Tôi Nuôi Lớn Một Chàng Hoàng Tử Bệnh Tật ( Dịch Full)

Chương 240 - Chương 240 - Chương 240

Chương 240 - Chương 240
Chương 240 - Chương 240

Chương 240

Nàng hơi không hiểu lắm, lúc ở chùa Trường Xuân, tên nhóc đã nói với nàng hắn không muốn bị cuốn vào cuộc phân tranh trong kinh thành, không hề có hứng thú với ngôi vị hoàng tử, nhưng mà vì sao hiện tại lại làm như vậy, dường như là quyết tâm muốn lấy lại vị trí hoàng tử này?

Lúc đó nàng còn có chút rối rắm, bởi lẽ, nếu tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ theo sự an bài của trò chơi, vậy thì sẽ làm trái lại với ý muốn của tên nhóc.

Nhưng bây giờ tên nhóc lại tự thay đổi ý muốn của chính mình.

Là vì cái gì ——?

Là bởi vì phía bên hắn cũng xuất hiện hai nhiệm vụ mới nhất kia sao? Vì hắn muốn hoàn thành nhiệm vụ, cho nên mới thay đổi ý muốn ban đầu của bản thân? Hoặc là nói, hắn quả thật vì điểm thưởng?

Sau khi đạt được một trăm điểm, cầu nối giao tiếp giữa hai người xuất hiện, vậy thì sau khi đạt được hai trăm điểm, hệ thống sẽ tặng một gói quà như đã nói, có thể đó là… một cuộc gặp mặt gần gũi hơn?

Trong lòng Túc Khê đột nhiên nảy ra một ý nghĩ, có lẽ nào sau khi vất vả đạt được hai trăm điểm thì có thể xuyên qua rồi không? Nếu không, tại sao từ sau khi đạt được một trăm điểm, phía bên tên nhóc đã có thể nhìn thấy nàng, hắn còn bắt đầu chủ động hoàn thành nhiệm vụ, thậm chí nỗ lực học tập điên cuồng, dẫn binh đi đánh giặc, là vì… muốn gặp được nàng sao?

Nếu như sau khi đạt được hai trăm điểm mà thật sự có thể gặp nhau thì —— Trái tim Túc Khê lập tức đập lên thình thịch, cảm giác kích động không nói nên lời.

Trước khi đạt được một trăm điểm, nàng đã phải liều mạng để hoàn thành nhiệm vụ, cũng chính vì muốn được mau chóng kết nối với tên nhóc. Mà trước đó, lúc nàng nhìn thấy trò chơi đang dần tiến đến chương cuối cùng, trong lòng buồn bã lại mất mát, đó là bởi vì nàng sợ rằng một khi đã đi đến chương cuối cùng, nàng sẽ không còn được nhìn thấy tên nhóc nữa.

Cả hai quen nhau lâu như vậy, từng cùng nhau đi dạo phố, cùng nhau học tập suốt đêm khuya, cũng từng cùng nhau hợp tác giải quyết rất nhiều vấn đề khó khăn, nhưng mà hai người họ, trước sau vẫn chỉ là ở trong hai thời không khác nhau mà thôi.

Có thể nói chuyện, có thể gặp mặt, nhưng lại không thể cảm nhận được độ ấm của nhau.

Cho nên tâm trạng của nàng cũng rất giống với tên nhóc, cũng muốn được gặp hắn.

Nhưng đồng thời lòng nàng lại mơ hồ có chút bất an, không nói đến chuyện sau khi đạt được hai trăm điểm hắn rốt cuộc có thể đến thời không của nàng hay không.

Nếu có thể đến, hắn tới rồi, nhưng sau đó thì sao, hắn sẽ hối hận chứ?

Bản thân ở cùng hắn tới nay đã được hơn một năm rưỡi, tận mắt chứng kiến hoàn cảnh khốn khó của hắn trong phủ Ninh Vương, vùng vẫy từng chút một để thoát ra ngoài, trừng trị được hai người Ninh Vương phi và Lục Dụ An, đạp đổ Thượng Quan gia, thống trị bộ binh, cai quản nông trang, thu phục được sự tán thưởng và ủng hộ của đám người Trấn Viễn tướng quân và Binh bộ Thượng thư, để bọn họ làm hậu thuẫn phía sau hắn, dẫn binh đi đánh giặc, vô số vết thương trên người, cuối cùng là từng bước đi đến được ngày hôm nay… Ngôi vị hoàng tử nắm chắc trong lòng bàn tay, lòng người đã thu, cấp dưới cũng đã có.

Chỉ còn kém một bước nữa, là có thể chính tay thực hiện lý tưởng bình định thịnh thế, thiên hạ thái bình ban đầu của hắn rồi.

Hắn cố gắng lâu như vậy, vất vả lắm mới đạt được những điều này, nếu hắn đi vào thế giới của nàng, chẳng phải sẽ tay trắng bắt đầu lại hết mọi thứ sao?

…Nàng có đáng để làm vậy không?

Sự xúc động trong lòng Túc Khê dần dần bị nỗi bất an dập tắt.

Nàng đoán chắc tên nhóc là vì muốn gặp được mình cho nên mới làm trái lại với ý muốn ngay từ đầu của hắn, sau đó quyết định nhận nhiệm vụ khôi phục hoàng vị, thậm chí nàng có chút đứng ngồi không yên.

…Nhưng mà hiện tại cũng chưa xác định được sau khi đến chương cuối cùng sẽ phát sinh chuyện gì, có lẽ, sau khi đạt được hai trăm điểm, gói quà căn bản cũng không phải là cuộc gặp mặt—— dù sao, việc kết nối liên lạc giữa hai thời không đã là quá lắm rồi, loại chuyện xuyên qua thời khkoong này không khỏi quá cao siêu, căn bản là không thể làm được.

Trong lòng Túc Khê đang cực kỳ mâu thuẫn, nàng vừa khao khát muốn được gặp mặt tên nhóc, nhưng mặt khác lại không muốn hắn vì mình mà đánh mất tất cả những gì vất vả lắm mới đạt được.

Nhưng mà, có lẽ gói quà lớn sau khi đạt hai trăm điểm vốn không phải là được xuyên không tới, bây giờ bản thân nàng cũng không biết đến lúc đó sẽ phát sinh chuyện gì, trước hết vẫn là không nên phí sức mà buồn lo vô cớ. Nghĩ như vậy, Túc Khê quyết định không thèm nghĩ đến chuyện này nữa, nếu tên nhóc đã quyết định, vậy thì nàng cũng sẽ cùng hắn hoàn thành thật tốt chặng đường còn lại.

Bình Luận (0)
Comment