Chương 167
Hơn nữa, những vấn đề nan giải mà bộ hai tích lũy đã không được sửa đổi trong nhiều năm, Viên ngoại lang mới vừa nhậm chức, đã dọn dẹp sạch sẽ hai vụ, cấp trên cũng không phải kẻ ngốc, chắc chắn cũng biết chuyện gì đã xảy ra.
Thay vì chờ cấp trên hỏi, chi bằng mình chủ động báo cáo công lao của Lục Hoán.
Như vật, mình còn có thể nhận được danh tiếng tốt “khéo dùng người tài, tiến cử cấp dưới”.
Binh bộ Thượng thư quản lý bốn bộ của Binh bộ, mỗi bộ đều có rất nhiều vấn đề đau đầu, mỗi ngày hắn mở mắt ra đều phải suy nghĩ về những vấn đề này, khiến đầu cũng muốn to ra. Mà mấy vấn đề này với hoàng thượng đều là việc nhỏ, đương nhiên không thể nói ra khi thiết triều, chỉ có thể bắt buộc Lang trung và Viên ngoại lang của bốn bộ nghĩ cách giải quyết.
Mỗi tháng bốn bộ đều đưa sổ sách tới hai lần, người bộ nào làm việc có hiệu quả, liếc qua là thấy ngay.
Đương nhiên Binh bộ Thượng thư cũng phát hiện, từ ngày Viên ngoại lang mới nhậm chức đến nay, lại trở thành ngựa xung trận lên trước, một con ngựa vô song dẫn đầu ba bộ khác.
Lông mày hắn không kìm được nhíu lại thật sâu.
Sau khi suy nghĩ một lát, cố tình sai người đi lấy tư liệu của thiếu niên này.
Binh bộ Thượng thư này chính là vị quan viên lần trước khi Túc Khê và Lục Hoán trở về từ giữa dạ yến của hoàng cung, Túc Khê nghe thấy, hắn nói với Trấn Viễn tướng quân “tìm người thừa kế càng sớm càng tốt”.
Tính cách những thần tử này khác nhau, Trấn Viễn tướng quân chinh chiến sa trường quanh năm, là một võ tướng, tính tình cứng nhắc bảo thủ, một khi có ấn tượng với ai, sẽ rất khó thay đổi.
Còn Binh bộ Thượng thư là quan văn trong quân đội, nhiều năm trước được Trấn Viễn tướng quân nâng đỡ, vì vậy vẫn luôn là người tham mưu tính kế cho Trấn Viễn tướng quân, coi như là một quân sư của Trấn Viễn tướng quân trong triều. Tính tình hắn khá nhã nhặn, nhìn mọi việc cũng lo xa nghĩ rộng hơn, mọi mặt đều thích hợp.
Hắn đã quản lý bốn bọ Binh bộ lâu năm, cũng chưa gặp được ai có tài năng mà chỉ trong một tháng ngắn ngủi, đã giải quyết được những vấn đề khó khăn của Binh bộ hai, có năng lực lôi kéo lòng người trong tay.
Điều này nói rõ, vị Viên ngoại lang mới nhậm chức này rất có năng lực – không chỉ có năng lực giải quyết vấn đề một cách cứng rắn, mà còn có năng lực kiểm soát cấp dưới.
Nếu một người chỉ có thể làm việc, không thể kiểm soát người khác, chỉ có thể trở thành một quân tốt. Còn nếu một người chỉ có thể kiểm soát tâm tính của người khác, không thể mưu phạt, chỉ có thể trở thành một thuyết khách mưu thần.
Chỉ khi có cả hai, mới có thể trở thành nhân vật trên cấp tướng.
Đáng quý hơn chính là, thiếu niên này mới mười lăm tuổi, tuổi còn trẻ đã có thể mưu tính như vậy, sau này chắc chắn không phải kẻ tầm thường.
Sau khi đợi thuộc hạ mang đến tư liệu của Lục Hoán mà Binh bộ Thượng thư yêu cầu, lúc này Binh bộ Thượng thư mới phát hiện, người này lại chính là thiếu niên ngày ấy ở dạ yến, đối mặt với sự hoạnh họe của Trấn Viễn tướng quân, không kiêu ngạo không siểm nịnh.
Khi ấy thiếu niên kia đứng đầu trong buổi săn ở núi Thu Yên, hắn đã cảm thấy thiếu niên kia không tầm thường, hiện tại càng khẳng định được ấn tượng đầu tiên của hắn ngày đó!
Binh bộ Thượng thư mừng rỡ, trong lòng hiện lên một vài suy nghĩ.
Chỉ là, rốt cuộc ai sẽ thừa kế, còn phải được Trấn Viễn tướng quân tự mình quyết định.
Nhưng mà, hắn vẫn có thể tạo cho thiếu niên này một ít cơ hội, vận mệnh tiếp đó như thế nào, phải phụ thuộc vào bản thân thiếu niên này. Nếu thật sự là người tài năng có tham vọng, không phải là kẻ tầm thường, chắc chắn hắn có thể dựa vào bản thân hắn, thay đổi ấn tượng xấu của Trấn Viễn tướng quân với phủ Ninh Vương trước đây!
Nghĩ đến đây, Binh bộ Thượng thư sai hạ nhân chuyển một phong thư đến phủ Trấn Viễn tướng quân, mời Trấn Viễn tướng quân cùng đi kiểm tra quân doanh vào ngày mai, đồng thời gửi phong thư cho Lang trung bộ hai, bảo hắn ngày mai dẫn theo vị Viên ngoại lang mới nhậm chức kia tới quân doanh.