Tôi Nuôi Lớn Một Chàng Hoàng Tử Bệnh Tật ( Dịch Full)

Chương 168 - Chương 168 - Chương 168

Chương 168 - Chương 168
Chương 168 - Chương 168

Chương 168

Sau khi phân vân, Binh bộ Thương thư lại để cho con gái chưa lấy chồng của mình che lụa mỏng, ngày mai chờ đợi ở ngoại thành.

Dù sao hắn cũng cảm thấy khả năng nhìn người của mình sẽ không sai, nếu về sau thiếu niên này thật sự là nước lặng chảy sâu, vậy thì….

….

Hôm sau.

Khi Túc Khê đăng nhập vào game, Lục Hoán đang ở trong quan nhạ. Lang trung bảo hắn thay trang phục cưỡi ngựa, cùng đi kiểm tra quân doanh.

Lang trung cũng không thân thiết với Lục Hoán, lúc trước đi kiểm tra, vẫn luôn dẫn con trai hắn đi, hôm nay đột nhiên dẫn Lục Hoán đi, chắc chắn có nguyên do trong đó. Lục Hoán mơ hồ đoán ra gì đó, nhưng cũng không biểu hiện ra, chỉ quay về quan xá thay quần áo.

May mắn cho Túc Khê là lần trước vẫn chưa mở khóa nhiệm vụ phụ, vừa khéo, lần này có thể mở khóa cho phần bản đồ quân doanh.

Túc Khê còn có hơi mong chờ, dù sao cũng không biết quân doanh cổ đại là cảnh tượng như thế nào, hẳn là sẽ có lều và lửa trại.

Nàng khẽ chạm vào tên nhóc để chào hỏi, tên nhóc từ lâu đã nhìn xung quanh và tự hỏi sao nàng còn chưa đến, biểu cảm trên mặt lúc này mới tươi tỉnh hơn, hắn vừa cài đai lưng, vừa hỏi: “Ngươi muốn đến nơi đóng quân với ta không?”

Nơi đóng quân hẳn là có những người lính hoạt hình đẹp trai hơn? Thiếu tướng hay gì đó? Nói không chừng có thể chuyển chế độ sắc nét để ngắm một chút. Túc Khê suy nghĩ, lập tức hơi mong chờ, kéo cổ áo tên nhóc cực kỳ qua loa, bày tỏ niềm yêu mến của một vị phụ huynh nghiêm túc.

Lục Hoán cũng không biết suy nghĩ của nàng, khóe miệng còn đang nhếch lên.

Hai người lên kiệu, cùng với Lang trung Binh bộ hai đi đến nơi đóng quân ở ngoài thành.

Xe ngựa dừng lại ngoài thành, có hai nhân vật binh lính trong nơi đóng quân đến nghênh đón, sau khi đưa Lang trung bộ hai xuống, lại đến trước xe ngựa tên nhóc, quay người bò xuống đất, để hắn giẫm lên lưng bước xuống.

Tên nhóc vén rèm nhìn xuống, không giẫm lên lưng hắn, mà nhảy thẳng xuống.

Thiếu niên mặc một bộ trang phục màu đỏ, tư thế oai hùng hiên ngang, vẻ mặt lạnh lùng, dung mạo như băng tuyết núi xa.

Trên một chiếc xe ngựa đứng ở ngoài thành, con gái của Binh bộ Thượng thư nhẹ nhàng vén rèm lên, nhìn về phía hắn, gương mặt nhỏ nhắn lập tức đỏ lên, thêm vài phần tâm tư thiếu nữ.

Buổi săn ở núi Thu Yên ngày đó, đương nhiên nàng cũng đi, hôm đó các tiểu thư thế gia trong kinh thành cũng không nhịn được mà nhìn về phía chàng thiếu niên trẻ tuổi. Nhưng thân phận của hắn có hơi thấp kém, chỉ là một thứ tử của vương phủ xuống dốc, vì vậy khi đó mới không có mấy cô gái đến nói chuyện cùng.

Nhưng không biết vì sao đêm qua, cha lại nói với mình rằng sau này người này có thể làm việc lớn, nếu mình có ý định, có thể kết bạn thử.

Cô gái B nghĩ đến đây, trên mặt lộ ra vẻ ngượng ngùng và e thẹn.

Lục Hoán đi theo sau Lang trung, một lòng một dạ muốn mau chóng đến binh doanh, tập trung kiểm tra hai doanh trướng, đương nhiên không hề chú ý trên xe ngựa phía sau còn có một cô gái.

Còn Túc Khê bên ngoài màn hình là người ở ngôi thứ ba, nên lập tức nhìn thấy hết những chuyện này.

Trái tim nàng đập thình thịch, đây là tên nhóc… được người khác yêu thích?

Hệ thống trên màn hình, giải thích rõ ràng cho Túc Khê.

Thì ra, chuyện gần đây tên nhóc chỉnh sửa bộ hai, đã truyền đến tai Binh bộ Thượng thư, hắn nhìn nhận tên nhóc với cặp mắt khác xưa, nên thay đổi một ít suy nghĩ.

Đầu tư thôi. Ai có thể đáng giá đầu tư hơn tên nhóc nữa chứ?

Coi như Binh bộ Thượng thư có ánh mắt thật tinh tường.

Túc Khê lập tức phóng to màn hình, xem tiểu thư của Binh bộ Thượng thư có ngoại hình như thế nào.

Nàng mở chế độ sắc nét lên nhìn, lập tức vô cùng vừa lòng, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú, nói là gương mặt đẹp như tranh vẽ cũng không quá, tuổi cũng xấp xỉ với tên nhóc.

…..Có phải ở cổ đại tới tuổi mười lăm mười sáu là có thể nói về chuyện cưới gả hay không?

Tuổi của tên nhóc này, nói nhỏ, thì cũng không phải quá nhỏ, cũng đã có thể lo lắng rồi.

Bình Luận (0)
Comment