Tôi Nuôi Lớn Một Chàng Hoàng Tử Bệnh Tật ( Dịch Full)

Chương 146 - Chương 146 - Chương 146

Chương 146 - Chương 146
Chương 146 - Chương 146

Chương 146

Trước kia lão phu nhân cũng không quan tâm đến Lục Hoán, nhưng từ khi Lục Hoán vào Thái Học Viện, trở thành thư đồng của Ngũ hoàng tử, từ sau khi trở thành cửu phẩm, sẩm tối mỗi ngày lão phu nhân lại vội vàng để cho Lục Hoán tới thỉnh an.

Đương nhiên tất cả câu hỏi đều là tình hình kết thân của Lục Hoán với các vị hoàng tử.

Phủ Ninh Vương xuống dốc đã lâu, những năm gần đây không có người trong triều, đã sớm trở thành phủ đệ mà các vị quan viên trong kinh thành căn bản không muốn qua lại cùng. Từ mấy năm trước cho tới nay, trước cửa đã có thể giăng lưới bắt chim, không ai hỏi thăm.

Điều này đối với lão phu nhân xuất thân từ gia tộc huy hoàng mà nói, đương nhiên là một việc vốn không thể chịu đựng được!

Hiện tại nàng khó khăn lắm mới thấy được chút hy vọng từ trên người Lục Hoán, nên bắt đầu làm bộ như trưởng bối tốt quan tâm tới bài vở và bài tập của thứ tôn.

Thậm chí còn mở riêng ra một khu vườn trong phủ Ninh Vương, tên là Tĩnh Viên, ban cho Lục Hoán làm phòng sách của hắn.

Tâm tư của lão phu nhân, Ninh Vương phu nhân và hai anh em Lục Dụ An đều nhìn thấy, âm thầm tức giận, lòng đố kị mãnh liệt, nhưng không có cách nào làm khó dễ Lục Hoán.

Thế nhưng, ở trong phủ Ninh Vương có sự coi trọng của lão phu nhân, ở ngoài phủ Ninh Vương, lại không có.

Ngày hôm đó, Ninh Vương phu nhân nhìn thấy trời bắt đầu mưa dưới mái hiên, chính là mùa mưa liên miên đầu xuân, liền hỏi ma ma bên người: “Khoảng thời gian trước phụ thân ta phụng mệnh đi Vân Châu giám sát hành cung, cũng đã nhiều ngày rồi, hiện tại hắn đã về hcwa?”

“Bẩm phu nhân, Thượng quan học sĩ vừa mới trở về hôm qua, do trở về muộn, nên không phái người thông báo cho người, sáng sớm hôm nay thiết triều diện kiến thánh thượng, hiện tại có lẽ hắn đang lên lớp ở Thái Học Viện.”

Ninh Vương phu nhân không biết nghĩ tới cái gì, vẻ mặt lộ ra nét hài lòng, móng tay bấm vào lòng bàn tay, lạnh lùng nói: “Chuẩn bị xe ngựa cho ta, đêm nay nay ta phải về chỗ của phụ thân một chuyến.”

Túc Khê đọc sách và đi học cùng tên nhóc ở Thái Học Viện. Ngoại trừ mài mực, dựng bia bắn tên cho Ngũ hoàng tử ra, tên nhóc làm thư đồng cửu phẩm cũng coi như khá thoải mái.

Cứ như vậy qua hơn mười ngày yên bình.

Tên nhóc rất cần cù, ngoại trừ mỗi tối luyện công đọc sách ở ngoài đến đêm khuya, còn tranh thủ học tập khác. Canh năm sáng sớm, khi trời còn chưa sáng, hắn đã thức dậy, tiếp tục đọc sách đêm qua chưa đọc xong.

Mãi đến khi mặt trời mọc, mới vội vàng rửa mặt chải đầu, lấy mấy cái bánh bao trong tay người hầu ngoài viện, vừa đi vừa ăn, chạy vội đến Thái Học Viện tiếp tục đi học.

Trong mười ngày qua, Túc Khê không biết sáng nào hắn cũng dậy lúc canh năm gà còn chưa gáy.

Chỉ là mỗi lần đăng nhập đều thấy cuốn sách của hắn vừa bị lật nát ra một ít, vừa xuất hiện chú giải dày đặc.

Rõ ràng tối hôm qua tên nhóc mới chỉ đọc đến một phần ba cuốn sách này, làm sao đêm nay đột nhiên đã đọc xong rồi!

Đọc hết lúc mộng du sao?

Mà tên nhóc như sợ nàng lo lắng, cũng vẫn không nói cho nàng, đến tận cuối tuần ở chỗ Túc Khê, thời gian trong trò chơi là sáng sớm, nàng mới bỗng nhiên đột kích, mới biết được vậy mà tên nhóc cần cù đến mức này!

Quả thực làm cho phụ huynh là nàng thấy mặc cảm!

Túc Khê không biết vì sao tên nhóc cố gắng như vậy, chỉ là cảm giác được, mười mấy ngày nay, tên nhóc rõ ràng gầy rất nhiều, đã biến thành chiếc bánh bao gầy rồi.

Buổi tối hôm nay, nàng không nhịn được để cho tên nhóc dừng lại thả lỏng một chút, trước hết đừng học tập, ra ngoài thành đi cưỡi ngựa.

Trong lúc đó Lục Hoán cảm giác làn gió kia dừng lại ở giữa hai lông mày mình, giống như nàng muốn ấn ấn vào trán của mình, nên không tự chủ được buông cuốn sách xuống, hai tai đỏ hồng.

Trước đây Lục Hoán toàn tâm toàn ý muốn đạt được nhiều kiến thức hơn, đơn giản là muốn sớm có ngày thoát khỏi tình cảnh khó khăn của mình ở phủ Ninh Vương.

Nhưng hiện tại hắn mất ăn mất ngủ, lại nhiều hơn là vì trở nên mạnh hơn càng sớm càng tốt. Có năng lực, mới có thể tìm được thân thể thích hợp cho nàng, để nàng sẽ có một ngày không cần bay tới bay đi như vậy.

Ngoài ra, thế lực ở kinh thành rối rắm, xung quanh chỗ nào cũng bị đả kích, hắn cũng phải có đủ năng lực tự bảo vệ mình, sau này mới có thể che chở được cho nàng.

Bình Luận (0)
Comment