Tôi Nuôi Lớn Một Chàng Hoàng Tử Bệnh Tật ( Dịch Full)

Chương 172 - Chương 172 - Chương 172

Chương 172 - Chương 172
Chương 172 - Chương 172

Chương 172

Nhưng hắn còn chưa tìm thấy đường lui, thì Lục Hoán bên cạnh hắn đã cầm lấy ba mũi tên và thanh trường kiếm.

Lục Hoán nhìn bốn người họ bằng ánh mắt sắc bén, hỏi: “Thi thế nào?”

Bốn người kia cũng có chút kinh ngạc, đứa trẻ này thế mà lại không chút sợ sệt, không chần chừ chấp nhận khiêu chiến.

Một người trong đó nói: “Ba người chúng ta đấu bắn cung với ngươi, cần cưỡi ngựa, trong lúc di chuyển bắn cung, ai trúng hồng tâm, thì người đó thắng. Còn Trung lang tướng dùng thương, ngươi dùng trường kiếm, hai người các ngươi thi võ lực.”

“Bốn trận đấu sau đây, nếu ngươi có thể thắng hai trận, thì tính ngươi thắng.”

Nói xong, Trung lang tướng mình hổ thân gấu kia đi sang một bên, lấy ra từ trong tay binh sĩ một cây thương dài nặng, hùng hổ vung lên mấy đường, khiến Lang trung bộ hai ở bên cạnh cũng đổ mồ hôi lạnh thay Lục Hoán.

“Được, cứ làm như vậy đi.” Lục Hoán gật đầu, dắt ngựa.

Túc Khê ngoài màn hình có chút lo lắng, nàng nghĩ, trước tiên đổi một chút đồ ở cửa hàng.

Bao gồm thuốc ngoại thương, phi tiêu, ám khí. Đề phòng lúc cần thiết.

Nhưng ngay thời khắc này, cô con gái út của vị Binh bộ Thượng thư vừa trên xe ngựa ở ngoài thành kia cũng xuất hiện ở ngoài sân bắn cung, theo sau có hai nha hoàn đang xách váy cho nàng, cầm ô giấy dầu, đi về phía lầu cao ở xa xa, dường như là định xem thi đấu.

Túc Khê đưa mắt về phía con gái của Binh bộ Thượng thư, thấy nàng lúc này vẫn đang cắn môi, má ửng hồng, hiển nhiên là muốn xem một trận tỉ thí đặc sắc rồi.

…Bà mẹ già Túc Khê đột nhiên lại không vừa ý với người con dâu này.

Đã là lúc nào rồi mà không đi tìm cha- Binh bộ Thượng thư khuyên ngăn một chút? Lần này tên nhóc bị làm khó thảm rồi.

Trong lòng nàng có chút khó chịu, có cảm giác tên nhóc ở đây thi võ mệt chết đi sống lại, còn người trên đài thì thư thái xem kịch, cảm thấy khó chịu khi tên nhóc bị vây xem như khỉ đang diễn trò.

Thôi kệ, con gái Binh bộ Thượng thư chỉ có tên kiểu ABC như mấy người qua đường, không có tên họ, có thể thấy không phải người của cốt truyện mà trò chơi sắp xếp cho tên nhóc.

Sau này chắc chắn sẽ xuất hiện người toàn tâm toàn ý đối tốt với tên nhóc.

Nghĩ như vậy, Túc Khê dồn hết sự tập trung vào trận tỉ thí sắp bắt đầu giữa tên nhóc và mấy người trước mặt.

Còn Lục Hoán cũng không thể không chú ý đến con gái của Binh bộ Thượng thư đang đi lên lầu quan sát kia——không phải hắn muốn chú ý, mà là theo sau thiếu nữ kia có vài hạ nhân, bước đi thật hống hách.

Hắn chau mày, cảm giác ngọn gió bên cạnh không còn chút động tĩnh nào, không biết nàng lại đang nghĩ gì.

Lẽ nào lại đang chú ý vào con gái của Binh bộ Thượng thư kia, vẫn đang suy nghĩ nên mai mối thế nào?

Lục Hoán trong lòng khó chịu, trong đôi mắt cũng có chút u ám.

Hắn nhếch môi, đi qua một bên, lấy giỏ mũi tên từ trong tay binh sĩ, nhìn lướt qua ba mũi tên, rồi treo giỏ mũi tên sang một bên lưng ngựa, sau đó nhấc cây cung dài, vén áo choàng nhảy lên lưng ngựa, tay áo tung bay, sắc mặt thâm trầm.

Mặc dù hắn có thể kiềm chế được, không biểu hiện quá rõ sự cố chấp của mình, nhưng nếu nàng còn tùy ý tìm nữ tử khác cho hắn, hắn sợ rằng sẽ có một ngày hắn không nhịn được.

Cơn gió bên cạnh chợt chạm nhẹ ngón tay hắn.

Túc Khê ngoài màn hình muốn nói, mọi thứ đều phải cẩn thận, mọi việc đã có “mẹ” đây.

Nhưng không biết tên nhóc đang nghĩ gì, đột nhiên cho nhỏ âm thanh thầm nói với chính mình: “Ta hiểu ý của ngươi, nhưng đừng nhắc lại nữa, ta sẽ không thành thân, ta chính là muốn cô độc đến già.”

Túc Khê ngoài màn hình: …. aa???

Trên sân bắn cung, ba người cùng cậu nhóc thi đấu bắn cung cũng bay người nhảy lên ngựa.

Ba con ngựa cùng nhau kêu vang, đi vòng vòng xung quanh, móng ngựa phát ra tiếng “cộc cộc”.

Tiếng vó ngựa như nổi trống, nhanh chóng thu hút sự chú ý của Túc Khê, nàng sốt sắng nhìn qua hướng bên kia.

Chỉ thấy, trong ba người kia người đầu tiên ra khỏi hàng chính là Trung lĩnh quân tam phẩm, trên áo đen thêu hoa văn hình con báo, người này dáng người thô, đôi mắt sáng như sao, không chỉ có chức quan là cao nhất trong số ba người thi đấu cung tiễn, xem ra hình như cũng là người giỏi nhất trong số ba người.

Trước tiên cử ra một người lợi hại nhất, rõ ràng ba người này vẫn có chút cảnh giác đối với cậu nhóc.

Bình Luận (0)
Comment