Tôi Nuôi Lớn Một Chàng Hoàng Tử Bệnh Tật ( Dịch Full)

Chương 185 - Chương 185 - Chương 185

Chương 185 - Chương 185
Chương 185 - Chương 185

Chương 185

Thời gian bên này của Túc Khê không nhanh như ở trong game, đối với nàng mà nói, chỉ là lại nuôi cậu nhóc thêm một tháng mà thôi.

Nàng mỗi ngày sau khi tan học chuyện thứ nhất làm chính là đăng nhập chào hỏi cậu nhóc, sau đó một người một nhóc, cách một cái màn hình, một chăm chú học tập, một cần cù bận rộn.

Túc Khê học đến mệt mỏi, bèn lôi kéo cậu nhóc đi dạo trên phố, cậu nhóc mặc dù đang có một đống công việc cần phải xử lý, nhưng mọi việc đều lấy nàng làm đầu, hễ nàng muốn đi chơi, cậu nhóc lại quăng tất cả lại ở phía sau, cứ như vậy, cậu nhóc cũng không được tính là một vị quan hoàn toàn tốt.

Túc Khê cảm thấy mình có cậu nhóc làm bạn, lúc học tập cũng trở nên chăm chỉ hơn, còn chưa đến cuối kỳ, nàng đã làm xong sách bài tập của các môn học trong học kỳ này, lúc lật tới trang cuối cùng, Túc Khê quả thực hơi ngạc nhiên.

Chỉ có nhiệm vụ chính trong game mới khiến cho người ta không tìm được manh mối thôi.

Mở khóa thân thế của cậu nhóc, nhiệm vụ tìm ni cô ở chùa Trường Xuân, không biết là thời cơ còn chưa tới hay là thế nào, Túc Khê lôi kéo cậu nhóc đi tới chùa Trường Xuân hai lần, trong ngoài chùa Trường Xuân, mỗi một nền đá viên gạch đều bị lật tung lên hết rồi, cũng không tìm được vị ni cô kia.

Hệ thống giải thích về nhiệm vụ lần này là, phía trước còn có các nhiệm vụ chính khác chưa hoàn thành xong, phải chờ sau khi hoàn thành nhiệm vụ hai và nhiệm vụ sáu, nhiệm vụ chín mới có thể lộ diện mặt mày.

Túc Khê không thể làm gì khác hơn là coi như bỏ qua.

Mà nhiệm vụ hai có hai tấn lương thực đã làm từ năm trước đến năm nay, xem như là một nhiệm vụ tích lũy trường kỳ, cho dù nóng lòng cũng không được, Túc Khê đoán cậu nhóc không ngừng mở rộng mấy nông trang kia, sau khi thu hoạch vụ thu năm nay, nhất định có thể hoàn thành nhiệm vụ này.

Còn kết giao với nhà giàu nhất kinh thành---

Nàng đang tính toán làm sao, dựa vào con đường nào để quen biết với nhà giàu nhất kinh thành Yến quốc.

Dựa theo kế hoạch lúc đầu trong game, ngày đó tung tú cầu trên phố, cậu nhóc dựa vào nhiệm vụ phụ là có thể tiếp xúc được với nhà giàu nhất kinh thành.

Nhưng chết tiệt! Nhiệm vụ cứ thế bị cậu nhóc bóp hỏng luôn rồi!

Vì vậy cho đến tận bây giờ, nhà giàu nhất kinh thành vẫn chưa xuất hiện trong tầm nhìn của nàng và cậu nhóc.

Tâm trạng của Túc Khê có chút ngổn ngang, không biết vì sao cậu nhóc lại bài xích tiếp cận hậu cung của hắn, hắn nếu như sau cùng muốn đăng cơ làm Hoàng đế, nhất định phải nắm được kịch bản của một vị Hoàng đế chứ, cậu nhóc hắn lại định biến Hoàng đế đáng nhẽ phải hậu cung ba nghìn thành thiếu niên hòa thượng tĩnh tâm cấm dục à.

Chuyện này nóng lòng cũng không được, Túc Khê giữ tâm thái bình lặng, trước tiên đi theo cậu nhóc xoay vòng ở ba nơi nông trang, nha môn, Thái Học Viện.

...

Ngày hôm đó, Lục Hoán từ nha môn trở về, trước sau như một đợi rất lâu dưới mái hiên, lúc đợi ngọn gió quen thuộc quấn quanh đầu ngón tay của hắn, mấy ngày gần đây trên khuôn mặt gầy đi rất nhiều, mới hiện ra một chút dịu dàng, hắn nói với người bên cạnh: “Ta muốn thương lượng với ngươi một chuyện.”

Túc Khê kéo tay áo trái của hắn, ra hiệu cho hắn cứ nói thẳng đừng ngại, chẳng lẽ là nghĩ đến quà sinh nhật năm nay trước mấy tháng? Trẻ con mà, Túc Khê nghĩ như thế.

Nhưng chuyện mà cậu nhóc nói đến là một chuyện rất quan trọng.

Mấy tháng này cậu nhóc không ngừng buôn bán mở rộng nông trang, sau khi hắn nhậm chức Viên ngoại lang Binh bộ hai, bắt đầu có bổng lộc, mà lúc trước được Hoàng Thượng ban thưởng, lại cầm rất nhiều ngân lượng ở chỗ Lão phu nhân, cũng không thiếu tiền, chỉ là nông trang đang thiếu nhân công, vì vậy hắn mới liên tục bận rộn.

Nông trang từ từ khuếch trương thành tám nơi, ngoại trừ ở bên ngoài kinh thành, xây dựng thêm ở Ninh Huyện, Phong Châu, Sơn Đô mỗi nơi một nông trang.

Túc Khê theo hắn mở khóa ba nơi này, còn thấy cậu nhóc tự mình đi ba nơi này một chuyến, chọn thuê người tiến hành trông giữ những nông trang kia.

Hắn ở mỗi một nông trang, lợi dụng sự tiện lợi của nhà kính và lều chống rét, để các công nhân cày bừa vụ xuân thu hoạch vụ thu. Bây giờ đã đến cuối thu, sản lượng lương thực tự nhiên đã vượt xa hai tấn.

Mà sản lượng lương thực đã vượt xa những nông trang và đất trồng trọt khác, hắn bảo các công nhân dùng phương thức dấu diếm họ tên, bố thí cho người dân nghèo khổ khắp Yến quốc.

Tai hoạ sương giá bắt đầu từ mùa đông năm trước, rất nhiều người dân Yến quốc sống lang thang, rày đây mai đó, ăn không nổi một bát cơm nóng, rất nhiều người bị chết đói.

Bây giờ những lương thực này tuy không đủ để giải quyết cảnh khốn khó của rất nhiều người dân, nhưng cũng đủ để một phần trong đó cầm cự cho qua cơn đói.

Vậy cũng coi như là làm việc thiện tích công đức rồi.

Và vì điều này, trên phố từ từ bắt đầu truyền đi lời đồn đãi về một “Phú thương thiện tâm không biết tên”, đội ơn người này đã tiếp tế cho người dân nhưng không cần danh tiếng.

Bình Luận (0)
Comment