Tôi Nuôi Lớn Một Chàng Hoàng Tử Bệnh Tật ( Dịch Full)

Chương 56 - Chương 56 - Chương 56

Chương 56 - Chương 56
Chương 56 - Chương 56

Điều này cũng thật vô lí!

Với lại con trai còn nói bên trong mấy cái trứng gà đó, có cả trứng song hoàng!

“Hôm nay ta bán mấy cái trứng gà đó tổng cộng được ba lượng bạc lẻ tám mươi đồng.” Thị vệ C khổ sở nói: “Cả đời này ta đều chưa một lần thấy qua nhiều bạc như vậy! Cha, nếu như chúng ta nuôi gà, cũng có thể sinh ra nhiều trứng gà như vậy, cần gì phải lo lắng không có tiền mua thuốc?”

Hai cha con vừa thở dài, vừa về đến chỗ ở của thị vệ C.

Túc Khê bên cạnh nhìn thấy hai người đáng thương đó, cũng thở dài thay bọn họ.

Nhưng mà, nàng nhìn Đinh sư phụ ho khan dữ dội không dứt, thì lại nghĩ đến làm sao để hoàn thành nhiệm vụ phụ này, thay cậu nhóc đó lấy lòng hai người kia.

Nàng mở cửa hàng ra, lặng lẽ để lại một bao đồ ở chỗ ở của thị vệ C.

Đồng thời, bắt chước chữ viết trên tờ nhắn của cậu nhóc kia gửi cho mình.

...

Mà đợi hai cha con vào đến trong nhà, thị vệ C vừa định đỡ nghĩa phụ ngồi xuống, rót nước cho hắn, đột nhiên nhìn thấy vài thang thuốc thương hàn không biết do ai đưa đến để trên bàn.

Hắn sợ hãi một phen.

Bên cạnh còn để lại một tờ giấy nhắn, bên trên viết chi tiết cụ thể cách sắc thuốc, nhưng không có kí tên.

Nhưng mà nét bút này, thị vệ C đã đọc qua sách biết được một số từ, chỉ cảm thấy nét chữ sống động, rất có trình tự quy tắc, vừa nhìn liền biết là chữ của người có địa vị viết ra, tuyệt đối không phải người có địa vị thấp có thể viết ra được.

Thị vệ C kinh ngạc, mấy thang thuốc này cộng lại có thể hơn nửa lượng bạc rồi, làm sao lại có người tốt bụng như vậy? Bản thân giữa lúc lo lắng không có tiền mua thuốc trị bệnh cho nghĩa phụ, lại có người đem thuốc tới, lẽ nào cha có thể trị bệnh rồi?

Hắn bắt ngờ sắp khóc rồi, đi lay Đinh sư phụ: “Cha, ngươi xem nè, đây có phải là người tốt nào đó đem đến không?”

“Đây là?” Đinh sư phụ mở một bao thuốc trong số đó, ngửi ngửi, bất ngờ chính là thuốc trị bệnh thương hàn, hắn lập tức ngây người, run rẩy: “Hai cha con chúng ta nghèo khó khổ cực, không có ai để dựa vào, làm sao lại có người đưa tay cứu giúp chứ?”

...

Túc Khê bên này chuyển dịch xong, vẫn chưa kịp đi sang bên kia nhìn tên nhóc kia một cái, thứ tự khám đã đến lượt nàng rồi.

Y tá đang thúc giục, Túc Khê nhanh chóng buông di động xuống, tiến vào khám bệnh.

Mà Lục Hoán bên này, lại tuyệt đối không thể nào ngờ được, đám gà mái vừa bắt về được vài ngày, số lượng trứng đẻ ra lại nhiều hơn lúc trước.

Khi hắn lần đầu tiên lấy trứng đưa cho thị vệ C đi bán, kiếm được ba lượng bạc lẻ tám mươi đồng trở về, hắn chỉ để vào trong hầu bao ba lượng bạc, còn lại tám mươi đồng đưa cho thị vệ C. Dù sao, nếu muốn khiến người khác ra sức làm việc, cũng phải cho hắn một chút lợi ích mới được.

Tên thị vệ C trước kia bởi vì trong nhà có cha bị bệnh, ủ rũ mất tinh thần, nhưng sau đó hình như bệnh tình của cha hắn đột nhiên có sự thuyên giảm, tinh thần của hắn tốt lên nhiều, làm việc lặt vặt càng thêm lanh lợi chịu khó.

Mà tiếp theo sau đó vài ngày, như cũ tiếp tục đi bán trứng, dựa vào lý do đang là mùa đông, nâng giá thành lên cao, lặp lại vài lần, trong tay Lục Hoán đã có mười lượng bạc rồi.

Cái này mới chỉ là vài ngày ngắn ngủi?

Hắn bỏ số bạc kia vào trong hầu bao, trước tiên sẽ đợi dựa vào số trứng gà kia tiết kiệm đủ số tiền đầu tiên, rồi đi ra ngoài phủ Ninh Vương thuê một nông trang.

Mà ngoài chuyện này ra, Lục Hoán còn dày công chăm sóc rau hẹ, quả bí cùng một số cây nông nghiệp, cũng đã bắt đầu có dấu hiệu lớn lên, hắn không biết rằng mỗi đêm đó người kia có thay bản thân trồng lại cây hay không, ở dưới đất tại hàng rào nhỏ để lại cái gì, mà tốc độ phát triển của một số cây ở đó vượt xa tốc độ mà bản thân hắn tưởng tượng.

Những ngày này, Ninh Vương phu nhân bên đó tạm thời sóng yên biển lặng, dường như đang chờ đợi đến ngày đi săn.

Lục Hoán đếm đếm lượng bạc trong tay. Vốn có ba lượng bạc, sau khi mua sắm vật liệu công cụ hạt giống, còn lại không được bao nhiêu, nhưng mà bây giờ chỉ dựa vào bán trứng gà, đã kiếm được mười lượng. Hắn vốn dĩ dự định sử dụng năm lượng bạc mua gỗ bạch dương và lông chim, nhưng hôm nay, hắn đột nhiên đổi ý.

Hắn đi một chuyến ra phố, mua một số món đồ khác.

...

Bình Luận (0)
Comment