Tôi Nuôi Lớn Một Chàng Hoàng Tử Bệnh Tật ( Dịch Full)

Chương 193 - Chương 193 - Chương 193

Chương 193 - Chương 193
Chương 193 - Chương 193

Chương 193

“Nhưng một điều không ai biết đến là, vào cái đêm mưa to trước khi rơi xuống hồ, Khanh quý nhân đã sinh non, chỉ là Khanh quý nhân biết mình ở bên trong thâm cung, không có năng lực bảo vệ đứa bé này, đứa bé này chưa hẳn đã có thể bình an lớn lên, bèn nhờ một cung nữ tuổi vừa tròn 25 sắp xuất cung mà mình đã từng giúp đỡ, đem đứa bé ra ngoài vào lúc đêm khuya.”

“Vị ni cô đang đứng trước mặt nhân vật chính, chính là cung nữ lúc đó. Nàng biết mình không cách nào nuôi đứa bé lớn lên, huống hồ, nàng từ trong cung đi ra, bỗng nhiên mang theo một đứa bé, khó tránh khỏi bị những người hại chết Khanh quý nhân hoài nghi, phải nghĩ cách đưa đứa bé đưa đến một nơi an toàn.”

“Mà đúng lúc này, trong Phủ Ninh Vương có một di nương vừa vặn sắp sinh, nhưng lại không ngờ sau khi sinh, lại sinh ra một tử thai, di nương đó sợ bản thân sinh ra một tử thai sẽ bị Phủ Ninh Vương coi là điềm gở đuổi đi, bèn năn nỉ ma ma bên cạnh, thay nàng tìm một đứa trẻ đến để đánh tráo.”

“Cứ như vậy, nhân vật chính thông qua vị ni cô này và ma ma năm đó tiến vào Phủ Ninh Vương, trở thành một thứ tử do di nương sinh ra. Di nương sau khi sinh không lâu đã chết vào trời đông giá rét, mà ma ma đã gắng gượng nuôi nhân vật chính lớn thêm một chút, cũng qua đời. Ở trên thế giới này, người cuối cùng duy nhất biết chân tướng, chính là người đã từng làm cung nữ đang ở trước mặt nhân vật chính.”

...

Trong quá trình kể chuyện, Túc Khê luôn luôn chú ý tới cửa Chùa, đợi Binh bộ Thượng thư đến, bèn dùng tiếng động nhẹ nhàng, dẫn hắn tới sân sau.

...

Vị đạo cô này thấp giọng kể xong câu chuyện, nước mắt đã ràn rụa, đối với nàng mà nói, Khanh quý nhân là ân nhân của nàng, Cửu hoàng tử do Khanh quý nhân sinh ra, dĩ nhiên cũng là ân nhân của nàng.

Nàng vốn định giấu kín việc này trong bụng đến khi chết già, nhưng mấy ngày gần đây lại nghe nói, vị Kỵ Đô Úy mới nhậm chức kia, chính là đứa bé mà năm đó mình mang từ trong cung ra ngoài.

Nàng tuy không biết người năm đó hại chết Khanh quý nhân là ai, thế nhưng lại sợ người mà Lục Hoán phò tá làm quân vương tương lai và người hại chết Khanh quý nhân có quan hệ, lúc này mới trăm phương nghìn kế muốn tìm được Kỵ Đô Úy, nói ra chân tướng năm đó.

...

Túc Khê tuy đã sớm đoán được thân thế của cậu nhóc có thể là tình huống tương tự như vậy, dù sao trong thâm cung, một phi tử muốn sống tốt tới già, hầu như là chuyện không thể. Nàng tuy đã sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng vào giờ phút này, nhìn thấy vị đạo cô kia nước mắt giàn giụa, trong lòng nàng vẫn hơi chua xót...

Nhưng trên mặt của cậu nhóc vẫn lộ ra hoài nghi, vô cùng mất hứng ngắt lời vị ni cô đang khóc sướt mướt, hỏi: “Ngươi có biết ngươi tối nay bịa ra chuyện này, là sẽ phạm tội chém đầu không, ngươi có chứng cứ gì có thể chứng thực lời ngươi nói không?”

Túc Khê:...

Vị đạo cô bèn nói tường tận đặc điểm bên ngoài của ma ma năm đó nuôi lớn cậu nhóc trong Phủ Ninh Vương, còn nói ma ma có lưu lại tín vật.

Cậu nhóc nhìn tín vật, đúng thật là của bà ma ma đó, nhưng mà cậu nhóc còn chưa tin: “Những thứ này cũng không thể nói rõ được cái gì, hay chỉ là ngươi nhặt được đồ của ma ma, sau đó bịa ra một câu chuyện cũ.”

Vị đạo cô tuyệt đối không ngờ Kỵ Đô Úy lại không tin lời mình, cuối cùng, không thể làm gì khác hơn là lấy ra một khối ngọc bội, giao cho cậu nhóc, nói: “Đây là đồ vật bên người Khanh quý nhân năm đó, nàng mang theo từ nhà mẹ đẻ, chỉ có bệ hạ và số ít quan chức trong hoàng cung, đã tham gia dạ yến đêm đó lúc nương nương vào cung từng thấy qua, nếu Điện hạ giao cho Bệ hạ, nhất định có thể khôi phục thân phận của người!”

Cậu nhóc quét mắt qua ngọc bội kia, dường như là đang cân nhắc lời nàng nói là thật hay giả.

Túc Khê cuống lên, hận không thể nhận lấy ngọc bội kia thay cậu nhóc, đây chính là tín vật chứng minh thân phận của Cửu hoàng tử! Cậu nhóc ngươi không muốn khôi phục thân phận Điện hạ sao?

Cậu nhóc tiếp nhận ngọc bội, bỏ vào trong ngực, nhưng trên mặt cũng không có biểu hiện gì, nói với đạo cô kia: “Việc này ta sẽ điều tra rõ, nếu ngươi có ân với ta, ta chắc chắn sẽ báo đáp. Nhưng sự việc tối nay, đừng cho người thứ ba biết.”

Đạo cô kích động vội vã gật gật đầu.

Sau khi cậu nhóc nhận tín vật, trên màn hình của Túc Khê đã hiện ra thông tin nhiệm vụ chính thứ chín hoàn thành---

“Chúc mừng hoàn thành nhiệm vụ thứ chín: Biết được thân thế của nhân vật chính từ đạo cô vẩy nước quét nhà của Chùa Trường Xuân! Thưởng điểm +12.”

Túc Khê đang còn chìm đắm vào trong câu chuyện cũ của vị ni cô chưa thể rút ra, mở góc trên bên phải ra theo bản năng liếc nhìn tình hình trước mắt, chỉ thấy, điểm số đã là 90, mà trong phần giới thiệu nhân vật, Cửu hoàng tử có một cột, cuối cùng cũng xuất hiện ảnh chân dung của cậu nhóc---

Tâm tư của Túc Khê lập tức bay đến chỗ khác, ảnh chân dung này dĩ nhiên là nguyên họa, nàng nhanh chóng mở nguyên họa của cậu nhóc ra xem bỗng nhiên vừa nhìn, lại bị vẻ anh tuấn của hắn làm sửng sốt một chút.

Cùng lúc đó, đứng ở góc tường, Binh bộ Thượng thư trong lúc vô tình nghe thấy được tất cả những thứ này.

Bình Luận (0)
Comment