Chương 176
Túc Khê nhìn vẻ mặt khó coi của mấy tướng lĩnh, mà những tên lính kia lại mồm năm miệng mười, đang điên cuồng bàn tán về cậu nhóc, ở phía trước màn hình, cười đến ngốc luôn, cảm giác tự hào tự nhiên nổi lên trong lòng người “mẹ già”, nhiệm vụ ngày hôm nay, toàn bộ hành trình nàng không hề giúp đỡ được gì cho cậu nhóc.
Xem ra một hai tháng nay cậu nhóc không quản ngại ngày đêm đánh cọc gỗ, bắn tên, luyện kiếm, chống đẩy có tác dụng rất lớn, võ nghệ của cậu nhóc hình như tiến bộ không ít so với lúc đi săn trên núi Thu Yên.
Nàng còn dự định hưởng thụ nhiều hơn sự thán phục của những binh lính kia, nhưng bên kia cậu nhóc đã đi theo thị vệ tới cầu thang phía dưới lầu, lại không nhịn được liên tiếp nhìn về người bên cạnh, đuôi lông mày hơi nheo nheo lại, dường như là đang suy nghĩ vì sao nàng còn chưa theo kịp.
Túc Khê chỉ đành kéo màn hình qua, kéo ống tay áo của cậu nhóc.
Đuôi lông mày của cậu nhóc lúc này mới buông lỏng.
Bởi vì nàng thấy toàn bộ quá trình thắng lợi của cậu nhóc, cho nên vẫn còn ở trong trạng thái vô cùng hưng phấn và kích động, lôi kéo xong ống tay áo của cậu nhóc, còn không nhịn được kéo kéo cây cung trong tay phải của cậu nhóc.
Cậu nhóc nàng nuôi thật là đẹp trai!
Cậu nhóc dường như là đoán được vì sao nàng lại kích động như thế, khóe miệng hơi hơi đắc ý nhếch lên, nhưng khi nàng nhìn sang, khóe miệng của cậu nhóc lại nhanh chóng đè ép xuống như không có chuyện gì xảy ra.
Trên đình đài lầu các, không thuộc phạm vi doanh trại quân đội, Túc Khê tạm thời vẫn chưa thể vẫn chưa thể mở khóa.
Nàng sau khi đưa cậu nhóc vào trong, bèn dừng giao diện ở bên ngoài chờ đợi.
……
Từ vụ việc ở Vân Châu loại trừ được Thượng quan học sĩ, được tiến vào Binh bộ lại chỉnh lý bộ hai ngay ngắn, tới hôm nay tranh tài trên sân bắn cung. Nàng và cậu nhóc đánh quái lâu như vậy, gần như tất cả đều là vì làm nền cho nhiệm vụ số bảy, bây giờ cậu nhóc cuối cùng đã có thể tiếp cận Trấn Viễn tướng quân, Túc Khê cảm thấy cậu nhóc nhất định sẽ thành công nhanh thôi.
Mà đúng như dự đoán, bên phía Túc Khê thời gian không quá mười phút, trên màn hình rất nhanh hiện ra thông báo:
“Chúc mừng hoàn thành nhiệm vụ chính số bảy: thành thạo võ nghệ, binh pháp, thể lực hơn, và có được sự khen ngợi và ủng hộ của Trấn Viễn tướng quân.”
“Chúc mừng giành được tiền thưởng +500, đếm thưởng +10!”
Trời ạ, nhiệm vụ này vừa hoàn thành, điểm số lập tức được cộng thêm hẳn 10 điểm? Ngoài màn hình, Túc Khê suýt chút nữa đã nhảy dựng lên, nàng nhanh chóng nhìn điểm số hiện nay, đã 54 rồi, điểm số mới giành được có thể mở khóa 5 bản đồ nhỏ nữa rồi.
Trên màn hình hiện ra giao diện nhắc nhở lại tình hình trước mắt:
Tiền bạc tài sản: Hoàng Thượng ban thưởng và Lão phu nhân ban thưởng ví dụ như hòm, trạch viện ngoại thành, hai nông trang.
Nhân tài thuộc hạ: Người qua đường C, Thị vệ C, Đinh sư phụ, công nhân x30.
Kết giao anh hùng: Trọng Cam Bình (phú thương thứ mười Kinh Thành), Hộ bộ Thượng thư (màu xám), Lão phu nhân (màu xám), Trấn Viễn tướng quân, Binh bộ Thượng thư, Ngũ hoàng tử (màu xám).
Kết giao bạn tốt: Vân Tu Bàng.
Danh tiếng uy danh: Thần y thiếu niên thần bí thần, cửu phẩm thư đồng, Viên ngoại lang tòng ngũ phẩm.
Có thể mở rộng hậu cung: con gái của Binh bộ Thượng thư, Hàm Nguyệt.
Túc Khê kích động quét xuống từng dòng một, màu xám trong kết giao anh hùng chắc là lợi dụng lẫn nhau, nhưng không thể hoàn toàn đứng về phía cậu nhóc, mà không có màu xám, chắc là đã đứng về phía cậu nhóc, có thể xem là người mình.
Ngoài ra, tình hình lần này so với lần trước có thêm một nhóm--- có thể mở rộng hậu cung.
Cái gì? Ngoài màn hình ánh mắt của Túc Khê sáng lên, trò chơi này đúng là có thể nạp hậu cung sao?
Nàng bỗng nhiên cực kỳ hưng phấn.
Nhưng lại nhớ đến thái độ của cậu nhóc trước lúc bắn tên, nói với nàng “muốn cô độc đến cuối đời”, nàng lại lập tức suy sụp, quên đi, chuyện này vẫn là tùy duyên đi.
...
Trong trò chơi, mặt trời sắp xuống núi, cậu nhóc dẫn theo hai thị vệ đi ra. Túc Khê tuy không đi theo hắn, nhưng cũng biết đại khái là đã xảy ra chuyện gì.
Chỉ là, lúc hắn đi ra, phía sau có một thiếu nữ với mặt giống như bánh bao vội vã chạy ra đưa tiễn, không biết có phải là đã từng xuất hiện trong lời nói của Trấn Viễn tướng quân và Binh bộ Thượng thư hay không, vào lúc này thiếu nữ A đã có tên rồi, đã biến thành hai chữ Hàm Nguyệt.
Hàm Nguyệt vặn khăn tay, không dám ngẩng đầu, ngượng ngùng nhỏ giọng hỏi: “Không biết Lục công tử trở về thành như thế nào?”
Lời này theo nghĩa bóng chính là, có thể cùng nhau trở về hay không. Ngoài màn hình Túc Khê tuy vừa mới không hài lòng cho lắm với đứa con dâu này, nhưng lúc này mặt trời chiều đã ngả về tây, cảnh tượng vô cùng mỹ lệ, nàng giống như đang xem phim hoạt hình thần tượng, ngoài màn hình vẫn là không nhịn được toát ra hình ảnh mẹ già hiểu ý nở nụ cười.
Nàng đang muốn nhìn cậu nhóc trả lời ra sao, có đỏ mặt hay không, kết quả là thấy ——