Tôi Nuôi Lớn Một Chàng Hoàng Tử Bệnh Tật ( Dịch Full)

Chương 174 - Chương 174 - Chương 174

Chương 174 - Chương 174
Chương 174 - Chương 174

Chương 174

Binh bộ Thượng thư bị Trấn Viễn tướng quân gào thét đến mức phải lau nước bọt trên mặt, bất đắc dĩ ngồi lùi ra xa hơn.

Hắn nhìn về Lục Hoán ở đằng xa, lắc đầu một cái, thở dài nói: “Đại tướng quân, nếu không phải binh lính của ngài ra sức gây khó dễ, giao cho hắn ba mũi tên vừa vô dụng, vừa vứt đi, hắn chưa chắc đã thua.”

Trấn Viễn tướng quân cả giận nói: “Trong ba mũi tên rõ ràng có một mũi tên hoàn hảo không hao tổn gì, hắn lại thua ngay ở trận đầu.”

Binh bộ Thượng thư tuy không thấy rõ nơi sân bắn cung đằng xa Lục Hoán rốt cuộc là dùng mũi tên nào, nhưng lúc thấy đám binh lính bên cạnh bao quanh mấy tướng lĩnh khác nhằm tâng bốc, thiếu niên kia lại yên tĩnh ngồi trên lưng ngựa quan sát hai mũi tên còn lại, trong lòng không biết vì sao, lại cảm thấy người thiếu niên này hôm nay nhất định sẽ không thua.

Hắn không nhịn được bác bỏ ý kiến của Trấn Viễn tướng quân, nói: “Đại tướng quân, tại hạ hôm nay xin được đánh cược với ngài, nếu như vị Viên ngoại lang Binh bộ của ta thắng, ngài phải tiếp thu đề nghị của ta.”

“Nếu thua thì sao?” Trấn Viễn tướng quân hừ lạnh một tiếng: “Ta thật ra cũng nghe nói đến chuyện, người thiếu niên này cai quản ngay ngắn rõ ràng Binh bộ hai, quả thật có chút sách lược, nhưng người này sợ là chỉ thích hợp ở lại triều đình, giở một vài thủ đoạn tùy cơ ứng biến thôi. Trên chiến trường đao kiếm không có mắt, cũng không phải là nơi phù hợp với hạng người chỉ biết dùng một vài thủ đoạn nhỏ như người của Phủ Ninh Vương, lão phu cũng không phải biết vì sao ngươi lại coi trọng đứa thứ tử của phủ Ninh Vương này, hôm nay lại còn gọi Hàm Nguyệt tới!”

Con gái của Binh bộ Thượng thư Hàm Nguyệt ngồi ở phía sau, thoáng thất vọng nhìn về sân bắn cung, cũng không nghe thấy cha nàng và Trấn Viễn tướng quân nói chuyện nữa.

Binh bộ Thượng thư suy nghĩ một lúc, cười nói: “Nếu hôm nay ta thua, tranh chữ ở thư phòng, đại tướng quân có thể tùy ý lấy. Nhưng nếu là đại tướng quân thua, phải nhất ngôn cửu đỉnh.”

Cuộc nói chuyện trên lầu cao đằng xa sau tấm bình phong, trên sân bắn cung dĩ nhiên là không nghe được, nhưng tất cả đều hiển thị trên màn ảnh trước mặt Túc Khê

Nàng đang rất hồi hộp, nhưng nhìn thấy lần thắng thua này còn quyết định nhiệm vụ thứ bảy có thể hoàn thành hay không, thì càng căng thẳng hơn.

Trên màn hình tất cả binh lính đang chờ xem kịch vui, nhao nhao vây quanh bốn vị tướng lĩnh, cậu nhóc cưỡi ngựa, lẻ loi đứng ở một bên, trận tỷ thí thứ hai bắt đầu rồi.

Người tỷ thí trận thứ hai ra khỏi hàng chính là Hộ vệ quân lục phẩm.

Rất có thể là bởi vì Trung lĩnh quân tam phẩm kia vừa mới thắng rồi, cho nên những người khác đã buông lỏng cảnh giác, để người yếu nhất trong số ba người đến tỉ thí với cậu nhóc. Vị Hộ vệ quân lục phẩm ra khỏi hàng cũng có thái độ rất xem thường, ánh mắt khinh bỉ liếc nhìn cậu nhóc, sự đắc ý trong mắt không cần nói cũng biết.

Hắn quất một roi trên mông ngựa, phóng ngựa đi.

Cùng lúc đó, cậu nhóc rốt cục cũng bắt đầu di chuyển, thế như tuấn mã, gần như giục ngựa chạy ngang với người này.

Người này không phản đối, lúc kéo cung, còn phân tâm liếc nhìn cậu nhóc bên cạnh, lúc mũi tên của hắn bắn ra, tất cả đám người trong màn hình và Túc Khê ngoài màn hình đều nín thở, mũi tên này nếu như không có gì ngoài ý muốn, rất có thể trúng bia. Thế nhưng nhìn vào hướng bay của mũi tên, cũng không thể hoàn toàn bay trúng hồng tâm ——

Nhưng thực lực của vị Hộ vệ quân lục phẩm này cũng không thể khinh thường, nếu là vào lúc hành quân đánh trận, cũng có thể chuẩn xác bắn trúng điểm yếu của kẻ địch.

Nhưng vào lúc này, cảnh tượng trên màn hình bỗng nhiên thay đổi.

Chỉ thấy, trong không trung bỗng nhiên lao tới một mũi tên đầy mạnh mẽ, mũi tên này thiếu lông đuôi, nên dẫn đến tốc độ bắn vừa gấp vừa nhanh.

Tuy mũi tên này của Viên ngoại lang và mũi tên thứ nhất lúc bay ra hình như hoàn toàn không giống nhau, độ chính xác tăng lên mấy lần, nhưng mọi người vẫn cho rằng mũi tên này sẽ không thể đến được hồng tâm.

Nhưng ai biết, mũi tên này đang bay giữa không trung, lại đụng vào mũi tên của Hộ vệ quân lục phẩm.

Tiếp theo, “Vèo ——” mũi tên này cản ngang mũi tên của Hộ vệ quân lục phẩm, đâm xuyên qua hai phần ba mũi tên của Hộ vệ quân lục phẩm.

Đợi sau khi hai mũi tên này tách ra, phần đuôi của mũi tên của Lục Hoán bắn ra, đã có thêm phần lông đuôi!

Mà mũi tên của Hộ vệ quân, sau đoạn giữa, phần lông đuôi bị chém đứt và bị cướp đi.

Vẻ mặt mọi người lập tức đông cứng —— trời ạ, còn có thể như vậy sao?

Mũi tên của Hộ vệ quân, bị mất phần lông đuôi, lại bị va vào làm đổi hướng, không thể bắn ra xa, bị chếch xuống đâm trúng mặt đất.

Mà một mũi tên khác lại giống như sao băng, vẽ ra trên không trung một đường vòng cung đẹp đẽ, găm thẳng vào hồng tâm.

Sau trận tỷ thí thứ hai, toàn sân đấu lặng im.

Bình Luận (0)
Comment