Chương 275
Mấy ngày trước khi Lục Hoán biến mất, là đang đứng sau bình phong trong phòng hội nghị quan nha của Thừa Châu, đợi Thứ sử Thừa Châu và hai thuộc hạ khác đến nói chuyện.
Trên đường, Thứ sử Thừa Châu viết ra vô số những lời a dua nịnh nọt, cảm ơn trong bụng, thuộc làu làu, đang định khấu đầu tạ ơn Cửu hoàng tử, nhưng ai ngờ được, vừa đẩy cửa vào, thì phát hiện—— trong phòng không có một người nào!
Người bảo bọn họ đưa đốc công và sổ sách đến là cửu điện hạ vậy mà lại không ở đây.
Nhưng thủ vệ canh gác bên ngoài lại nói, sau khi Cửu hoàng tử vào phòng, thì chưa ra ngoài lần nào.
Không lẽ Cửu hoàng tử vô cớ biến mất rồi?
Quan nha Thừa Châu trên dưới đều lo lắng, chỉ sợ vị Cửu hoàng tử đang sống ở kinh thành yên ổn, vừa tới Thừa Châu bọn họ lại xảy ra chuyện bất trắc, thế thì, không chỉ đơn giản là chu di cửu tộc đâu!
Khi Lục Hoán đến Thừa Châu, đem theo một đội Vũ Lâm quân. Thứ sử Thừa Châu chỉ lo không giữ được đầu mình, vậy nên không dám nói với những thuộc hạ mà hắn mang theo, chỉ có thể vừa trì hoãn, vừa lén phái người lập tức đi tìm người! Biết rằng sắp không giấu được nữa, Thứ sử Thừa Châu hoảng loạn, đến đây thì nghe thấy bên quan nha đến báo, nói Cửu hoàng tử đã quay về rồi. Cái đầu của Thứ sử Thừa Châu úc này mới như được đặt lại vào cổ, vội vàng đi bái kiến.
Thế là lại là một pha lội ngược dòng.
Đều là nhờ Thứ sử Thừa Châu che giấu, vì vậy người biết Lục Hoán vô cớ mất chỉ có mấy tên thủ vệ biết. Sau khi Lục Hoán quay về, vội vàng thay trang phục, rồi mới mở cửa truyền người, nói với Thứ sử Thừa Châu là mình đi điều tra sự việc về, những thị vệ này cũng tưởng là bản thân hoa mắt, Cửu điện hạ rõ ràng từng đi ra ngoài, bọn họ lại ngủ gật nên không nhìn thấy.
Vì vậy, việc này cũng kết thúc tại đây.
“Quay về là tốt rồi, quay về là tốt rồi.” Thứ sử Thừa Châu lau mồ hôi lạnh, nói: “Điện hạ sau này có cần điều tra việc gì, cũng đâu cần phải tự mình đi làm? Chỉ cần sai thuộc hạ đi làm là được. Hai ngày người không ở đây, thần lo đến suýt thì ngất xỉu!”
Lục Hoán hỏi: “Hai ngày?”
Thứ sử Thừa Châu hỏi: “Phải rồi, đúng tròn hai ngày.”
Lục Hoán ngừng lại một lát, nói: “Không có chuyện gì khác nữa, ngươi lui xuống trước đi.”
Thứ sử Thừa Châu giờ mới thở phào nhẹ nhõm, lui ra ngoài.
Bảo mọi người đều lui ra, sau khi trong phòng không còn một ai, Lục Hoán ngồi xuống bàn, mở tấm màn ra giống như trước đây, lần này, thời gian cách mười mấy ngày, màn một lần nữa lại xuất hiện rồi. Tạm thời tất cả mọi thứ trên giao diện đều giống với trước đây, không có sự chênh lệch to lớn nào. Lục Hoán lúc này mới yên tâm.
Nhưng mà, nếu theo như lời Thứ sử Thừa Châu nói, hắn mới biến mất hai ngày. Như vậy cũng tức là, sau khi đủ hai trăm điểm, dòng chảy thời gian ở thế giới của hắn và thế giới kia của Túc Khê dường như sẽ phát sinh biến hóa. Hiện tại, chắc hẳn là dòng chảy thời gian đã hoàn toàn trở nên giống nhau rồi.
Trong lòng Lục Hoán có chút vui mừng, hắn trước đây còn từng nghĩ, nếu như thời gian bên này của mình trôi nhanh một cách điên cuồng, thời gian bên chỗ Tiểu Khê lại trôi đi vô cùng chậm chạp, thế thì chẳng phải Tiểu Khê vẫn còn trẻ, bản thân mình thì đã già nua rồi sao? Nhưng bây giờ xem ra, sau khi đạt đến hai trăm điểm, sau khi đường hầm không gian của hai thế giới hoàn toàn mở ra, thời gian của hai thế giới cuối cùng cũng trở nên thống nhất rồi.
Vấn đề cuối cùng là, sau này làm thế nào để đi sang thế giới kia của nàng——
Xung quanh không có ai, Lục Hoán đành phải đứng dậy, đi về phía tấm màn.
Lúc trước khi hắn định thử xuyên qua màn, đều sẽ trực tiếp vồ vào khoảng không, nhưng bây giờ, Lục Hoán ngạc nhiên nhìn tấm màn dường như đã biến thành một cánh cửa vô hình, hắn bước một bước vào, liền quay lại phòng của nàng.
Và ngay thời khắc này, bên ngoài phòng khách vẫn vang lên tiếng ti vi nhà nàng, tiếng rửa bát, và tiếng mẹ nàng nói chuyện.
Những âm thanh này chân thực và tươi sáng đến vậy, hắn biết rõ nàng đang ở căn phòng khách cách một bức tường.
Trong lòng Lục Hoán đột nhiên phấn khích!
Hắn quay người một lần nữa lại quay về thế giới của mình, nhưng sau đó lại quay người lại, lại bước một bước vào thế giới của nàng.
Đi đi về về nhiều lần, cuối cùng có được kết luận, sau này chỉ cần tấm màn không biến mất, thì có thể dễ như trở bàn tay đến thế giới của nàng!
Tất cả đối với Lục Hoán mà nói đều là sự may mắn vô cùng to lớn, trong lòng hắn cảm kích tấm màn liên kết hai người không thôi; Hắn và nàng, rồi lại bật nhiệm vụ của hệ thống lên, muốn xem xem sau hai trăm giờ, có phải sẽ còn có nhiệm vụ gì không.
Liền thấy trên giao diện đánh nhanh ra một dòng chữ, cùng với đó là âm thanh máy móc quen thuộc.
“Mời tiếp tục ấn nhận nhiệm vụ 16 (cao cấp): Hãy thúc đẩy Yến quốc hoàn thành pháp lệ giảm sưu thuế. Tiền thưởng 3000 đồng vàng, số điểm thưởng là 15!”
Yến quốc những năm gần đây quốc khố trống rỗng, nhưng cho dù là cứu tế hay là đánh trận đều cần tiền và lương thảo, vì vậy trước đó hoàng thượng đã vô số lần ban bố thánh chỉ, tăng cường thu các loại thuế, vì thế cho nên, lòng dân oán hận tích tụ, than khóc, ác tính tuần hoàn.