Chương 309
Trong lòng của Túc Khê tràn ngập chờ mong, phấn kích nhìn Lục Hoán, Lục Hoán cụp mắt nhìn nàng, vẻ mặt, khóe mắt đều không kiềm chế được, hai người giống như đang lén lút yêu đương sau lưng người lớn, hơi có chút chột dạ.
Đặc biệt là Túc Khê, nàng vội vàng đẩy Lục Hoán ra bên ngoài, nhỏ giọng nói: “Được rồi, ngươi đi mau đi, đừng kiếm cớ xuất hiện trước mặt mẹ của ta nữa.”
Hỗ trợ xách hành lý thì không sao, nếu như cứ tiếp tục ở lại, nhất định mẹ sẽ sinh nghi.
Vóc dáng của Lục Hoán khá cao, đứng chật cả lối đi trong phòng ngủ, hình như phòng ngủ rất nhỏ, hình tượng tên nhóc bánh bao tay ngắn chân ngắn trong lòng của Túc Khê lại phai nhạt thêm một chút.
Hắn lù lù bất động, liếc nhìn tấm phản mỏng manh ở giường trên, nói: “Lúc ta đi ngang qua siêu thị dưới lầu, người chọn mua nhiều vô cùng, bác gái đến đó không cách nào quay trở về trong vòng nửa giờ đồng hồ. Nàng leo lên leo xuống rất bất tiện, ta giúp nàng trải gường đệm xong rồi đi.”
Túc Khê không thể lay chuyển hắn, chỉ có thể nghe theo hắn.
Túc Khê mở vali ra, cất một phần quần áo và đồ dùng hàng ngày vào trong tủ quần áo, làm ra vẻ, chờ chút nữa mẹ trở về cho bà nhìn thấy, phần còn lại nàng định xách thẳng tới căn nhà đối diện trường học.
Lục Hoán động tác mau lẹ xiết chặt tất cả đinh ốc trên tay vịn gường nàng, sau đó từ trong túi móc ra mấy miếng xốp màu hồng phấn quấn quanh thang sắt, lần lượt quấn từng cái một cách cẩn thận.
Trên miếng xốp còn có vẻ một con gấu màu hồng.
Túc Khê nhìn trong tình cảnh khá ngổn ngang, nhìn thấy một Tướng quân thiếu niên chinh chiến sa trường bỗng nhiên móc ra một con barbie màu hồng phấn, nàng đến gần hỏi: “Ngươi mua cái này ở đâu?”
Lục Hoán nói: “Taobao.”
Túc Khê cảm thấy toàn thân không được khỏe: “Ngươi học cách sử dụng Taobao lúc nào vậy.”
Lục Hoán xem thường nói: “Nó cực kỳ thuận tiện, muốn chọn mua cái gì thì chỉ cần đặt hàng, ngày mai sẽ có người giao hàng tới cửa, rất đơn giản, nếu không biết, cứ lên mạng tìm là được, ta thử một lần là đã biết. Túc Khê, nàng muốn mua đồ gì, cứ để vào giỏ hàng, cách mấy ngày ta sẽ lại giúp nàng thanh lý giỏ hàng một lần.”
Túc Khê buhắny: “Đưa điện thoại ngươi cho ta, ta muốn biết ngươi đang mua cái gì?”
Lục Hoán đưa điện thoại đưa chonàng.
Túc Khê kéo cái ghế ngồi xuống, lật qua lật lại đơn đặt hàng của Lục Hoán, phát hiện hắn còn là một tên phá của, mua rèm che tủ lạnh những thứ này trên taobao không nói, còn mua rất nhiều đao thương kiếm sắt làm gì, ngoài ra, còn đem rất nhiều búp bê lông xù đặt vào giỏ hàng, vội vàng hỏi hắn: “Ngươi mua những thứ này làm gì?”
Lục Hoán nói: “Võ nghệ không thể mất.”
Túc Khê: “Ta là nói những con búp bê này!”
Lục Hoán chần chừ một lúc, nhìn về phía nàng: “Ta nghĩ, nàng sẽ thích.”
Túc Khê dở khóc dở cười, nhưng lại có chút cảm động.
Từ từ học được cách sử dụng điện thoại, đối với Lục Hoán mà nói cũng đã là một chuyện tương đối gian nan rồi.
Hắn mặc dù nói dùng taobao rất dễ dàng, nhưng đối với người chưa bao giờ tiếp xúc qua những thứ mới lạ này như hắn mà nói, Thực ra vẫn hơi vất vả.
Hắn đây là đang nỗ lực hòa nhập vào thế giới bên này.
Cho nên, tuy hắn có mua mấy thứ mà nàng cũng không thích lắm, nhưng nàng thích hắn.
“Ngươi đoán trúng rồi, ta rất thích.” Túc Khê mỉm cười nói.
Lục Hoán lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, trong đôi mắt lộ ra vẻ kiêu ngạo giống như sau khi mua son cho nàng vậy, khóe miệng nhẹ nhàng cong lên, vô cùng ra dáng tổng tài bá đạo nói: “Ta biết mà.”
Rắm thúi! Túc Khê sắp chết vì cười rồi, bỗng nhiên kéo cổ hắn xuống: “Lại đây.”
May là Lục Hoán có cái eo vô cùng tốt, nếu không đã bị Túc Khê làm cho lảo đảo rồi, hắn hơi cúi người, cảm giác Túc Khê hôn một cái lên trên má trái của hắn.
Lục Hoán mở to hai mắt, lỗ tai đỏ ứng, ánh mắt sáng lên, nhanh tay cầm lấy điện thoại, lại đặt thêm vài đơn, sau đó nghiêng người sang, chìa gò má phải về phía Túc Khê, nhưng lại không nói gì.
Túc Khê: “…cút”
Ai lại muốn chết vì vài con barbie được chọn dưới khiếu thẩm mỹ của đàn ông cơ chứ.
Hai người đang nói chuyện, bỗng nhiên có người đến, Túc Khê giật mình trong lòng, nhanh chóng đẩy Lục Hoán ra.
Đi vào là một nữ sinh mặc quần dài, nàng nhìn thấy hai cái giường dưới đã bị chiếm cứ, mất hứng nhíu nhíu mày.