Chương 276
Nếu muốn giải quyết vấn đề này, nhất định phải lôi mấy con sâu trong lớp vỏ dày ra
Nhưng nếu làm như vậy, chắc chắn sẽ dây vào các thế lực khác, đánh rắn động cỏ, chỉ sợ vì thế mà dẫn đến tạo phản.
Hơn nữa, lãnh thổ Yến quốc rộng rãi, ngoài kinh thành còn có tổng cộng bảy mươi châu lớn, dưới mỗi châu lại có mười mấy huyện nhỏ, chỉ riêng quan viên vào triều làm quan cũng phải mấy ngàn người, nếu như—— muốn bắt đầu điều tra, cũng không biết điều tra từ đâu.
Nhiệm vụ hệ thống này giao cho ngày một tăng thêm, vì nước vì dân.
Tuy nhiên, điều Lục Hoán cảm thấy kinh ngạc là, vậy mà vẫn còn có nhiệm vụ sao? Vậy thì, có phải sau khi hoàn thành ba trăm điểm, thì sẽ có món quà thứ ba?
Dường như đã biết trong lòng hắn nghĩ gì, trên tấm màn lại nhảy ra một dòng chữ: ““Lục Hoán khi mười bảy tuổi là đã có thể lấy vợ sinh con” xin hãy nỗ lực hoàn thành nhiệm vụ, sau khi được ba trăm điểm sẽ có món quà lớn thứ ba, đường hầm xuyên không sẽ biến thành hai chiều.”
Hai chiều?
Có nghĩa là, lúc này chỉ hắn mới có thể từ thế giới của hắn đi sang thế giới kia của nàng, nhưng nếu đạt đến ba trăm điểm, nàng cũng có thể đến thế giới của hắn sao?
Lục Hoán trong lòng vui mừng khôn xiết, rất muốn nói với nàng, vô thức đi qua tấm màn vào phòng nàng.
Nhưng trong phòng trống không, hình như nàng vừa ăn cơm tối xong, vẫn đang ở phòng khách. Đột nhiên nghe thấy ngoài phòng có tiếng bước chân của mẹ nàng, Lục Hoan lại nhanh chóng quay về thế giới bên kia của mình.
……
Thừa Châu nằm ở vùng nội địa Yến quốc, là nơi liên kết chín châu, trước nay giàu có, nhưng vì gần Trường Giang, vì vậy vào mùa hè nước mưa dồi dào rất dễ bị ngập lụt.
Lần này nếu không phải là Lục Hoán được biết trước, dâng tấu, vội vàng đuổi đến Thừa Châu. Trước khi lũ lụt chưa dẫn đến thảm họa, sắp xếp quân viên kiểm tra dọc sông, tu sửa và tăng cường cố định đê điều trước. Sau đó di rời người dân, dẫn nước tưới tiêu. Sợ rằng Thừa Châu phải đối mặt với thảm họa thiên nhiên đáng sợ hơn nữa.
Vì vậy, Lục Hoán cũng coi như là lập được đại công.
Lúc này Thừa Châu cảm ơn tạ đức, trong kinh thành cũng vì việc này mà bàn tán xôn xao.
Trước đó Lục Hoán gấp rút đến Thừa Châu, để lỡ thánh chỉ muốn tuyển chọn hoàng tử phi cho hắn, nếu đã bỏ lỡ, thì không tính là kháng chỉ không tuân, ngược lại là do thái giám đến chậm một bước, sau khi hồi cung e là sẽ bị hoàng thượng quở trách.
Nhưng hiện giờ chuyện hắn ở Thừa Châu đã cơ bản kết thúc rồi, thuộc hạ đem đến thư triệu hắn hồi cung.
Đợi sau khi hồi kinh, dưới sự vui sướng của Hoàng đế, chắc chắn sẽ nhắc đến chuyện tuyển chọn hoàng tử phi.
Đến lúc đó, nếu lại tìm cớ từ chối, thế thì lại kháng chỉ thật rồi.
…….
Ngoài Túc Khê ra, Lục Hoán đối với những nữ tử khác trước nay đều là cách xa ngàn dặm, đến cả nha hoàn trong phủ do Hoàng hậu phải đến, hắn đều vì không muốn nhìn thấy, lòng đỡ phiền, tìm lý do trực tiếp đuổi đến nơi không nhìn thấy được.
Hắn lại càng sợ Túc Khê mở bản gốc, hưng phấn nhìn chằm chằm vào những Vũ Lâm Vệ có chút khôi ngô kia, liếc nhìn một lát nha hoàn có chút xinh đẹp kia. Vì vậy hắn chỉ mong sao bên cạnh mình đều là người xấu xí, đều là người lùn, chỉ có mình mình là ngọc thụ lâm phong.
Hắn đương nhiên trước nay chưa từng nghĩ đến việc lấy vợ nạp thiếp, càng đừng nhắc đến tuyển chọn hoàng tử phi.
Hoàng hậu hết lòng ‘tổ chức’ lần tuyển phi lần này cho hắn, trước khi Túc Khê chưa nói gì, hắn cũng đã định nghĩ cách từ chối rồi, dù là kháng chỉ, cũng phải nghĩ ra cách.
Vì vậy mấy ngày trước, trước khi chưa đi đến thế giới kia của nàng, hắn đã viết một bức thư, giao cho một vị Vũ Lâm Vệ mà hắn tín nhiệm nhất, lệnh cho hắn nhanh chóng phi ngựa về kinh thành đưa cho Binh bộ Thượng thư.
Ngày giờ khi Lục Hoán sinh ra, ngoài vị đạo cô ở Chùa Trường Xuân, thì không có người nào biết. Hắn cần Binh bộ Thượng thư tìm ra vị đạo cô kia, nhờ đạo cô sửa đổi một chút sinh thần bát tự của hắn, rồi mới công bố ra bên ngoài. Còn hoàng thượng tuổi đã cao, tương đối tín đạo. Ngài sẽ tự lệnh cho đạo trưởng trong cung tính ra mệnh cách của Lục Hoán, trước khi nhược quán 20 tuổi, không nên lấy vợ. Như vậy xem ra, chuyện này sẽ có thể chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ thành không có, ba năm tới Hoàng hậu sẽ không có cách nào lấy chuyện này làm đề tài cài cắm người vào phủ hắn nữa.
Cho dù là mệnh cách hung hơn nữa, bị các triều thần dị nghị, mệnh cách bị cho là cô đơn đến già, cuối đời cũng không thể lấy được vợ, hắn cũng không không sao cả. Tuy nhiên hắn đã lên một kế hoạch vẹn toàn, đợi đến 3 năm sau, bên Hoàng hậu cũng không có khả năng ở trước mặt hắn nhúng tay vào chuyện này.
.....