Chương 285
Lục Hoán ở trong phủ, cuối cùng cũng có thể thanh tịnh một thời gian.
Nhân cơ hội này, hắn đã xử lý rất nhiều vấn đề chính trị và tranh thủ để nhận được nhiệm vụ mới trong hệ thống.
Thời gian gần đây, ở Kinh Thành đã liên tiếp xảy ra một số vụ trộm cắp và cướp bóc do thổ phỉ gây ra.
Vốn nếu những chuyện này xảy ra ở các châu, chỉ coi như là vụ án dân sự bình thường, nhưng bởi vì xảy ra dưới chân thiên tử, hơn nữa mấy ngày trước Thái hậu đi lễ phật đúng lúc đụng phải, thiếu chút nữa bị kinh hãi ngất xỉu, cho nên Hoàng đế đã ra lệnh cho các viên quan, phải mau chóng xử lý việc này.
Bắt mấy tên thổ phỉ vào đại lao, cũng chỉ là một chuyện vô cùng đơn giản, Kinh Triệu Doãn phái mấy người đi là được.
Nhưng nếu muốn giải quyết chuyện này triệt để, lại còn phải điều tra kỹ lưỡng các địa điểm đánh bạc và pháo hoa lớn trong kinh thành, những nơi mà các hồ thương thường xuyên lui tới, cùng với quản lý hỗn loạn trong ngoài kinh thành. Hầu hết các băng nhóm thổ phỉ liên tục gây rối đều ẩn nấp bên ngoài Kinh Thành.
Phạm vi không thể nói là nhỏ.
Nhưng mặc dù điều tra kỹ lưỡng những nơi này, trước khi thổ phỉ còn chưa làm loạn, cũng không phân biệt được rốt cuộc là ai dân chúng bình thường, ai là người xấu.
Ý kiến qua lại một hồi, Hình bộ và Kinh Triệu Doãn không thống nhất được ý kiến, ở trên điện Kim Loan cãi nhau một trận.
Mà hai ngày ngắn ngủi, trong kinh thành lại xảy ra hai vụ án mạng.
Hệ thống phát hành nhiệm vụ mười bảy là thế này: Xin vui lòng tiếp nhận nhiệm vụ mười bảy: các vụ án mạng liên tiếp trong kinh thành, gây ra sự sợ hãi cho người dân, xin vui lòng nhanh chóng nghĩ ra các biện pháp, giảm tỷ lệ phạm tội, và phổ biến đến các Châu! Tiền thưởng đồng vàng +3000, điểm thưởng +15.
Sau khi Lục Hoán tiếp nhận nhiệm vụ này, tạm thời cũng không có hành động gì vội vã. Trước tiên để cho thuộc hạ đến Đại lý Tự lấy hồ sơ phạm tội của tù nhân bị bắt vào đại lao khoảng thời gian gần đây, xem xét nguyên nhân là gì.
Gần đây Ngũ hoàng tử cố ý tranh đoạt với hắn, chuyện này rõ ràng Hoàng đế đã giao cho Ngũ hoàng tử đi làm, hắn bên này không thể đi điều tra án, bởi vậy hắn đặc biệt để cho thuộc hạ đi đến phủ Binh bộ thượng thư, chuyển một vòng những thứ đó mới tới được tay hắn.
Đợi đến khi những quyển trục đó được trình lên, Lục Hoán mất một đêm, lật xem nó một lần, tổng thể có chút đầu mối.
Trước khi bình minh, hắn bảo người đưa quyển trục về, đồng thời phân phó một số việc phía dưới.
……
Túc Khê mở điện thoại di động nhìn thấy hắn đang xử lý chính vụ, cũng biết hắn cơ bản là đang điều tra nhiệm vụ mười bảy.
Túc Khê lười biếng, nên không có ý định tham gia. Dù có chuyện gì xảy ra, hắn cũng sẽ xử lý nó rất tốt. Trước kia chuyện gì Túc Khê cũng đều rất lo lắng, đều phải giúp đỡ, là bởi vì ôm tâm trạng của bà mẹ già lo cho con, luôn cảm thấy không yên tâm về tên nhóc, sợ hắn bị thương. Nhưng từ sau trận chiến Bắc cảnh, Túc Khê phát hiện những chuyện này hắn đã không cần mình nhiều.
Hơn nữa bây giờ là ở Kinh Thành, mặc dù đám người Ngũ hoàng tử và Thái tử không ưa tên nhóc, cũng không có khả năng ám sát dưới chân thiên tử. Mà giở trò tâm kế, bọn họ làm sao có thể chơi qua tên nhóc, còn chưa biết là ai giết chết ai ấy. Bởi vậy càng không có cơ hội để cho Túc Khê lo lắng.
Lúc nàng ở Bắc Cảnh còn khổ sở buồn bực, cảm thấy tên nhóc không cần mình nữa, nhưng bây giờ Túc Khê đã rất thuận lợi điều chỉnh sang tâm lý của một cô bạn gái rồi—— bạn trai có năng lực đảm đương không cần mình lo lắng, vậy không tốt sao? Vậy không tuyệt sao?
Hơn nữa trên thực tế, Túc Khê xem mấy bộ phim truyền hình cung đấu rất vui vẻ, nhưng nếu thật sự để cho nàng tham gia vào, nàng ngơ ngơ ngẩn ngẩn, đầu óc không đủ dùng, bởi vậy dù sao trong nhà đã có một người thông minh rồi, nàng có làm người hơi lười biếng chút cũng chả sao.
……
Chuyện Lục Hoán bên này còn phải chờ đợi, hắn cũng không phải mỗi ngày đều cần lên triều, bởi vậy ban ngày này, buổi sáng sau khi hắn xử lý xong chính vụ, cho mình có khoảng thời gian nghỉ ngơi, dặn dò thủ vệ canh giữ bên ngoài không cho người vào, bản thân dự định nghỉ ngơi, nhưng xoay người, đã chạy ngay sang bên Túc Khê.
Ba mẹ Túc Khê đều không ở nhà, Túc Khê đang ở trong phòng lặng lẽ khui hàng vừa được ship tới, nhìn thấy Lục Hoán tới, hai mắt sáng ngời, thần bí nói với hắn: “Mau tới đây, giúp ta khui đi.”