Tôi Nuôi Lớn Một Chàng Hoàng Tử Bệnh Tật ( Dịch Full)

Chương 301 - Chương 301 - Chương 301

Chương 301 - Chương 301
Chương 301 - Chương 301

Chương 301

Nhưng chính là dùng một câu mời như vậy, hắn lại có thể nhẹ nhàng khiến mình tránh thoát khỏi âm mưu kéo mình xuống nước của lão Nhị và lão Ngũ, cũng đưa lưỡi đao ấy ra ngoài cho người khác.

Thậm chí, Hoàng thượng nghi ngờ hắn đã suy đoán được ý đồ của mình, cho nên mới lựa chọn Thừa tướng.

Trong Đại Minh cung, ánh mắt Hoàng thượng ngậm tràn hoài nghi.

......

Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi này, kinh thành đã xảy ra rất nhiều chuyện lớn. Sau ba ngày Thái tử bị cấm túc, Thái hậu bị kinh hãi ở Khôn Ninh cung cũng băng thệ. Cả nước thương tiếc.

Trong kinh thành liên tục mưa to nhiều ngày, tông thất đề nghị nên có người đi thủ hoàng lăng cho Thái hậu.

Hoàng thượng ở trong một đám người lựa chọn, chọn Lục Hoán. Thánh chỉ giáng xuống, nói chỉ có Cửu hoàng tử hiện giờ không có thê thất, hơn nữa Cửu hoàng tử đại hiếu đại nhân, đặc biệt phá vỡ yếu quan của Hoàng tử Yến quốc mới có thể phong hào, phong làm Yến Thanh vương, thủ hiếu một năm.

Sau khi ý chỉ giáng xuống, văn võ cả triều kinh ngạc, vì sao lại phái Cửu hoàng tử đang có uy vọng trong kinh thành đến thủ hoàng lăng? Đây không phải là bị giáng chức sao?

Trấn Viễn tướng quân và Binh bộ Thượng thư ở trên triều đình cực lực khuyên can, nói Cửu hoàng tử tuổi còn trẻ, nên phái người khác đi thủ hoàng lăng.

Hoàng thượng lại cố ý như thế, để Lục Hoán bảy ngày sau theo linh cữu xuất phát.

Trấn Viễn tướng quân và Binh bộ Thượng thư cũng không biết, chuyện thủ hoàng lăng, là Lục Hoán chủ động đề nghị với Hoàng thượng. Suy nghĩ của hắn rất đơn giản, một năm mà thôi, một năm này Túc Khê cũng gấp rút ôn thi đại học, nếu mình muốn thi vào trường đại học bên thế giới đó, tốt nhất là đến bên cạnh nàng học một năm. Trong một năm này sẽ có rất nhiều vấn đề chính trị, chỉ sợ không thể thuận lợi ôn thi được.

Ngoài ra, lần trước mình vì hoàn thành nhiệm vụ mười bảy, chỉ sợ đã bị Hoàng thượng cảnh giác, lúc này tạm thời tránh mũi nhọn là chuyện tốt.

Lần này, Hoàng thượng cũng đoán không ra ý định của Lục Hoán, nhưng trong lòng hắn cảm thấy, lão Cửu đi thủ hiếu một năm cũng là chuyện tốt.

Cuộc đấu tranh giữa Thái tử, Nhị hoàng tử, Ngũ hoàng tử bắt đầu, không phải trong chốc lát là có thể chấm dứt.

Sau khi lão Cửu trở về kinh, cục diện càng thêm hỗn loạn. Lão Cửu quả thực là đùa giỡn mấy huynh đệ khác trong lòng bàn tay. Chờ lão Nhị và lão Ngũ phản ứng lại, nhất định sẽ liên thủ, đối phó hắn.

Tâm lý của hoàng thượng rất mâu thuẫn, một mặt hắn không hy vọng bất luận kẻ nào mơ ước vị trí của mình, một mặt hắn lại biết nhất định phải tuyển chọn một người thừa kế thích hợp.

Hắn vừa cảm thấy Diễn Thanh là người thích hợp gánh vác cả thiên hạ nhất trong số các hoàng tử, nhưng lại vừa có chút kiêng kỵ đứa con mười mấy năm sau mới nhận lại này.

Mà bây giờ Lục Hoán chủ động đề nghị đi thủ hoàng lăng một năm, không thể nghi ngờ đã làm Hoàng đế thở phào nhẹ nhõm, lập tức đồng ý.

......

Chuyện thủ hoàng lăng còn đang tranh chấp, mấy ngày nay Túc Khê vội vàng đi làm bài tập, không phải lúc nào cũng mở game, nên còn không biết.

Kỳ nghỉ hè nóng nực sắp kết thúc, nàng đang đau đầu vì một điều khác.

Tối hôm qua trong lớp của nàng có một thông báo, nói là dựa theo truyền thống, năm cuối cấp thống nhất là các học sinh sẽ ở nội trú.

“Còn ba ngày nữa là đi học, mời các bạn học sinh thông báo với phụ huynh, đợi đến ngày khai giảng, mang theo hành lý và đồ dùng hàng ngày đến trường, giáo viên chủ nhiệm sẽ đợi học sinh trong lớp học, thống nhất phân phối phòng ngủ (cười mỉm).”

Đây thực sự là truyền thống của trường Túc Khê, ngay trước kỳ nghỉ hè, cô giáo cho biết chính sách có thể thay đổi trong năm nay, không nhất thiết phải sống nội trú, nên Túc Khê và Cố Thấm không quan tâm lắm, nhưng không ngờ, kỳ nghỉ hè sắp kết thúc, nhà trường vẫn là quyết định cho học sinh ở nội trú.

Cha mẹ Túc Khê có chút lo lắng, sau khi làm việc trở lại, không hài lòng nói: “Sao tự nhiên phải ở lại trường, căng tin trường học có đủ dinh dưỡng không? Tất cả đều đang học năm cuối cấp rồi, nhỡ đồ ăn trong trường không hợp, suy dinh dưỡng thì sao?”

Thay vào đó, Túc Khê hiểu đầy đủ về vấn đề này, nói: “Có lẽ đó là vì năm cuối cấp, trường muốn tranh thủ thời gian để tăng chương trình học.”

Cha Túc Khê nghĩ cũng đúng, mặc dù sau này bọn họ đã mua căn nhà này cách trường vài con phố, không còn xa trường như lúc ở trong căn nhà nhỏ ngay cạnh đường vành đai 3 như lúc trước nữa, nhưng Túc Khê mỗi ngày đi học, đi đi lại lại cũng quả thật có hơi xa. Mà ở nhà có ti vi có wifi, cũng chưa chắc đã tập trung vào việc học được.

Sau khi thương lượng một hồi, họ ký tên. Bà Túc tranh thủ lúc còn chưa đi học, đi mua đồ dùng hàng ngày cho Túc Khê.

Chuyện ở trường, Túc Khê cũng không phản đối, nàng chỉ lo một chuyện ——

Bình Luận (0)
Comment