Chương 247
Túc Khê chẳng buồn để ý, nàng ôm bài tập đi về phòng, dọn dẹp kệ sách, rồi tính trước xem có thể hoàn thành tất cả bài tập hè trong mấy ngày, vậy thì một hai tháng sau có thể hoàn toàn được nhẹ nhõm.
Nàng xoay tới xoay lui, cứ cách vài phút là lại liếc mắt nhìn di động một cái, như đang đợi tin tức của ai đó, cuối cùng cũng không nhịn được mà đành phải vừa sạc vừa online.
Hôm nay lúc thượng triều, quả nhiên Hoàng Thượng đã thực hiện như lời đã nói với Lục Hoán ở Dưỡng Tâm Điện, tuyên bố với văn võ bá quan về quyết định nghênh đón vị Cửu hoàng tử được nuôi dưỡng ở chùa Trường Xuân, hiện tại là mười bảy tuổi hồi cung, khôi phục lại thân phận Cửu hoàng tử cho hắn.
Hoàng Thượng vừa nói xong, mọi người đều vô cùng khiếp sợ, điện Kim Loan như muốn nổ tung, mà chờ đến khi Lục Hoán thay xong trang phục hoàng tử, bước vào điện, văn võ bá quan lại càng kinh hãi vô cùng.
Đại quân Trấn Viễn về đến bên ngoài kinh thành, thế nhưng người đầu tiên mà Hoàng Thượng âm thầm triệu đến lại không phải là Trấn Viễn tướng quân, mà là một Kỵ Đô Úy trong quân đội, tin tức đêm đó đã khiến cho rất nhiều đại thần phải suy ngẫm, ai thông minh một chút sẽ đoán ra được tình huống này, nhưng trong chính thời khắc ấy, vẻ mặt bọn họ lại càng kinh động hơn.
Mặc dù trước đây Lục Hoán chưa từng thượng triều, nhưng cũng có rất nhiều người trong văn võ bá quan quen biết hắn, đặc biệt là đám người Ngũ hoàng tử, nghĩ muốn nát óc cũng không nghĩ ra, vì sao lúc trước rõ ràng chỉ là một thứ tử của Phủ Ninh Vương, vậy mà bây giờ phụ hoàng lại nói là hài tử của Khanh quý nhân năm xưa. Tuy rằng nếu động não một chút thì có thể đoán ra, nhất định là cái chết năm đó của Khanh quý nhân có uẩn khúc, nàng không chỉ lặng lẽ hạ sinh nhi tử, mà còn âm thầm đưa đứa nhỏ này ra ngoài cung, nhưng mà vì sao đã mười bảy năm trôi qua, phụ hoàng vẫn còn muốn nhận lại lão Cửu?
Hơn nữa trước đó còn có rất nhiều lời đồn về vị Cửu hoàng tử vì nước vì dân như vậy? Chẳng lẽ, đều là để lót đường cho sự kiện trên điện Kim Loan ngày hôm nay?
Sắc mặt của mấy vị hoàng tử ai nấy đều có chút khó tả, đặc biệt là Ngũ hoàng tử, hắn cứ nhìn chằm chằm vào Lục Hoán, vẻ mặt cực kỳ khó coi.
Một người là vây cánh của phe Quốc Cữu Thừa tướng nhịn không được mà lên tiếng trách vấn ngay giữa điện Kim Loan Điện: “Hoàng Thượng, thân phận hoàng tử không phải là chuyện nhỏ, nếu không có chứng cứ xác minh, vậy thì chính là khi quân phạm thượng, là đại tội!”
Hoàng đế cười lạnh nói: “Chứng cứ? Trẫm chính là chứng cứ, ái khanh muốn nghi ngờ trẫm luôn sao?”
Hoàng Thượng vừa hạ lệnh, vị quan viên kia lập tức bị lôi ra ngoài, trực tiếp xử trảm. Cách làm quyết đoán này của Hoàng đế ngay lập tức khiến văn võ bá quan trên cả triều phải câm nín.
Hoàng Thượng lại gọi thái sử lệnh tới, trước tiên là ghi chép vào sử ký, sau đó lại chọn ngày chiêu cáo thiên hạ.
Ván đã đóng thuyền, tuy chuyện này đã làm dấy lên một trận sóng to gió lớn, nhưng dưới sự kiên quyết của Hoàng Thượng, mọi chuyện đều được giải quyết dứt khoát. Nhưng điều khiến văn võ bá quan kinh ngạc hơn chính là, không biết từ khi nào, đám người Trấn Viễn tướng quân, Binh bộ Thượng thư và Vân Thái uý đã sớm lặng lẽ phò tá cho Cửu hoàng tử, có thể nói trong triều đình này, người khó nuốt nhất không ai khác ngoài Trấn Viễn tướng quân và Binh bộ Thượng thư, hai vị đó nắm giữ binh quyền trong tay, cũng không kết bè kết phái, không phải loại người mà các vị hoàng tử chỉ cần tặng cho mấy rương lễ vật hay mỹ nhân thì có thể mượn sức ―― nhưng vị Cửu hoàng tử này, mọi người đều dùng ánh mắt phức tạp để nhìn hắn, rốt cuộc làm sao lại đi được đến bước này, chỉ vừa mới khôi phục thân phận mà đã khiến những vị đó hạ quyết tâm hậu thuẫn cho hắn.
Cứ như vậy, văn võ bá quan mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, trong lòng lặng lẽ xảy ra biến hóa…
Sóng to gió lớn trong triều, thế lực nội thành cũng đột ngột chuyển biến lớn.
Mà lúc Túc Khê online, chuyện này đã xảy ra hơn nửa ngày. Nàng tìm kiếm tên nhóc trên bản đồ, phát hiện hắn đang ở trước căn nhà mà hắn đã vội mua trước khi ra biên giới phía Bắc, lúc đó mua gấp quá, nên cũng chưa cẩn thận xem qua.
Lúc này dường như nơi đó đã được Hoàng đế phong làm phủ đệ của hoàng tử, quản gia và Ngự lâm quân đang dọn đồ cho hắn.
Tối nay hắn sẽ tổ chức một buổi dạ yến, Hoàng Thượng cũng sẽ đến.
Lúc này ngạch cửa của phủ đệ như muốn bị đạp vỡ, vô số quan viên trong kinh thành đến đưa hạ lễ, chúc mừng Cửu hoàng tử trở về.
Chốn kinh thành là vậy đó, nịnh bợ quyền thế, thượng đội hạ đạp, người đã từng gặp qua tên nhóc trước đây đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc, hoàn toàn không ngờ tới, chuyện Cửu hoàng tử bị đồn đãi ồn ào gần đây, vốn đã là chuyện lạ rồi, thế nhưng lần này hắn còn là vị thiếu niên Kỵ Đô Úy, thuộc hạ của Trấn Viễn tướng quân, lập được công lao hiển hách trong chiến trận ở vùng biên giới phía Bắc!
Những quan viên thức thời đều sẽ mặc kệ trước kia tên nhóc làm gì ở đâu, chỉ cần biết hiện giờ hắn chính là vị Cửu hoàng tử do Hoàng Thượng miệng vàng lời ngọc chiêu cáo, vậy thì hắn chính là Cửu điện hạ, cho nên ai nấy vội vàng đi đến nịnh bợ.