Chương 157
Mà Vân Tu Bàng này dù hơi ngốc nghếch, nhưng là một người mập mạp trung thực, hơn nữa lại là con trai của Thái úy, sau này lớn lên chắc chắn là quan viên kinh thành, hắn phù hợp để làm bạn với tên nhóc.
Người mẹ già sắp xếp như vậy, vì thế khi tên nhóc đi trên phố, đã đẩy tay hắn, ra hiệu cho hắn sang hàng kẹo hồ lô bên cạnh.
Lục Hoán nghĩ người bên cạnh muốn ăn kẹo hồ lô, khóe mắt chân mày hơi dịu dàng, lấy ra một ít tiền đồng từ trong lồng ngực, đưa cho người bán kẹo hồ lô, nói: “Hai xiên.”
Sau khi mua xong, hắn định cầm về, tuy rằng nàng không thể ăn, nhưng nàng có thể rất thích kẹo hồ lô, bày ra nhìn cũng tốt.
Nhưng Túc Khê ở cách màn hình đột nhiên cầm lấy một cánh tay hắn.
Tên nhóc:?
Tiếp theo, Túc Khê nâng cánh tay tên nhóc lên, hướng về phía Vân Tu Bàng.
Đứa nhỏ mập mạp trên màn hình lập tức mừng rỡ, lau mắt, cảm động phát khóc: “Hoán đệ - không, Lục Hoán, đây là cho ta sao?”
Trên đầu tên nhóc:……
Lục Hoán trơ mắt nhìn Vân Tu Bàng lấy đi kẹo hồ lô mình mua cho nàng, bắt đầu nhai ngay tại chỗ, trong lòng rất không vui, nhìn chằm chằm vào hắn, cầm một xiên còn lại, quay đầu bước đi.
Vân Tu Bàng luống cuống, nhanh chân chạy theo hắn, hắn vừa chạy chậm, vừa ăn kẹo hồ lô, kẹo hồ lô kia thoạt nhìn vô cùng ngọt ngào, hắn ăn rất vui vẻ.
Thấy Lục Hoán quay đầu nhìn lại, dường như hắn rất muốn kết thân với người bạn này, vì vậy gãi đầu, cố gắng đùa cho người bạn này cười, liền cắn một hơi hết kẹo hồ lô vào trong miệng, lập tức miệng phồng lên như cái túi, phình ra, nhìn rất buồn cười.
Đứa nhỏ mập mạp này rất thú vị, Túc Khê ngoài màn hình thấy hắn đáng yêu như vậy, túm lấy tay áo tên nhóc theo bản năng, để cho hắn nhìn thêm vài lần, đừng lúc nào cũng ghét bỏ người ta.
Nhưng tên nhóc nhìn sang bên cạnh, tâm trạng giống như càng ngày càng tồi tệ.
Tâm trạng hắn thay đổi liên tục nhìn Vân Tu Bàng, quay người tiếp tục đi về phía trước, tay kia cầm một xiên kẹo hồ lô, cảm xúc nặng nề, không biết đang nghĩ cái gì.
Bỗng nhiên, khuôn mặt hắn lạnh lùng cắn kẹo hồ lô tiếp theo, hai bên má căng phồng.
Sau đó nghiêng đầu, nhìn sang Túc Khê ở bên trái không chút biểu cảm.
Túc Khê:?
Túc Khê còn chưa hiểu được tên nhóc đang làm gì, bỗng nhiên thấy trên màn hình, trên đầu hắn hiện lên một bong bóng, bong bóng hơi vội vàng, nằm trên đầu hắn.
--- Ta cũng có thể.
Túc Khê:….
Túc Khê ngoài màn hình quả thực cười gần chết, nhưng hiển nhiên tên nhóc không biết chuyển động trong suy nghĩ của mình đều biến thành một cái bong bóng, bật ra hết cái này đến cái khác. Túc Khê cũng giả bộ như không biết suy nghĩ ghen tuông của đứa nhỏ.
Nhìn thấy hiện tại tên nhóc vẫn rất bài xích Vân Tu Bàng, Túc Khê là một người mẹ già ủng hộ quyền tự do kết bạn, nên sẽ không ép buộc hai người thành bạn bè.
Nhưng căn cứ vào quyết định của hệ thống, việc mình cầm tay tên nhóc đưa cho Vân Tu Bàng một xiên kẹo hồ lô vừa rồi, đã được quyết định là nhân vật chính chủ động bày tỏ rất tốt, vì vậy trên màn hình nhanh chóng hiện ra thông báo ---
“Chúc mừng hoàn thành nhiệm vụ phụ thứ năm kết giao người bạn đầu tiên, nhiệm vụ thưởng tiền vàng +200, điểm thưởng +2!”
Cứ như vậy, lúc này Túc Khê đã thuận lợi có 42 điểm! Mục tiêu của nàng là mau chóng đạt được một trăm điểm, đến lúc đó không cần phải kéo tay áo để giao tiếp với tên nhóc nữa rồi.
Hơn nữa theo lời nhắc nhở của hệ thống, đến lúc đó còn có thể mở khóa gói quà lớn trong cửa hàng! Hiện tại đã đi được gần nửa quãng đường, nghĩ lại vẫn còn cảm thấy xúc động!
Sau khi hạ nhân và thị vệ trong phủ Ninh Vương chuyển hành lý cho Lục Hoán đến quan xá của Binh bộ, Lục Hoán chính thức tới nhậm chức ở Binh bộ.
Quần áo và trang sức của Viên ngoại lang Binh bộ tòng ngũ phẩm là trường bào màu xanh, mặt trên là tranh cây thù du đỏ thêu hoa văn thanh hổ nâu.
Túc Khê nhìn tên nhóc thay bỏ bộ trang phục của thư đồng cửu phẩm màu đỏ sẫm ra, mặc bộ đồ này vào, vẫn có hơi đáng tiếc, dù sao màu sắc của trang phục thư đồng thật sự rất đẹp.
Nhưng mà sau khi đợi tên nhóc thật sự mặc bộ quan phục mới vào, Túc Khê lập tức lại thấy thật thơm.
Người đẹp vì lụa đúng là giả dối. Vậy mà nhìn tên nhóc mặc cái gì cũng đẹp, phong cách cũng khác biệt.
Mặc trang phục thư đồng cửu phẩm giống như công tử nhỏ da thịt mềm mại trắng nõn, mặc vào trang phục võ quan tòng ngũ phẩm lại càng tươi đẹp như ngân thương tuyết kiếm.