Chương 161
Lời nói của Lục Hoán giản dị mà ý nghĩa sâu xa: “Chi bằng để các đại lý vận chuyển nhận việc này. Thứ nhất, tiết kiệm binh lính bộ hai, cắt giảm một số binh lính rườm rà, giảm bớt chi phí. Thứ hai, đại lý vận chuyển vận chuyển vật tư quanh năm, hiểu cách vận chuyển sao cho an toàn hơn các quan lại thùng rỗng kêu to, sẽ giảm bớt hao tổn trên đường, tránh để dân chúng khiếu nại.”
“Thứ ba, cũng có thể giảm bớt móc xích của các quan lại ở giữa kiếm lợi, tránh để đến một ngày hoàng thượng điều tra ra, trách hỏi việc này. Thứ tư, tiến hành kiểm tra những đại lý vận chuyển, đại lý vận chuyển trong kinh thành không ít hơn mười cái, để cho từng người bọn họ tự thể hiện thành ý, lựa chọn ra đại lý vận chuyển phù hợp nhất để tiếp nhận, cạnh tranh lành mạnh, cũng có thể khiến đại lý vận chuyển phụ trách việc này chặt chẽ và cẩn thận hơn.”
Quan hợp tác với dân, việc này ở Yến quốc cũng không phải trước đây chưa từng có, Binh bộ hai cũng có quyền làm vậy.
Chỉ là cách này, những chủ sự phía dưới đều chưa từng nghĩ tới!
Lúc trước khi bọn họ suy xét việc này, vẫn luôn đau đầu không biết nhắc nhở những người đứng giữa kiếm lời đó như thế nào, nhưng dù sao cũng không hề nghĩ tới, khi suy nghĩ vấn đề theo cách khác, tầm nhìn lập tức được mở rộng!
Lục Hoán vừa nói ra những cách đối phó, vẻ mặt của những cán sự lập tức thay đổi.
Trong lòng những người còn lại cũng rất kinh ngạc, cảm thấy tất cả cách đối phó mà thiếu niên này đưa ra đều không phải lý luận suông, mà là trực tiếp tùy bệnh hốt thuốc, giải quyết hoàn cảnh khó khăn hiện nay của bộ hai bọn họ.
Thế nhưng, chẳng qua thiếu niên này mới mười lăm tuổi, làm thể nào để nghĩ ra những giải pháp này?
Mặc dù Lang trung của bộ hai có ý định đặt con mình lên vị trí này, nhưng lúc này không thể không thừa nhận, con mình chắc chắn sẽ không tài giỏi như thiếu niên trước mắt.
Nếu giải quyết dựa theo lời hắn nói, không chừng chuyện phức tạp của bộ hai bấy lâu nay thật sự có thể dễ dàng giải quyết!
Trên mặt Lang trung lập tức lộ ra cảm xúc vui mừng.
Thực ra trong lòng nhiều chủ sự đã bị thuyết phục, chẳng trách Thái Học Viện lại là học viện số một của Yến quốc, thầy giáo dạy các vị hoàng tử, thái tử cũng xuất thân từ Thái Học Viện, đúng là đệ tử được dạy dỗ cũng rất đặc biệt.
Tuy rằng thiếu niên này còn trẻ tuổi, nhưng quả thật không phải loại gối thêu hoa vô dụng, mà là có tài năng thật sự, hiểu biết và sách lược cũng khiến người khác kính nể!
Thế nhưng, dù trong lòng có hơi thuyết phục, nhưng trên mặt vẫn không nhịn được mà kéo xuống.
Mỗi người bọn họ đều là những thanh niên hai mươi ba mươi tuổi, thậm chí còn có quan chức bốn mươi năm mươi tuổi, lại nghe một thiếu niên sai bảo?
Chủ sự B nhìn xung quanh, thấy mọi người không lên tiếng, dáng vẻ không thể không đồng ý, có hơi tức giận, không nhịn được nói: “Ngươi có biết rõ tình hình những năm trước không? Lại đưa ra đề nghị như vậy, nếu như không giải quyết được hoàn cảnh khó khăn hiện nay, ngươi định thế nào?”
Thiếu niên sau chiếc bàn liếc hắn một cái, hỏi vặn lại: “Vậy ngươi có hiểu rõ tình hình những năm qua sao? Năm ngoái có bao nhiêu con ngựa? Có bao nhiêu quan lại? Có bao nhiêu vũ khí?”
“…..” Chủ sự B đương nhiên không trả lời được câu nào.
Mà chỉ nghe Lục Hoán lại trả lời trôi chảy: “Năm kia có 3200 con ngựa, năm ngoái không có chiến tranh loạn lạc, chỉ có 500 con ngựa. Năm kia bộ hai có 123 quan lại, năm ngoái đã tăng thêm rất nhiều, thành 163 người, trong đó khoảng chừng có một số người mua chức quan. Năm kia có hai kho rưỡi đựng vũ khí, năm ngoái bị rỉ rất nhiều, khoảng chừng còn hai kho.”
Những sổ sách này có khoảng chừng hơn mười bản, mà lại bị chủ sự A thám hoa ghi lại vô cùng lộn xộn, chỉ có chủ sự A thám hoa mới có thể đọc được, nhưng vì sao hắn mới đến bộ hai chỉ có nửa ngày, trong một thời gian ngắn như vậy, lại có thể nhớ kỹ tất cả?
Đây là loại trí nhớ thiên tài nào?
Lần này, tất cả ở dưới đều sợ hãi, ngậm miệng không nói!
Lục Hoán nghĩ thầm, cũng không biết nàng tìm được ở đâu, bản sổ sách nhận được lại tình cờ trở nên có ích.
Hắn vừa mới đọc qua một lượt, phát hiện tất cả đều là con số được rút gọn rất có ích, liền đọc xong nhanh như gió trong thời gian ngắn, ghi nhớ hết tất cả, bây giờ có thể lấy ra dọa người, cũng có công lao của nàng.
Mà Lang trung bộ hai nhìn chằm chằm Lục Hoán một lúc lâu, vẻ mặt lại biến đổi.
Một lát sau, hắn phất tay, nói với chủ sự bên dưới: “Cứ làm theo những gì Viên ngoại lang nói.”
Nói ra ba chữ “Viên ngoại lang”, chính là hắn đã đồng ý Lục Hoán là Viên ngoại lang tòng ngũ phẩm.