Chương 298
Hoàng đế trước tiên thu hồi lệnh, không để Ngũ hoàng tử và Đại Lý Tự điều tra việc này nữa, cho thủ lĩnh ngự lâm quân bên cạnh mình đích thân đi điều tra.
Vốn chỉ là một chuyện nhỏ, lại đột nhiên liên lụy đến một chuyện lớn như vậy, trong khoảng thời gian ngắn, quan viên kinh thành mỗi người đều gặp nguy, sợ đứng sai phía.
Đặc biệt là người của phe phái Ngũ hoàng tử. Mặc dù sau lưng Hồ thương không phải Ngũ hoàng tử, nhưng Ngũ hoàng tử điều tra tội danh không hiệu quả là tội không tránh được.
Ngũ hoàng tử ở trên điện Kim Loan sắc mặt không tốt lắm.
Nhưng lúc này đang chạm vào lúc của Hoàng đế nổi giận, không có quan viên nào dám lên khuyên giải.
......
Hoàng đế bên này đang điều tra vụ án, trong kinh thành có một số quan viên lần mò sờ tin tức, nhịn không được lén lút tới cửa thăm hỏi Lục Hoán.
Dù sao, lúc trước cảm thấy người có hy vọng leo được lên vị trí kia, không phải Thái tử chính là Ngũ hoàng tử, nhưng chuyện này xảy ra, lại làm cho người ta cân nhắc cảm thấy Cửu điện hạ rất bình tĩnh có lẽ mới là hy vọng lớn nhất.
Mặc dù không thể như đám người Trấn Viễn tướng quân, sớm đã đứng sau lưng hắn, nhưng tạm thời ôm chân Phật, hoặc là mất bò mới làm chuồng, đi xu nịnh một chút, có lẽ cũng có thể có tác dụng.
Chỉ là phủ Cửu hoàng tử đều không tiếp khách.
Lục Hoán không quan tâm mấy việc này. Ngoại trừ thượng triều, xử lý chính vụ, chính là ở trong tẩm điện rồi đi sang thế giới của Túc Khê.
Mà mỗi lần đi sang chỗ nàng, đều tuyên bố ra bên ngoài là mình mệt mỏi nên đi nghỉ sớm.
Có lẽ số lần hắn ngủ sớm thật sự quá nhiều, không biết tại sao, kinh thành dần dần truyền ra Cửu hoàng tử từ nhỏ được nuôi dưỡng ở chùa Trường Xuân, thân thể suy yếu, sắc mặt tái nhợt, hơn nữa ở Bắc Cảnh bị thương chưa lành, cả ngày sức lực không đủ…
Tin tức này truyền ra ngoài, các quý nữ trong kinh thành có ý với Lúc Hoán, cũng ào ào lui vài phần… Dù là dòng dõi hoàng tộc, nhưng phu quân tương lai cũng không thể là một người ốm yếu được.
Tuy nói những tin đồn này lung tung, hoang đường tột cùng, nhưng nếu đã tạo điều kiện thuận lợi cho Lục Hoán, Lục Hoán cũng để cho các cấp dưới mở một mắt nhắm một mắt với tin đồn này.
Hắn kể chuyện này cho Túc Khê nghe, Túc Khê cười đến đau bụng.
Túc Khê nhịn không được tầm mắt nhìn xuống.
Lục Hoán mặt có chút tối sầm: “... Ta làm được. “
......
Mười ngày sau, trong kinh thành đột nhiên phát sinh một chuyện lớn, khiến văn võ bá quan khiếp sợ không thôi, sôi nổi thảo luận.
Thì ra là nửa tháng trước vụ án thổ phỉ bị lộ chân tướng.
Sau lưng liên lụy quan viên đông đảo, trong đó lấy Thái tử làm thủ lĩnh, lại cấu kết với Hồ thương, vơ vét vô số của cải!
Hồ thương này ở chợ phía Tây mấy lần cáo mượn oai hùm làm người bị thương, nhưng không hề bị đi bắt, bởi vì Thái tử hỗ trợ thay xà đổi cột, để Đại Lý Tự bắt nhầm mấy người chết thay.
Ngũ hoàng tử điều tra án không hiệu quả, thật sự bắt nhầm mấy người trong sạch. Bây giờ dưới chân kinh thành bất bình sôi trào, một trong những kiến nghị: Để Đại Lý Tự thả người trong sạch vô tội; Kiến nghị 2: Thiên tử phạm pháp cũng phạt tội như thứ dân!
Hoàng đế vì xoa dịu phẫn nộ dân chúng, giết chết Hồ thương và những người hắn mang đến từ Tây Vực, cũng đoạt ấn tín của Thái tử, ra lệnh cho hắn cấm túc suy nghĩ, Ngũ hoàng tử xử án không tốt, phạt bổng lộc một năm! Các quan chức khác có hành vi tham nhũng và làm giàu, tình tiết nghiêm trọng thì chu di cửu tộc, trường hợp nhẹ hơn thì bãi nhiệm.
Những quan viên này phần lớn đều có liên quan đến Thái tử, Thừa Tướng nhất tộc. Phe phái Thái tử đã phải chịu tổn thất nặng nề.
Mà Thừa Tướng là người chủ động báo cáo việc này, tránh được một kiếp nạn.
......
Chuyện này do Thủ lĩnh Ngự Lâm Quân Hoàng thượng phái đi điều tra thông báo ở điện Kim Loan, sau khi lộ chân tướng, Thừa Tướng căn bản không thể tin được. Hắn hô to trên điện Kim Loan: “Thái tử tính tình trung liêm, tuyệt đối không phải người làm chuyện ấy, việc này nhất định là vu oan hãm hại!”
Chủ yếu hắn không tin đầu óc đơn giản của Thái tử có thể làm ra một loạt chuyện rửa tiền vơ vét của cải, thay xà đổi cột, nhưng chuyện kín kẽ đến nhường này, là hắn không thể làm được.
Huống chi đêm đó trước khi hắn vội vàng tiến cung, rõ ràng còn để thân vệ đi Đông cung truyền tin qua, Thái tử kiên quyết khẳng định hắn không làm việc này.
Nhưng Hoàng đế rất phẫn nộ, ném bằng chứng là khẩu cung và sổ sách còn thiếu trong thảm họa năm ngoái trước mặt hắn: “Bằng chứng xác thực, Thừa Tướng còn muốn nói hộ cho Thái tử sao?”
Thừa tướng lật xong những sổ sách đó, chân đều mềm nhũn.
......