Chương 115
Từ thái y nói: “Điện hạ, không giấu gì ngài, bột thuốc này và thành phần kim sang dược của Thái viện y gần giống nhau, đều là lá phù dung, băng phiến các loại tạo thành, nhưng lại không biết vì sao kim sang dược này lại có hiệu quả thần kỳ như vậy, vậy mà có thể làm vết thương của ngươi khôi phục nhanh như vậy!”
“Thần cho tới bây giờ chưa từng thấy qua thuốc nào có hiệu quả khôi phục mạnh như vậy, nghĩ đến trong thuốc bột này nhất định còn có bí mật gì khác, chỉ là thần bất tài, không phân biệt được.”
“Vị đã chữa trị cho ngài, nhất định là một vị thần y!”
Cho dù hắn không nói, Nhị hoàng tử cũng cảm thấy rất kỳ lạ, chính hắn dùng mũi tên đâm một cái rất mạnh, đã đâm sâu vào trong máu thịt, nếu lại sâu hơn một chút, hắn chỉ sợ cũng sẽ phai rđi gặp Diêm Vương, dựa theo tính toán ban đầu của hắn, vết thương này ít nhất phải ba đến năm tháng mới có thể khỏi hẳn.
Nhưng hiện tại, trên núi Thu Yên không hiểu sao lại xuất hiện thảo dân cứu hắn, mới mấy ngày mà hắn đã có thể xuống giường!
Kế hoạch của Nhị hoàng tử bị phá hủy, trong lòng đương nhiên có chút tức giận, nhưng càng nhiều hơn là nghi ngờ.
Người đã cứu hắn là ai? Tại sao lại muốn cứu hắn? Có thể lấy ra loại thần dược này, cũng không phải là người bình thường gì.
“Từ thái y, ngươi kiến thức rộng rãi, có thể đoán được kim sang dược là của người nào không?”
Từ thái y nói: “Thần thật xấu hổ, không hề có manh mối. Nhưng mấy ngày trước nghe nói trong kinh thành có người ở miếu Vĩnh An cứu dân chúng, rất nhiều dân chúng bị phong hàn lại một đêm khỏi hẳn, thần cảm thấy, có lẽ người đó chính là vị thần y đã cứu người ở miếu Vĩnh An đấy.”
Nhị hoàng tử cũng nghe nói chuyện này, nhưng chỉ dựa vào một bình kim sang này, cũng không thể khẳng định người cứu mình là vị đã cứu người ở miếu Vĩnh An kia.
Hắn nhíu nhíu mày, dặn dò Từ thái y: “Ngươi lui ra trước đi, đúng rồi, chuyện ta đã gần như khỏi hẳn, trước tiên không được rêu rao ra bên ngoài.”
Từ thái y là phe phái của Nhị hoàng tử, đương nhiên sẽ nghe lệnh, sau đó lui ra ngoài.
Nhị hoàng tử nằm trên giường bệnh, mà trong phòng nghị sự của Hoàng đế thì đang ầm ĩ.
Các triều thần đang tranh cãi về thiên tai sương giá dọc theo biên giới phía Bắc.
Cuối năm nay thiên tai sương giá trải rộng khắp Yến quốc, kinh thành chỉ là giá lương thực tăng, cũng không ảnh hưởng đến sinh kế của người dân, mà Bắc Châu vốn đã lạnh lẽo, lại gặp phải thiên tai như vậy, càng thêm tồi tệ.
Không chỉ như thế, binh lính hôm qua đóng quân ở Bắc Châu lại vội vàng đến báo, nói bởi vì thiếu lương thực, tháng ba chưa mưa, hạn hán vân vân, dẫn đến tình hình bạo quân nổi loạn càng ngày càng nhiều và hung hãn, nếu không xử lý, chỉ sợ bạo quân sẽ tiếp cận Bắc Châu đóng quân ở phủ.
Hoàng đế rối rắm đến sứt đầu mẻ trán, trong lúc nhất thời chuyện Nhị hoàng tử bị ám sát lại bị gác lại ở phía sau.
Cuộc khủng hoảng hiện nay là ——— Bắc Châu gặp thiên tai sương giá, hạn hán, bạo loạn, ba nguy hiểm cấp bách, ai sẽ đi giải quyết? Và làm thế nào để giải quyết?
Hộ bộ thượng thư là phe của Ngũ hoàng tử, đương nhiên sẽ đứng ra đề cử Ngũ hoàng tử đi. Mà phe phái của Hoàng hậu thấy vậy, lập tức đứng ra đề cử Thái tử đi, Thái tử mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, nghĩ đến những quân bạo loạn đó thôi mà hắn đã thấy sợ hãi rồi, cự tuyệt ba lần liên tục, Quốc cữu tức giận đến mức run râu trừng mắt. Ngoài ra, Trấn Viễn tướng quân là phe phái của Nhị hoàng tử, Nhị hoàng tử hiện giờ cáo bệnh, hắn cũng không muốn để Ngũ hoàng tử lập công này, vì thế mình chủ động đứng ra xin đi.
Hoàng thượng thấy những người này đều vì mục đích riêng, không ai trong số họ thực sự muốn đi xử lý thiên tai, vì lê dân bá tánh, hắn bị đau đầu vì đám người này tranh cãi với nhau, không thể không tức giận nói: “Tất cả đều câm miệng, rốt cuộc là ai đi, đợi trẫm lựa chọn mới đưa ra quyết định.”
Như vậy, sau một phen hỗn loạn, ai lại về nhà nấy.
Trong hoàng cung xảy ra rất nhiều chuyện, trong phủ Ninh Vương mấy ngày nay lại khá là yên tĩnh.
Lão phu nhân đã bận rộn chọn đồ trang sức quần áo của mình trong những ngày này. Hai ngày sau ở trong cung có tổ chức yến hội coi như khen thưởng buổi săn ở núi Thu Yên lần trước, đến lúc đó Lục Hoán, người bắt được sói tuyết đầu đàn có thể được diện thánh. Lão phu nhân và Ninh Vương phi làm gia quyến, cũng sẽ cùng được vào cung.
Đây chính là mấy năm gần đây, từ khi phủ Ninh Vương- vị vương gia khác họ này xuống dốc, lão phu nhân mới được vào cung tham gia yến hội, nàng đương nhiên là cảm thấy rất hạnh phúc, không chỉ để cho ma ma bên cạnh đưa cho Lục Hoán rất nhiều đồ, còn ban thưởng cho hạ nhân trong phủ Ninh Vương.
......