Tôi Nuôi Lớn Một Chàng Hoàng Tử Bệnh Tật ( Dịch Full)

Chương 224 - Chương 224 - Chương 224

Chương 224 - Chương 224
Chương 224 - Chương 224

Chương 224

Nhưng thay vì sợ hắn lớn lên, Túc Khê nghĩ, điều nàng sợ hơn là một ngày hắn thật sự sẽ cưới vợ sinh con, bên cạnh sẽ có thêm nhiều người, hắn sẽ dần dần quên mất mình.

Mà mình bên này, chỉ có thể nhìn từ xa.

Túc Khê một mặt cảm thấy có phải mình suy nghĩ quá nhiều hay không, nhưng mặt khác lại cảm thấy có chút bất an vì hắn nói chuyện với cô gái nông dân kia rất lâu.

Nàng từ trên bàn học đứng dậy, gục đầu xuống giường, sau đó lôi cái gối ra, điên cuồng đập nát gối, không ngừng ‘làm phép’ với chính mình: “Không nghĩ nữa không nghĩ nữa!”

Lục Hoán không ngừng nhìn chằm chằm vào tấm màn, muốn xem nàng rốt cuộc xảy ra chuyện gì: “...”

Sao vậy, Lục Hoán thầm nghĩ trong lòng, ngày đó của nàng đã qua rồi mà.

Sau khi hơn một trăm con tin bao gồm cả người già, trẻ em và phụ nữ được giải cứu, quân đội Yến quốc thừa thắng xông lên truy đuổi, cuối cùng dồn ép nước láng giềng đến mức không thể nào lùi thêm được nữa.

Tin chiến thắng liên tiếp báo về triều khiến cho Hoàng đế vui mừng khôn xiết, hắn tuyên bố đợi đến khi quân đội trở về, sẽ một lần thăng chức cho tất cả mọi người trong quân đội.

Chiến tranh ở biên giới phía Bắc đã kéo dài được gần một năm, cuối cùng cũng có thể kết thúc, đã có ánh sáng rực rỡ của chiến thắng.

Phần còn lại của biên giới phía Bắc sau một thời gian nghỉ ngơi hồi phục, cũng đã bắt đầu khôi phục dần từ những loạn lạc lầm than của dân chúng, trên vẻ mặt của những người dân đã bắt đầu hiện lên sự nhẹ nhõm, không còn xanh xao gầy gò nữa, thi thể của người thân cũng được mang đi chôn, người còn sống chỉ có thể tiếp tục sống thật tốt.

Hai bên hệ thống của Lục Hoán và Túc Khê đồng thời hiện lên thông báo: “Chúc mừng hoàn thành nhiệm vụ chính thứ mười hai: Dẹp yên bạo loạn, lập được công trạng, đánh đuổi quân thù! Đạt được phần thưởng tiền vàng +2000, phần thưởng điểm thưởng +18.”

Cứ như vậy, tổng điểm thưởng cũng sắp đến con số một trăm bốn mươi!

Tin tức thông báo chưa kịp biến mất, trên giao diện của hai bên lại đồng thời không ngừng đưa ra nhiệm vụ mới: “Mời nhận nhiệm vụ chính thứ mười ba (cao cấp): Xin hãy cho toàn kinh thành biết được người được mệnh danh là ‘thần y miếu Vĩnh An’, ‘phú thương bí ẩn khiến Vạn Tam Tiền chu cấp lương thảo cho quân đội’ là ai. Phần thưởng tiền vàng là +1500, phần thưởng điểm thưởng là +12.”

“Mời nhận nhiệm vụ chính thứ mười bốn (cao cấp): Xin hãy thuận lợi khôi phục thân phận Cửu hoàng tử và làm cho Hoàng đế tiếp nhận. Phần thưởng tiền vàng là +2500, phần thưởng điểm thưởng là +18.”

Đối với hai nhiệm vụ tiếp theo thì Túc Khê cũng có thể hiểu được là, chuyện chữa bệnh cứu người ở miếu Vĩnh An năm đó đã trở thành một giai thoại, chuyện Vạn Tam Tiền đưa lương thảo ra tiền tuyến cũng giống như vậy, nhưng dân chúng của Yến quốc chỉ biết là có người vừa có mưu vừa dũng cảm trấn giữ từ xa, vô cùng trung thành bảo vệ cho toàn bộ Yến quốc, hơn nữa còn cung cấp lượng thực và cứu trợ thiên tai ở Phong Châu, nhưng không biết người mà bọn họ tương truyền là thần y và thần thương đó rốt cuộc là ai.

Lúc này nếu như dùng chút thủ đoạn để cho dân chúng biết người đó chính là tên nhóc, dân chúng nhất định sẽ vô cùng mang ơn hắn.

Cứ như vậy, việc khôi phục thân phận Cửu hoàng tử của tên nhóc cũng sẽ trở nên hợp tình hợp lý, còn có thể mang lại danh tiếng cho hoàng thất.

Nhưng vấn đề chính là ở chỗ, đây có phải là điều mà tên nhóc mong muốn không? Lúc trước có nói chuyện chuyện với tên nhóc thì dường như hắn như cũng không muốn bị cuốn vào cuộc tranh đấu giữa các hoàng tử.

Hơn nữa, sau khi đã khôi phục thân phận Cửu hoàng tử, có lẽ cách nhiệm vụ cuối cùng của trò chơi này cũng không còn xa nữa.

Cuối cùng sau khi hoàn thành được các nhiệm vụ, các phương diện như lòng dân, quân đội, quan viên đó sẽ dọn đường cho tên nhóc trong trò chơi.

Ngay cả về phía Hoàng đế, chỉ cần hắn đã biết tên nhóc là con trai của Khanh Quý nhân, thì cũng sẽ không phải là trở ngại của tên nhóc.

Hơn nữa, Yến quốc không có quy định phải lập con trai trưởng thành Đông Cung. Nếu Hoàng đế nhất quyết thay đổi việc lập Đông Cung, hơn nữa lòng dân cũng hướng về người khác, thì tiếp theo cũng không có nhiều nhiệm vụ cần phải hoàn thành.

Chẳng qua đến lúc đó sẽ phải trải qua một cuộc đảo chính, sẽ bị các đảng phái chính trị của Thái tử và Ngũ hoàng tử bác bỏ mà thôi.

Nói cách khác, một khi tên nhóc hồi kinh, hoàn thành được hai nhiệm vụ này, như vậy thì nhiệm vụ cuối cùng của trò chơi đã ở ngay gần trước mắt.

Trong lòng Túc Khê khó mà tự kìm chế được có chút cảm giác thẫn thờ. Giống như là mỗi khi nàng chơi game, đều muốn một lèo thông quan hết các ải, nhưng thật sự khi đến ải cuối cùng, lại cảm thấy luyến tiếc không muốn rời bỏ, cũng giống xem một bộ phim truyền hình, lúc nào cũng kích động muốn xem xong nhanh một chút, nhưng khi tiến độ được đẩy nhanh, lúc thấy chỉ còn lại mấy tập, thì trong lòng lại vô cùng buồn bã.

Hơn nữa, gần đây tên nhóc đã thật sự trưởng thành, mọi việc đều có thể xử lý một cách hoàn hảo, cũng không cần đến sự giúp đỡ của nàng nữa.

Bình Luận (0)
Comment