Chương 303
Hiện tại ba mẹ đều ở trong phòng ngủ rồi, mình ra khỏi phòng phải tạo ra tiếng ồn, Lục Hoán cũng không dễ thay quần áo, dù sao mình xoay người cũng vậy.
Túc Khê hỏi hắn, “Đi đâu vậy? Sẽ không về trễ lắm chứ?”
Lục Hoán nói: “Chỉ một lát thôi.”
Túc Khê nhìn đồ ngủ trên người mình, lại nhìn ra ngoài cửa phòng, có loại cảm giác mình thật lén lút. Nàng thì thầm: “Nhưng làm thế nào chúng ta đi ra ngoài đực, từ phòng đến cửa, chúng ta phải đi không tạo ra tiếng ồn.”
Lục Hoán cầm áo khoác trên lưng ghế của nàng, mặc vào cho nàng như mặc quần áo cho đứa trẻ, Túc Khê ngoan ngoãn đưa tay ra.
“Như vậy sẽ không phát ra tiếng ồn.”
Lục Hoán cúi người, luồn tay xuống dưới gối nàng, bế nàng lên. Trước lạ sau quen, lần đầu tiên được bế kiểu công chúa này, Lục Hoán còn đỏ bừng mặt, còn thập phần thấp thỏm, sợ mạo phạm Túc Khê, nhưng hiện tại nghiêm chỉnh thông thạo, ghé sát vào tai Túc Khê nói: “Ta đi rất nhẹ.”
Túc Khê hồi hộp hào hứng, gật đầu.
Lục Hoán quả nhiên đi rất nhẹ, ngoại trừ lúc đóng cửa phát ra một chút tiếng động, gần như làm cho người ta không phát hiện được, chứ đừng nói đến cha mẹ Túc Khê đang ngủ say trong phòng ngủ.
Hắn khéo léo lấy chìa khóa và đặt nó trong túi của mình.
Hai người ra khỏi khu chung cư.
Lục Hoán vẫy một chiếc taxi, đi về phía trước.
Túc Khê phát hiện ra rằng hắn đã cho người lái xe này địa chỉ là đối diện trường học của mình.
Đối diện trường học là một khu dân cư cao cấp, vốn bởi vì vị trí tốt, nên rất đắt, càng bởi vì gần khi trường học mà tăng giá rất nhiều. Nếu Túc Khê nhớ không lầm, nơi này hẳn là khoảng ba mươi nghìn tệ một mét vuông.
Trong lòng Túc Khê mơ hồ đoán được cái gì, càng ngày càng kích động.
Lục Hoán dẫn nàng đi vào, nhấn thang máy của một trong những tòa nhà đơn ở đó, sau đó đứng trước một căn hộ, lấy chìa khóa từ túi khác ra, mở cửa.
Cánh cửa vừa mở ra, đèn ở cửa sáng lên, là một căn hộ được trang trí theo phong cách Mỹ với cửa sổ sáng sủa.
Túc Khê có chút sợ giẫm lên mặt sàn bẩn thỉu, cũng không dám lớn tiếng nói chuyện, hưng phấn kêu lên: “Ngươi đã thuê nó khi nào vậy?”
“Là mua.” Lục Hoán nhướn lông mày lên, có chút đắc ý, nhưng đồng thời lại có chút lo sợ, sợ Túc Khê từ chối, suy nghĩ một chút, hắn nói: “Còn có chuyện muốn nói cho nàng biết.”
Túc Khê xoay người nhìn hắn, cảm thấy hắn nói rất nghiêm túc, đột nhiên có dự cảm không tốt, sợ hắn nói ra mấy chuyện như hắn không tới đây được nữa, nhưng không ngờ.
Những lời tiếp theo của Lục Hoán khiến nàng lập tức chờ mong cuộc sống tiếp theo đến cực điểm.
Hắn nhìn chằm chằm vào Túc Khê với một khuôn mặt rực rỡ và nói, “Ta sẽ đến lớp học của ngươi như là một học sinh mới chuyển tới.”
Túc Khê sửng sốt hai giây, cảm thấy rất không chân thật, nhịn không được tiến lên hai bước, nhéo nhéo mặt hắn —— là thật. Nhưng sao hắn lại nói mấy câu linh tinh khó hiểu vậy?
Lục Hoán nhất thời mỉm cười, lập tức bến nàng lên, ở trên không trung xoay một vòng, sau khi Túc Khê vẫn còn ngơ ngác bị buông xuống, hắn cúi đầu nhẹ nhàng hôn xuống trán Túc Khê, hai mắt nhìn chăm chú vào nàng, nói: “Ta hiểu được băn khoăn của nàng. Ta ở bên kia tự nguyện xin đi thủ hoàng lăng một năm.”
“Nhưng thủ hoàng lăng, có thể rất lạnh lẽo không? Thủ hoàng lăng trong phim truyền hình không phải đều là phải chịu khổ sao…” Túc Khê nhất thời cảm thấy chua xót, nói không nên lời, không rõ là cảm động hay đau lòng.
Nàng ôm Lục Hoán chặt hơn một chút.
Lục Hoán trong lòng thầm nói, không thể thường xuyên nhìn thấy nàng mới lạnh lẽo.
Nhưng hắn không nói, hắn hài lòng cảm thấy Túc Khê bởi vì đau lòng mà ôm chặt lấy hắn, mái tóc dài mềm mại quét qua cổ hắn, mềm mại mà ấm áp.
Vạn vật đều yên tĩnh, vạn nhà thắp sáng đèn, nơi này, lại có thêm một ngôi nhà.
Trước kia Lục Hoán chưa từng cảm nhận được cảm giác của tình thân, của gia đình, nhưng hắn nghĩ, hiện tại hắn đã có rồi. Cho dù trong thế giới này hay trong thế giới đó. Nơi có nàng, là nhà.
Trước khi Lục Hoán sang tên mua nhà cũng nghiêm túc tra cứu các tư liệu của thế giới này, phát hiện ra rằng ở đây không đơn giản như Yên Quốc, chỉ cần đưa đủ ngân lượng và công văn Hộ bộ là có thể mua đất và phủ đệ, lại cần tầng tầng xét duyệt, hết sức rườm rà.
Trung tuần tháng trước hắn đã sớm bắt đầu chuẩn bị.
Có hai ngày hắn nhân cơ hội Túc Khê ngủ trưa, thông qua môi giới, đi xem qua một vài căn nhà.
Tất cả các tòa nhà trong khu vực này đều là kiểu căn hộ cho thuê, nếu muốn mua, cũng chỉ có thể mua lại nhà đã qua sử dụng. Trong lòng Lục Hoán vốn không thích nhà đã qua sử dụng, nhưng không ngờ lại tìm được một căn có phong cách trang trí rất sạch sẽ, giống như nhà hoàn toàn mới.