Tôi Nuôi Lớn Một Chàng Hoàng Tử Bệnh Tật ( Dịch Full)

Chương 163 - Chương 163 - Chương 163

Chương 163 - Chương 163
Chương 163 - Chương 163

Chương 163

Sau khi những chuyện phiền toái của bộ hai được tên nhóc giải quyết nhanh chóng, đa số chủ sự đều thay đổi quan điểm về hắn, cũng thay đổi thái độ.

Nhưng vẫn có những người, vẫn kỳ quái cảm thấy chẳng qua tên nhóc lén học một ít phương pháp quản lý từ Thái Học Viện, rồi đem đến Binh bộ múa rìu qua mắt thợ, cũng chẳng có gì lợi hại, có thể giải quyết được việc lần này, nhưng cũng không thể nói lên rằng tên nhóc có thể giải quyết tất cả mọi chuyện sau này của Bộ binh.

Những người còn chưa bị thuyết phục vẫn còn lấy chủ sự B và chủ sự A làm trung tâm, thỉnh thoảng lại hừ lạnh với tên nhóc, thậm chí nhiều lần nghị sự, còn cố ý cáo ốm không đến, gây phiền phức cho tên nhóc.

Tính cách chủ sự B dễ bị kích động, lúc nào cũng tỏ ra không ưa và hay bắt bẻ tên nhóc.

Còn chủ sự A thì bên ngoài đối xử với tên nhóc bình tĩnh thân thiện, sau lưng lại nhiều lần dùng lời nói gây xích mích, còn ra vẻ như không quan tâm.

Túc Khê nhìn thấy sắc mặt của hai nhân vật trong game này, liền nóng lòng muốn giơ một ngón tay ra, đẩy hai tên này xuống bùn cho tên nhóc.

Hai người này cầm đầu phá rối hồ nước của Binh bộ hai, mặc dù lần trước tên nhóc giải quyết được vấn đề nan giải, nhận được sự khâm phục của đa số mọi người, nhưng hai người này vẫn tiếp tục khuấy động, cứ như vậy mãi, tên nhóc sẽ không thể quản lý được Binh bộ hai này.

Tên nhóc bảo nàng yên tâm đừng nóng vội, sau đó làm một chuyện.

Trước tiên hắn phái hai thị vệ mà mình đưa đến từ phủ Ninh Vương đi điều tra rõ hành tung của chủ sự B và chủ sự A mỗi ngày sau khi chập tối rời khỏi quan nha, biết được chủ sự B thường đến các sòng bạc, còn chủ sự A thì nán lại hội bạn bè thơ ca.

Sau đó, vào ngày đầu tiên, khi chủ sự A đi ngang qua chợ, hắn sai thị vệ của mình đưa cho chủ sự B một ít vàng bạc châu báu, để thị vệ thể hiện ra bộ dáng lén lút, cũng đúng lúc bị chủ sự A nhìn thấy.

Chủ sự A nhìn thấy, vẻ mặt đã nảy sinh biến đổi nhỏ.

Hôm sau, khi chủ sự B đi vào nha môn muộn nửa ngày, để cho chủ sự B đúng lúc nhìn thấy hắn và chủ sự A bí mật trò chuyện với nhau ở sau bình phong, cũng tặng cho chủ sự A một quyển sách thơ.

Chủ sự B tình cờ nhìn thấy việc này, vẻ mặt lập tức tái xanh.

Sau khi làm như vậy ---

Không quá ba ngày, vậy mà thật sự đã xảy ra một ít thay đổi nhỏ! Quan hệ giữa chủ sự B và chủ sự A càng trở nên căng thẳng hơn, mà thái độ không phối hợp với tên nhóc trước kia cũng đột nhiên thay đổi, trở thành cố gắng kết giao với tên nhóc!

Chủ sự B và chủ sự A đều bắt đầu phối hợp làm việc, chính là đánh giặc trước hết phải bắt vua giặc, chủ sự khác sao còn dám phá rối tên nhóc?

Ban đầu Túc Khê còn có hơi không hiểu rốt cuộc hôm đó tên nhóc bảo thị vệ tặng chủ sự B cái gì, lại bàn luận cái gì với chủ sự A, làm sao hai người bỗng nhiên lại bắt đầu chen lấn tranh giành tình cảm trước mặt tên nhóc!

Hôm đó khi rời đi từ quan nha, trên đường, tên nhóc giải thích với nàng: “Thực ra, ngày đầu tiên, ta cho thị vệ mang vàng bạc đến nán lại cửa phủ của chủ sự B một lát, cũng không thật sự tặng những đồ vật này cho chủ sự B. Mà ngày đầu tiên, ta và chủ sự A cũng chỉ là tùy ý bàn luận về thời tiết, vẫn chưa bàn luận việc liên minh gì.”

Túc Khê nắm lấy tay áo trái của hắn, tỏ ý mình đang nghe.

Mặt mũi tên nhóc dịu dàng nhìn sang bên trái, lại nói: “Nhưng mà, chủ sự B và chủ sự A luôn cạnh tranh với nhau, sợ đối phương vượt lên phía trước, người viết không để ý, nhưng người đọc lại suy nghĩ viển vông cả bài viết.”

“Ta chỉ cần lợi dụng tâm lý của hai người này, cho một trong hai người đó lợi ích, người còn lại nhìn thấy, sẽ trở nên sốt ruột.”

“Chủ sự A nghi ngờ chủ sự B bị ta thầm mua chuộc, sợ nếu chủ sự B đứng cùng một đội, sẽ gây rắc rối cho hắn. Mà chủ sự B cũng sợ chủ sự A sẽ kết thân với ta trước một bước, đến lúc đó sẽ cùng ta đá hắn ra khỏi Binh bộ hai, vậy hắn liền xong đời.”

“Mà oán hận của hai người này kéo dài nhiều năm, mối thù và đọ sức quanh năm suốt tháng cũng không thể dễ dàng hóa giải, hai người không thể hợp sức lại, bởi vậy chỉ có một cách đối phó, đó là chen lấn lên trước để nịnh bợ ta. Như vậy, ta muốn làm gì trong Binh bộ hai, chẳng phải sẽ thuận lợi sao?”

Túc Khê ngoài màn hình lắng nghe và hiểu rõ, không chỉ hiểu rõ, còn không nhịn được thán phục, tên nhóc nhà nàng sao lại thông minh như vậy?

Nàng có hơi hiểu biết về cách làm của tên nhóc, đây chính là lợi dụng tâm lý để khiến bọn họ rơi vào thế đấu đá kiềm chế lẫn nhau.

Từ xưa đến nay, cách đế vương điều khiển bề tôi, cũng luôn chú ý tới sự cân bằng, để cho các thần tử đấu tranh với nhau, còn đế vương ở giữa thuận lợi mọi bề.

Mặc dù hiện tại tên nhóc chỉ mới mười lăm tuổi, nhưng rõ ràng hắn đã thông thạo việc này, tuy có thể bây giờ hắn còn chưa có tham vọng lớn như vậy, nhưng người mẹ già bên ngoài màn hình thấy hắn bắt đầu lộ ra phong thái đế vương, trong lòng vừa vui mừng vừa cảm động.

Bình Luận (0)
Comment