Chương 162
Ba ngày sau, hai cách mà Lục Hoán nói thực sự có hiệu quả!
Bộ ba vốn dĩ thiếu người, có thể giảm bớt quan lại cho công việc của bộ hai, đương nhiên là cầu còn chả được, hơn nữa bộ ba còn có ý nghĩ muốn giậu đổ bìm leo, cho rằng lần này bộ hai sẽ ôm đồm hết việc, chắc chắn phải xoay xở đến sứt đầu mẻ trán, đến lúc đó sẽ càng rối tinh rối mù.
Nhưng dù sao cũng không ngờ tới, bộ hai đã thuê người chăn ngựa khác đến trông nom ngựa.
Hơn nữa còn để mọi người từ đó hòa giải, gợi ý hợp tác cùng những người dân chăn ngựa, đây chính là công ăn việc làm ổn định.
Những người chăn ngựa này đã được huấn luyện bài bản, tuy rằng số bạc mỗi tháng kiếm được từ bộ hai không nhiều lắm, nhưng những người chăn ngựa cho rằng mình đang ăn cơm triều đình, vì thế cũng không để ý đến bổng lộc hơi ít, ngược lại còn vô cùng hào hứng!
Bằng cách này, bộ hai không chỉ giải quyết việc này hoàn hảo, cứ như vậy về lâu dài, cũng sẽ giảm bớt rất nhiều chi phí.
Còn chuyện vũ khí, cũng nhanh chóng được giải quyết thuận lợi.
Sau khi bộ hai truyền ra tin tức, rất nhiều phú thương vận chuyển hàng hóa trong kinh thành cũng bắt đầu rục rịch.
Lục Hoán để cho những chủ sự khuấy động việc hợp tác trước tiên, khiến những phú thương nghĩ đây chính là một công việc béo bở, âm thầm đọ sức tranh giành nhau.
Đợi cho những phú thương đã nghĩ hết cách, cố hết sức bóp đầu muốn đảm đương công việc lặt vặt này, sẽ giảm tỷ suất lợi nhuận một cách thích đáng cho các phú thương.
Như vậy, không chỉ giải quyết việc này thành công, mà còn giảm bớt sức người và sức của cho bộ hai.
Hai chuyện này luôn khiến cho Binh bộ hai đau đầu không thôi, hàng năm khi tuyển quân, hai việc này đều cần rất nhiều chủ sự giải quyết.
Có người tới thăm hỏi dân chúng trong kinh thành để trấn an, có người lại lần theo dấu vết của vũ khí đến sứt đầu mẻ trán, tóm lại là lúng ta lúng túng.
Nhưng sau khi Viên ngoại lang mới nhậm chức, lại nhanh chóng giải quyết hai ổ bệnh của bộ hai, có thể gọi là mạnh mẽ vang dội, công lao rất đáng khen.
Sau khi trải qua việc này, trong lòng những chủ sự của bộ hai đã sinh ra một ít thay đổi nhỏ.
….
Vốn dĩ cho rằng thiếu niên này vào quan nha bọn họ bằng quan hệ giữa Vân Thái úy và phủ Ninh Vương, nhưng hiện tại có vẻ như, thiếu niên này nhiều mưu giỏi đoán, chắc chắn có điểm hơn người. Ngay cả khi không so sánh với bọn họ, trong số những đệ tử thế gia ở kinh thành này, cũng chắc chắn hiếm có, đúng là nhân tài nổi bật.
Nhìn thấy những việc đau đầu như vậy được giải quyết, Lang trung bộ hai thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng ưu ái hơn với phụ tá trẻ tuổi mới nhậm chức của mình. Nghĩ rằng nếu thiếu niên này vẫn làm Viên ngoại lang ở đây, còn lo về thành tích hàng năm của bộ hai sao? Còn lo mình không thể thăng quan sao? Trước đây mình còn muốn tìm cách đuổi hắn đi, để con mình tiếp nhận chức vị này, nhưng bây giờ có lẽ, chỉ sợ làm như vậy đúng là tham nhỏ mà mất lớn.
Lang trung bộ hai đột nhiên trở nên nhiệt tình, còn đặc biệt lệnh cho vài chủ sự đặt thêm mấy chậu cây xanh lên bàn của Lục Hoán sau bức bình phong, đặt thêm lửa than, rắc nhiều nước để làm sạch.
Những chủ sự nhìn thấy thái độ của Lang trung chánh ngũ phẩm, xấu hổ cúi đầu, đương nhiên thái độ đối với Lục Hoán cũng thay đổi….
….
Đợi đến ngày hôm sau khi Túc Khê online, trong trò chơi chỉ mới qua ba ngày, thế nhưng mắt nàng mở to, tại sao lại có cảm giác Binh bộ hai của tên nhóc đã xảy ra thay đổi đến long trời lở đất ---
Chỉ thấy, tên nhóc ngồi đọc sách ở chiếc bàn sau bức bình phong, thỉnh thoảng nhấc bút lên, nhúng mực viết vài lời phê bình chú giải.
Đúng lúc hết mực, tên nhóc đang định đứng dậy đi tới phòng kho lấy.
Đột nhiên có một nhân vật chủ sự chạy vào từ bên ngoài, nhiệt tình nói: “Viên ngoại lang, ngài ngồi đi, vừa khéo ta đang rảnh rỗi, để ta mài mực cho ngài!”
Nói xong cũng không để ý tới phản ứng của tên nhóc, cực kỳ vui vẻ xắn tay áo lên, liền dựa vào bên cạnh bàn tên nhóc không đi, ân cần mài mực cho tên nhóc.
Đỉnh đầu tên nhóc:….
Túc Khê:….
Đây là chủ sự C biểu hiện thái độ nịnh bợ vô cùng rõ ràng.
Mưa nhỏ bên ngoài rơi xuống tí tách, tên nhóc mở chiếc ô giấy dầu ra, khi định quay về quan xá, lại có một chủ sự bước nhanh tới bằng đôi chân ngắn, đã giương ô bên cạnh tên nhóc, thân thiện nói: “Viên ngoại lang, chi bằng chúng ta cùng nhau trở về đi.”
Người này cũng nói thay cho tên nhóc khi các chủ sự thảo luận sôi nổi, bảo vệ tên nhóc.
Đây là chủ sự D có biểu hiện thái độ kính nể vô cùng rõ ràng.