Tôi Nuôi Lớn Một Chàng Hoàng Tử Bệnh Tật ( Dịch Full)

Chương 202 - Chương 202 - Chương 202

Chương 202 - Chương 202
Chương 202 - Chương 202

Chương 202

Nhưng ―

Vừa di chuyển được hai giây, “bụp” một đám sương mù lại hiện lên, tên nhóc trên màn hình lần nữa biến thành bản gốc! Mà trên mặt tên nhóc có vẻ hơi bất mãn.

Chẳng lẽ, đây là quà ở chế độ bắt buộc?!

Quên đi, Túc Khê nghĩ thầm, dù sao cũng không cần nạp tiền, cứ để bản gốc của tên nhóc đi, bản gốc đẹp mắt hơn nhiều.

Đồng thời, Túc Khê cũng phát hiện sau một trăm điểm, tốc độ thời gian trong trò chơi cũng xảy ra thay đổi.

Lúc trước tốc độ thời gian trong trò chơi và tốc độ thời gian thực là 3:1, kể cả khi Túc Khê chơi trò chơi, hầu hết mọi thứ trên màn hình đều nhanh hơn gấp ba lần, nhưng mà với tốc thường xuyên xem phim x3 của Túc Khê mà nói, tốc độ này là vừa phải.

Tuy nhiên, sau khi điểm số đạt một trăm điểm, khi nàng tắt trò chơi, tỷ lệ giữa tốc độ thời gian trò chơi và tốc độ thời gian thực đã trở thành 2:1, đó là lý do vì sao nàng ở đây một đêm, mà trong trò chơi lại là một ngày một đêm.

Sau khi nàng mở trò chơi, cái tỷ lệ này hình như lại biến thành 1:1. Cho nên vừa rồi sau khi nàng mở màn hình, ngay lập tức nhìn thấy cái chân ngắn nhỏ nhỏ đi như bay kia của tên nhóc vẫn luôn đứng bất động trong nhà, vậy nên mới nghĩ rằng trò chơi đang bị lag.

Trong lòng Túc Khê không có quá nhiều nghi ngờ lắm, chỉ nghĩ đây là giai đoạn sau khi trò chơi đạt đến một trăm điểm, đến giai đoạn thứ hai, có thể sẽ khó hơn nữa, cho nên tốc độ thời gian mới chậm đi một chút.

Điều khiến nàng kích động nhất, đó là theo những gì lúc trước hệ thống thông báo, sau khi đạt đến một trăm điểm, có thể giao tiếp với tên nhóc.

Nhưng rốt cuộc là giao tiếp như thế nào?!

Túc Khê từ lâu đã không xem tên nhóc là một nhân vật trong trò chơi, mà có khuynh hướng xem hắn là một người thực sự tồn tại ở thế giới khác. Trò chơi bất ngờ xuất hiện một cầu nối kết nối nàng và tên nhóc, mặc dù quả thực không thể tin được, nhưng nếu hệ thống nói có thể giao tiếp, Túc Khê tin rằng có thể là được.

Chẳng qua.

Không có khung thoại để nhập văn bản trên toàn bộ giao diện.

Túc Khê mò tới mò lui, nhưng cũng không tìm thấy khung thoại mới để trò chuyện trực tuyến.

Có thể nói chuyện trực tiếp được hay không đây?

Túc Khê đeo tai nghe, hắng giọng, thử nói một câu ― “Alo, alo aloooooo.”

Mà ngay sau khi nàng nói xong, trên màn hình điện thoại của nàng, thật sự xuất hiện một khung thoại lơ lửng trên không! Chuyển những lời nói của nàng lúc nãy thành văn bản! Túc Khê mở to hai mắt, cảm thấy tim đập loạn xạ, khí huyết dâng trào ―wow, những gì hệ thống nói đều là sự thật!

Như vậy, những lời nàng nói, có thể truyền đến cho tên nhóc ở bên kia sao?

Nàng tiếp tục đeo tai nghe ngẩn người ra, cố gắng làm cho giọng nói của mình dễ chịu và nhẹ nhàng hơn ― “Nhóc con, nè, ngươi có nghe được ta nói không?”

Có một sự kinh ngạc và sửng sốt trên khuôn mặt của tên nhóc trong màn hình.

…Nghe được rồi?

Hơi thở của Túc Khê gần như ngừng lại, giây tiếp theo, nhìn thấy biểu cảm mừng rỡ như điên của tên nhóc trên màn hình, trên đỉnh đầu hiện lên khung thoại, “Ta đây.”

Túc Khê lập tức nổi da gà, nàng nắm chặt điện thoại, ngón chân co quắp lại vì sốc, còn quên cả thở.

Trời ạ, cái này cũng quá thần kỳ rồi!

Ban đầu nàng chỉ nghĩ rằng sau khi đạt được một trăm điểm, trò chơi sẽ có thêm một khung thoại để chat, nàng sẽ gõ văn bản chuyển thành một tờ giấy ghi chú, đặt ở trên bàn của tên nhóc, nàng còn nghĩ rằng cách giao tiếp mà hệ thống nói chính là cái này, nhưng vạn vạn không ngờ tới, có thể giao tiếp trực tiếp bằng giọng nói!

Không, cũng không hẳn là giọng nói, nàng vẫn không nghe được giọng của tên nhóc, lời nói của tên nhóc vẫn giống như trước đây, biến thành một khung thoại trên đỉnh đầu.

Tuy nhiên, vào lúc này rốt cuộc tên nhóc kia có nghe thấy nàng nói hay không?!

Hay là vẫn nghĩ là một hồn ma đang nói chuyện với hắn?!

― May mắn thay tên nhóc đã cho rằng nàng là ma từ rất lâu rồi, ma đột nhiên nói chuyện, tựa như vấn linh, chiêu hồn, khởi tử hồi sinh, điểu này cũng có thể chấp nhận được trong thế giới quan của tên nhóc.

Túc Khê kích động vui mừng, nước mắt mau chóng rơi xuống, đồng thời có một cảm giác mới, rất khác lạ, làm điên đảo cả thế giới quan ― tóm lại, nhất thời trái tim nàng đập loạn xạ, đột nhiên nghẹn lời, không biết nên nói cái gì.

Mà Lục Hoán bên này, cũng bàng hoàng nhìn màn hình trước mặt của hắn.

Mới vừa nãy, trên màn hình, nàng đeo vào lỗ tai hai cái vật nhỏ tròn tròn trắng trắng, sau đó mở miệng nói.

Lục Hoán vốn tưởng rằng, bên hắn không nghe được giọng nói của nàng, cho nên cũng không biết nàng đang nói cái gì, trong lòng có hơi chút thất vọng.

Nhưng lại không ngờ rằng, giây tiếp theo, một khung thoại hình chữ nhật xuất hiện trên màn hình trước mặt hắn!

Một dòng chữ xuất hiện trên khung thoại đó.

―― “Alo, alo aloooooo.”

Đồng tử của Lục Hoán co rút lại, khẩu hình nàng vừa rồi cũng giống như thế này, cho nên, dòng chữ này, chính là lời nàng vừa nói sao?!

Bình Luận (0)
Comment