Cầu Cầu không ngủ, nhưng khi nằm trong lòng người đàn ông này, cô suýt ngủ thiếp đi, suy nghĩ một lúc mới nhớ ra anh đang nói gì.

"Anh ghen sao?"

"Ngày mai á."

Vưu Cầu Cầu nhìn khuôn mặt điển trai của người đàn ông: "Có phải anh muốn cắt đoạn này không?"

Hiện tại Tiểu Thịnh là nhà đầu tư của "Nữ Đầu Bếp Xinh Xắn Rộn Rã", có khi nào anh muốn nhúng tay cắt luôn đoạn này không nhỉ?

Vưu Cầu Cầu nghĩ đến mấy cô diễn viên yêu đương với các ông trùm giới giải trí.

Cô không yêu ông trùm giới giải trí, mà chỉ yêu ông chủ của một công ty nhỏ, sếp Thịnh chỉ đầu tư vào một bộ phim này, đã trực tiếp can thiệp sao?

Thịnh Thời Quân: "... Không."

Anh sẽ không can thiệp quá nhiều vào cảnh quay của diễn viên, tồn tại là hợp lý, cảnh hôn này không phải vô duyên vô cớ mà có, tất nhiên anh sẽ không nhúng tay bắt biên kịch xoá cảnh này.

Vưu Cầu Cầu hiểu ý của Thịnh Thời Quân, cô cũng không thích người bên cạnh nhúng tay can thiệp vào việc này.

"Vậy anh không ghen thật à, bạn gái diễn cảnh này với nam diễn viên khác."

Thịnh Thời Quân rũ hàng mi đen như lông quạ, vuốt tóc Vưu Cầu Cầu, giống như đang ***** Vưu Cầu Cầu, trả lời một cách rất lý trí.

"Anh biết, em là diễn viên."

"Diễn viên phục vụ cho nội dung và hình tượng trong kịch bản, khi em diễn, em là nhân vật trong phim, những cảm xúc đó đều thuộc về nhân vật trong phim, không phải thuộc về em." Cảm xúc thuộc về em, là của anh.

"Mặc dù em là bạn gái của anh, nhưng em có tự do."

Tự do làm điều em thích, đóng phim em muốn.

Cô là của anh, nhưng cô cũng có tự do của riêng cô.

Vưu Cầu Cầu ôm sếp Thịnh rộng lượng: "Anh nghĩ như vậy làm em vui lắm đấy, vậy thì em yên tâm rồi."

Thịnh Thời Quân: ???

Thực ra Thịnh Thời Quân đang cố gắng nhớ lại, sao anh không nhớ trong phim có cảnh này nhỉ?

...

Ngày hôm sau tại phim trường, Thịnh Thời Quân cũng đến.

Vưu Cầu Cầu đi tới nhận đồ ăn vặt tình yêu, lúc cô bày tỏ tình cảm với Thịnh Thời Quân, rất mong đợi sếp Thịnh sau khi thành bạn trai có thể liên tục đưa đồ ăn cho cô, bởi vì sếp Thịnh nấu ăn rất ngon, nhưng lúc đó đối phương lại tỏ vẻ không đồng ý.

Nhưng không đồng ý thì không đồng ý, vậy mà hành động lại rất thành thật, đồ ăn ngon cứ đến liên tục.

Nhận đồ ăn vặt tình yêu, Vưu Cầu Cầu hỏi: "Sếp Thịnh, hôm nay anh không có việc gì sao?" Hình như là anh còn phải đàm phán với các công ty điện ảnh khác mà.

Cô len lén nhìn lướt qua kế hoạch làm việc của Thịnh Thời Quân.

Trời ạ, lịch trình kín mít, Vưu Cầu Cầu chỉ nhìn thôi đã thấy đau đầu.

Cô không được, cô chóng mặt.

Thịnh Thời Quân vẫn thản nhiên: "Bên đó dời lịch rồi."

Vưu Cầu Cầu: "Ồ, dời lịch rồi à." Cô gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

Rồi len lén hỏi.

“Anh thật sự không phải tới đây để xem em diễn cảnh hôn đó chứ?”

Thịnh Thời Quân vuốt kính: "... Không phải." Anh không phải, anh không có, đừng nói bậy.

Đã nói là, anh hoàn toàn không quan tâm, anh là người trưởng thành, là người đàn ông chín chắn, lý trí, rất thấu hiểu vấn đề này.

Vưu Cầu Cầu không nán lại với Tiểu Thịnh lâu, cô còn phải quay phim, cho nên cô đưa cho Thịnh Thời Quân một ly nước ép dưa leo.

Thịnh Thời Quân cúi đầu nhìn ly nước ép dưa leo xanh lè.

Cô có ý gì?

Lúc Vưu Cầu Cầu đưa cho sếp Thịnh cũng cảm thấy chất lỏng xanh lè này rất không thích hợp, cô hiểu cô hiểu mà: "Thời kỳ nhạy cảm."

"Đổi qua nước ép dưa hấu nhé." Nói rồi cô định đi đổi nước ép dưa hấu.

Thịnh Thời Quân ngăn lại: "Như nhau cả, anh không sao." Hoàn toàn không suy nghĩ nhiều.

Để chứng minh mình nói đúng, anh còn cầm lên uống một hớp lớn.

...

Vưu Cầu Cầu đi quay phim, sau cảnh đó là tới cảnh hôn mà cô nói với Thịnh Thời Quân.

Nam chính Trình Lập đứng đối diện với Vưu Cầu Cầu, lần này Vưu Cầu Cầu mặc trang phục cổ trang màu vàng nhạt, trông rất tươi trẻ, Trình Lập mặc trang phục cổ trang màu trắng, phong lưu phóng khoáng, đứng cạnh nhau trông cực kỳ đẹp đôi.

Dù "Nữ Đầu Bếp Xinh Xắn Rộn Rã" có thành công hay không thì ít nhất cũng đem lại đầy đủ cảm giác cp.

Thịnh Thời Quân ngồi ở khu vực quan sát, nghe nhân viên xung quanh thảo luận Vưu Cầu Cầu và Trình Lập xứng đôi thế này thế nọ, anh rất bình tĩnh, thậm chí còn cầm ly nước ép dưa leo lên uống.

Không sao cả.

Vưu Cầu Cầu là diễn viên, khi cô ấy diễn, lời nói ra, động tác cơ thể, đều dựa theo kịch bản.

"Sao tôi ngửi thấy mùi giấm nồng quá nhỉ." Có người nói.

Thịnh Thời Quân dừng lại.

Không thể nào.

Thịnh Thời Quân cố gắng giữ bình tĩnh, không khoa học, anh không có.

Ngay sau đó lại có người khác nói.

"Thật, mùi rất nồng, mùi giấm này bay lên trời rồi!"

Thịnh Thời Quân: ???

Anh có chút ngồi không yên.

"Mùi từ đâu ra vậy nhỉ, tìm thử xem."

Cuối cùng ánh mắt của mọi người rơi lên người đàn ông ngồi trên ghế.

Thịnh Thời Quân, sếp Thịnh, nhà đầu tư phía sau bộ phim, đẹp trai, dễ nói chuyện, chưa bao giờ can thiệp vào chuyện quay phim. Không ít cô gái trẻ lần đầu gặp anh còn tưởng anh là diễn viên mới của công ty giải trí nào đó.

Bây giờ mùi giấm lại tỏa ra từ người anh.

Thịnh Thời Quân giả vờ bình tĩnh.

Nhìn anh làm gì?

Nhân viên công tác do dự nói: "Sếp Thịnh, anh đang uống giấm kìa."

Thịnh Thời Quân: Không, anh không có.

Nhân viên: Có.

"... Trong ly của anh là giấm, anh không thấy mùi nồng sao?" Không thấy chua à?

Đầu bếp được đặc biệt thuê cho bộ phim vội vàng chạy đến: "Sếp Thịnh, anh đến rồi."

"Sao anh lại uống giấm trong ly của tôi thế."

Chai giấm cần để nấu ăn bị vỡ, đầu bếp sợ lãng phí nên đổ vào ly, vì vẫn chưa dùng đến nên để ở một bên, vậy mà đảo mắt một cái, sếp Thịnh đã uống mất rồi.

Dưới ánh mắt soi mói của biết bao nhiêu người, Thịnh Thời Quân: ???

Cúi đầu nhìn cái ly trong tay.

Bên trong không phải nước ép dưa leo xanh lè, mà là giấm đen xì.

Thịnh Thời Quân cũng cảm nhận được mùi giấm nồng nặc, suýt nữa không chịu nổi.

Cầm nhầm ly rồi...

Bị nhiều người nhìn như vậy, Thịnh Thời Quân đành phải kiềm chế cơn xúc động muốn đi súc miệng, anh bình tĩnh nói: "Tôi là người Sơn Tây."

Mọi người lập tức hiểu ra.

Khó trách, hoá ra là người Sơn Tây!

Chuyện người Sơn Tây uống giấm thay nước giải khát, là thật à?!

Đầu bếp: "Sếp Thịnh, hoá ra anh thích thế này, lần sau tôi sẽ chuẩn bị nhiều hơn."

Thịnh Thời Quân: "Cảm ơn."

Miệng đầy mùi giấm, anh với tay lấy ly nước ép dưa leo.

...

Thịnh Thời Quân thật sự uống giấm ở trường quay, uống gần nửa ly vẫn không phát hiện, cuối cùng đến lúc người khác nhắc nhở anh mới nhận ra.

Mà Vưu Cầu Cầu hoàn toàn không biết chuyện này, chỉ có Trình Lập cảm nhận được có một ánh mắt luôn nhìn chằm chằm mình.

Lạnh lẽo.

Là ông chủ kiêm người đại diện của Vưu Cầu Cầu.

Anh ấy suy nghĩ mình đâu có đắc tội gì với đối phương.

Trước đây Trình Lập không có tiếp xúc gì với Vưu Cầu Cầu, nhưng trong thời gian quay phim với cô, mọi người ở chung khá hoà hợp, Vưu Cầu Cầu là nữ chính duy nhất không gây sự, khiêm tốn như một nhân viên công tác mà anh ấy đã gặp.

Có khuôn mặt của một nữ diễn viên hàng đầu, nhưng hành xử lại như nhân vật quần chúng vô danh.

Tất nhiên khi diễn cô hoàn toàn thể hiện được kỹ năng và vẻ quyến rũ của mình.

Vì vậy Trình Lập có ấn tượng rất tốt với cô đồng nghiệp Vưu Cầu Cầu này.

Trong lúc Vưu Cầu Cầu thảo luận kịch bản với đạo diễn, Trình Lập hỏi trợ lý của mình.

"Ông chủ của Vưu Cầu Cầu cứ nhìn tôi làm gì vậy?"

Trợ lý liếc nhìn qua, anh ấy cũng nhận ra ánh mắt của Thịnh Thời Quân cứ rơi trên người nghệ sĩ của mình.

"Có phải vì cảnh hôn sắp tới không?"

"Nghe nói ông chủ của Vưu Cầu Cầu cũng là fan baba của cô ấy đấy."

Trình Lập nghe trợ lý giải thích thì lập tức hiểu ra.

Fan baba, vậy là hiểu rồi, người làm bố chắc chắn không muốn con gái diễn cảnh hôn với một người đàn ông xa lạ.

Nhưng đây là kịch bản sắp đặt, không còn cách nào khác.

Trình Lập nhai liên tiếp mấy viên kẹo cao su, anh ấy phải hôn "con gái" của fan baba Thịnh Thời Quân, xin lỗi, anh ấy chỉ có thể nhai nhiều kẹo cao su để hơi thở thơm tho hơn chút thôi.

...

Cuối cùng cảnh hôn của Vưu Cầu Cầu và Trình Lập cũng không quay được.

Vì trước khi quay, biên kịch đột nhiên nghĩ đoạn này có thể chỉnh sửa cho thú vị hơn.

Vưu Cầu Cầu: ???

Vưu Cầu Cầu nhìn qua Thịnh Thời Quân vẫn luôn theo dõi toàn bộ quá trình mà hơi hoảng.

Mẹ ơi, sếp Thịnh sẽ không nghĩ cô lợi dụng kịch bản để giở trò lưu manh đấy chứ!

Cô thực sự không lợi dụng kịch bản để lừa hôn, cô muốn hôn bạn trai của mình thì cần gì phải vòng vo như vậy chứ?

--------------------

Tác giả có lời muốn nói:

Sếp Thịnh: A, mùi giấm này ~ thật nồng ~

Có người nói, Cầu Cầu là cá mặn Alpha, sếp Thịnh là tổng tài bá đạo Omega.

Sếp Thịnh: ???

Bình Luận (0)
Comment