Tôi Nuôi Lớn Một Chàng Hoàng Tử Bệnh Tật ( Dịch Full)

Chương 256 - Chương 256 - Chương 256

Chương 256 - Chương 256
Chương 256 - Chương 256

Chương 256

Khi nãy khi chiếc bàn ngã xuống đất một tiếng “ầm”, đã làm kinh động đến thủ vệ ở bên ngoài, có hai thủ vệ cuống quít chạy vào, vừa đến nơi đã nhìn thấy sách bút rơi ngổn ngang đầy dất, còn có cái bị Cửu hoàng tử điện hạ đạp dưới chân, họ vội hỏi: “Điện hạ, đã xảy ra chuyện gì sao?”

Lục Hoán cố lấy lại bình tĩnh, mà nặng nề nói: “Không có gì.”

Hiện tại màn hình đã hoàn toàn bị biến mất, phía bên nàng cũng hoàn toàn bật vô âm tín, hắn không biết tình hình này sẽ kéo dài bao lâu, nếu bản thân chỉ có thể chờ đợi như vậy thì không khỏi quá bị động rồi.

Huống chi, hắn còn lo lắng bên nàng đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn ―― bây giờ cách duy nhất hắn có thể làm chính là dựa theo nhiệm vụ thứ mười lăm mà màn hình đã đưa ra trước khi biến mất, cấp tốc hoàn thành.

Nghĩ như vậy, Lục Hoán cũng không rảnh lo đến đống giấy bút rơi hỗn độn trên đất, hắn nhanh chóng bước ra ngoài.

Lục Hoán vừa đi vừa nói với thị vệ phía sau: “Chuẩn bị ngựa đi, ta muốn đến Thừa Châu một chuyến.”

Mà vị thái giám đến từ trong cung đó đang vội vàng chạy từ chỗ dãy hành lang dài chạm trỗ đến đây, thế nhưng lại không đuổi kịp, chỉ có thể thấy được vạt áo của Cửu hoàng tử biến mất nơi cửa phủ. Bọn thái giám liếc mắt nhìn nhau, cũng không biết Cửu điện hạ có chuyện gì như vậy vô cùng lo lắng.

……

Túc Khê ngồi chổm hổm trong nhà, nàng dùng máy sấy để thổi khô di động cả nửa giờ đồng hồ nhưng điện thoại vẫn không mở được.

Vậy nên nàng đã lục ra một chiếc di động cũ đã bị mình bỏ xó vào ngoái, miễn cưỡng cắm sạc hơn hai mươi phút, sau đó Túc Khê lại mở ứng dụng appstore trong điện thoại cũ ra, thế nhưng, căn bản nàng lại không thể tìm thấy trò chơi đó trong di động cũ, cho dù bản thân đã gõ tên trò chơi bằng mọi cách, kể cả bằng tiếng Anh thì vẫn không hề xuất hiện bất cứ thứ gì liên quan, lên mạng tìm cũng thế, không tìm được cái gì cả.

Túc Khê bắt đầu có chút luống cuống, không phải nàng sợ di động bị rớt hư, mà là sợ bản thân không còn liên lạc với bên thế giới của tên nhóc được nữa.

“Chắc là có thể sửa lại……” Túc Khê tự an ủi mình với một tâm thế đầy hoảng loạn, ngay sau đó nàng nhanh chóng cầm lấy chiếc chìa khóa và hai cái điện thoại, đổi giày ra cửa, vội vàng chuẩn bị đem di động đến cửa hàng sửa chữa.

Mặt Trời bên ngoài vô cùng chói chang, Túc Khê cũng không rảnh lo đến chuyện mang theo dù che nắng, khi nàng vừa đi đến cổng tiểu khu thì đúng lúc gặp được Hoắc Kính Xuyên mới chơi bóng rổ về, hắn nhìn thấy nàng vội đạp xe ra ngoài thì đứng chắn lại hỏi: “Túc Khê, bên ngoài nắng như vậy, ngươi định đi đâu?”

Túc Khê nhìn thấy Hoắc Kính Xuyên thì gấp gáp nói: “Cho tớ mượn di động một lát.”

“Điện thoại hư rồi sao?” Lúc này Hoắc Kính Xuyên mới chú ý tới chiếc di động tắt nguồn đen thu trong tay nànhg, hắn bỏ tay vào trong túi, móc ra chiếc điện thoại đưa cho nàng.

Túc Khê thực hiện thao tác trên di động hắn như thường lệ, muốn tìm thử trò chơi đó, thế nhưng nó vẫn như lần đó ở bệnh viện, căn bản là không thể tím thấy trong di động của hắn ―― cứ như là trò chơi này đã bốc hơi khỏi thế gian vậy.

…… Không phải là chỉ có mỗi chiếc điện thoại đã rớt hư này của nàng mới có thể có được trò chơi kia đó chứ?

Dự cảm không lành trong lòng Túc Khê càng lúc càng mãnh liệt, nàng trả lại điện thoại cho Hoắc Kính Xuyên, cũng không còn thời gian để giải thích, Túc Khê lòng nóng như lửa đốit mà leo lên xe, đạp như bay ra khỏi cổng tiểu khu.

Cách đây hai con phố có một cửa hàng sửa chữa di động, nhưng bởi vì thời tiết buổi trưa quá nóng, Túc Khê đạp xe đến nơi thì phát hiện chỗ đó cũng đã đóng cửa, thế nên nàng đành phải tìm kiếm trên chiếc di động cũ một lượt, cuối cùng tìm thấy cách thêm hai con phố nữa cũng có một cửa hàng.

Túc Khê không thèm nghĩ ngợi, nàng lập tức phóng xe qua.

May thay trong tiệm rất vắng khách nên nàng không cần xếp hàng, Túc Khê đậu xe ngoài cửa tiệm, mồ hôi nhễ nhại mà bước vào, nàng vội mà đưa chiếc điện thoại ông chủ: “Ông chủ, ông xem thử cái này có thể sửa lại liền không?”

“Còn phải xem hỏng tới mức nào.” Ông chủ ngẩng đầu lên từ sau quầy, nhận lấy chiếc điện thoại.

Sau khi đưa di động cho ông chủ, Túc Khê nhanh chóng dùng mấy thiết bị được trưng bầy trước quầy để tìm kiếm, thế nhưng lại phát hiện tất cả đều không thể tìm thấy mục trò chơi kia.

Hay nói cách khác, chỉ còn biện pháp sửa lại điện thoại, bằng không ――

Bình Luận (0)
Comment