Chương 241
Vầng trăng chốn kinh thành treo lơ lưng trên các thành lâu, bây giờ ở Yến quốc đã là vào cuối mùa xuân, hoa lê phủ khắp trên ngọn núi Thu Yên.
Khắp phố xá giăng đèn kết hoa, vô cùng náo nhiệt.
Bởi vì tin vui đã được truyền đến từ biên giới phía Bắc, nghe nói đại quân đánh thắng trận, dù năm nay có rất nhiều nơi chịu thiên tai sương giá, nhưng tình trạng bá tánh đói khát thiếu lương thực cũng đã được cải thiện, do đó so với năm ngoái, bách tính đều phấn khởi vui mừng hơn rất nhiều, từng nhà ra sông thả đèn, hy vọng có thể luôn được an cư lạc nghiệp về sau.
Túc Khê nhìn ngắm kinh thành quen thuộc, thậm chí trong đó còn có rất nhiều khuôn mặt của các nhân vật hoạt hình mà nàng nhớ rõ, và cả cái sạp hàng bán son phấn kia nữa, cũng vẫn bày bán trên mặt phố như năm trước.
Trong lòng nàng chợt cảm thấy vô cùng xúc động.
Năm ngoái, toàn bộ Yến quốc còn chưa được như thế này, bởi lẽ phải chịu cảnh thù trong giặc ngoài. Bên ngoài thì đối diện với sự xâm lăng của các nước láng giềng, bên trong lại gặp phải thiên tai gây tổn thất, mặc dù kinh thành là nơi dưới chân thiên tử, nhưng cũng không ít người phải chết vì đói.
Tuy rằng trên phố có rất nhiều bá tánh, nhưng hầu hết mọi người đều rơi vào trạng thái lo sợ nên chỉ vội vã đi vào trong nhà.
Mà hiện tại, những bá tánh nhỏ bé này từ trong ra ngoài đều đã thả lỏng hơn rất nhiều……
Trong đó, công lao của tên nhóc quả thật không hề nhỏ.
Thế nên, ngoại trừ vì mục tiêu của trò chơi là toàn tâm toàn ý dù thế nào cũng phải đưa tên nhóc lên ngôi vị Hoàng đế, thì tên nhóc ấy thật sự là người xứng đáng để bước lên vị trí này, mang đến cho Yến quốc một thiên hạ thái bình.
Nghĩ như vậy, Túc Khê liền nhớ đến nhân vật hoạt hình nhỏ bé là người qua đường C vừa siêng năng lao động lại rất thật thà, sau khi hắn đi theo tên nhóc, từng bước mở rộng nông trang ra đến một số châu quận, công việc của người qua đường C cũng đã trở nên bận rộn hơn.
Người qua đường C là một trợ thủ thật sự đắc lực, nhưng ngặt nỗi hắn lại không có khả năng làm người quản lý, cũng may trước khi tên nhóc rời khỏi kinh thành đã có dự trù trước mà giao lại toàn bộ quyền quản lý cho Trọng Cam Bình.
Do đó, vào lúc này, nông trang đã dần được mở rộng tới tận mấy chục nơi, kỹ thuật nhà kính và lều chống rét mới lạ cũng dần được phổ biến trong Yến quốc, bước đầu giải quyết thành công tình trạng thiên tai thiếu lương thực trên toàn nước.
Đương nhiên, muốn trồng lương thực thì phải cải tạo đất, vấn đề này còn phải thực hiện từ từ từng bước một.
Lúc bấy giờ nghe nói Trấn Viễn tướng quân sắp hồi kinh, đám người người qua đường C ở kinh thành, trong ngoài đều thắp đèn tổ chức yến tiệc, hân hoan chào đón chờ Lục công tử trở về.
Tuy rằng những chủ sự từng làm thuộc hạ dưới trướng tên nhóc ở Binh bộ đều không biểu hiện gì ra mặt, nhưng họ cũng không nhịn được mà bắt đầu bàn luận chuyện Lục Hoán chắc chắn đã lập được công lớn trong quân đội, lần này hắn trở về, chắc là sẽ thực sự được thăng quan tiến chức. Trong lòng bọn họ không khỏi nổi lên đủ loại cảm xúc, ghen ghét cũng có, nhưng lại càng khâm phục nhiều hơn.
Vân Tu Bàng cũng vô cùng kích động, hắn nhìn ngó chung quanh phủ, không ngừng hỏi hạ nhân vì sao Trấn Viễn tướng quân còn chưa về thành.
Túc Khê quét qua những người mà nàng quen biết, tận sâu trong đáy lòng cũng tự hào và hạnh phúc cho tên nhóc, con đường từ thứ tử của phủ Ninh Vương đi đến ngày hôm nay, quả thật cũng không dễ dàng gì.
Những người bạn của tên nhóc cũng chính là bạn của Túc Khê, chẳng qua là bọn họ không biết đến sự tồn tại của nàng mà thôi. Vào lần online trước, Túc Khê đã trực tiếp chuyển giao diện đến vùng biên giới phía Bắc, hiện tại cũng coi như đang hồi kinh cùng tên nhóc, do đó khó tránh khỏi nàng nhịn không được mà lần lượt nhìn từng nhân vật hoạt hình nhỏ bé thân quen kia.
Túc Khê thuận tay trộm một xiên kẹo hồ lô trên phố, sau đó nàng phấn khích đổi giao diện, đi tìm tên nhóc.
Lúc bấy giờ, tướng quân vừa về đến kinh thành, đang đóng quân ở bên ngoài, phải đợi sau khi được Hoàng Thượng triệu kiến thì mới có thể vào trong.
Túc Khê tìm kiếm một vòng trại lính của tướng quân, thế nhưng lại không tìm thấy Lục Hoán, chắc hắn đã đi nơi nào khác rồi. Túc Khê nhanh chóng mở bản đồ ra, tìm kiếm, cuối cùng lại phát hiện Lục Hoán đang ở trong hoàng cung, hơn nữa còn là ở Dưỡng Tâm điện của Hoàng đế.
Nàng chỉ mới vắng mặt có một buổi trưa thôi mà, đã xảy ra chuyện gì vậy?
Túc Khê thoáng kinh ngạc, theo bản năng mà cho rằng Hoàng đế muốn gây khó dễ cho Lục Hoán, nên vội vàng chuyển giao diện qua.
Túc Khê vừa mới chuyển đến Dưỡng Tâm Điện thì phát hiện, tất cả thái giám nô tài trong Dưỡng Tâm Điện đều đã bị kêu ra ngoài, trong điện cũng chỉ còn bóng dáng của hai người là Hoàng đế và tên nhóc đang nói chuyện.