Tôi Nuôi Lớn Một Chàng Hoàng Tử Bệnh Tật ( Dịch Full)

Chương 92 - Chương 92 - Chương 92

Chương 92 - Chương 92
Chương 92 - Chương 92

Chương 92

Trong lòng Túc Khê cũng cảm thấy vô cùng không tưởng tượng nổi!

Càng không thể tưởng tượng hơn là, hôm nay nàng bởi vì phải đi học, không thời gian mở trò chơi ra xem tình hình của tên nhóc kia, khiến nàng cảm thấy cả người không thoải mái! Đến tận bây giờ, nàng đã một đêm cộng thêm nửa ngày không đăng nhập vào trong trò chơi, tên nhóc kia, hẳn sẽ không có chuyện gì xảy ra chứ?

... Sẽ không có chuyện gì hết, có thể có chuyện gì chứ?

Lúc này mới được bao lâu, ở trong trò chơi cũng chỉ trôi qua hai ngày mà thôi!

Nàng cảm tưởng mình như bà mẹ già đang lo lắng cho đứa con thơ xa nhà vậy.

Sau khi ăn vặt xong, lúc được hai người bạn đỡ tới phòng học, Túc Khê vẫn không nhịn được lấy điện thoại di động ra, mở ra giao diện quen thuộc.

Nàng thông qua hệ thống xem qua thời điểm mình không có ở đó thì đã có những tình tiết gì của cốt truyện xảy ra, trước hết chuyển giao diện đến Sài Viện của tên nhóc kia, thấy tên nhóc đang thay quần áo xuất hành, chỉ khác là hôm nay không có mặc cái áo khoác màu đen không làm người khác chú ý, mà thay vào đó là một bộ thường phục màu trắng, còn có thắt lưng.

Sau khi hắn mặc xong, xuyên qua rừng trúc đi ra ngoài, giống như là một cái bánh bao sữa trắng trắng mềm mềm đang lăn trên tấm lá sen xanh vậy.

Đây là lần đầu tiên Túc Khê nhìn thấy hắn mặc một bộ đồ trắng như vậy, dễ thương đến tâm can cũng run lên.

Nàng đang muốn chuyển giao diện trở về bên trong nhà, xem một chút tối ngày hôm qua mình không online, tên nhóc này có viết thêm cái gì mới vào tờ giấy hay không, bỗng nhiên nghe thấy chuồng ngựa bên kia truyền tới tiếng động.

Tên nhóc ở trong rừng trúc, không nghe được âm thanh ở chuồng ngựa cách rất xa, nhưng Túc Khê có thể nhìn được toàn bộ Phủ Ninh Vương, lập tức có thể dễ như trở bàn tay thấy được chuyện gì xảy ra trong chuồng ngựa.

Chỉ thấy, ma ma thân tín bên người của Ninh Vương phu nhân!

Túc Khê mới biết được chuyện lão phu nhân muốn cho tên nhóc và Lục Dụ An cùng ra ngoài tìm thần y từ hệ thống, thấy bọn họ ở chuồng ngựa, nàng lập tức cảnh giác, phóng to màn hình xem xem ma ma kia đang sai hai tên sai vặt làm gì ——

Hai tên sai vặt kia đang đổ một loại thuốc bột màu trắng gì đó vào trong thức ăn của một con ngựa màu đỏ thẫm, sau khi con ngựa kia ăn xong, mí mắt có chút rũ xuống, đờ đẫn.

Túc Khê sợ hết hồn, nếu nàng nhớ không lầm, đây là ngựa của tên nhóc kia, bọn họ đổ cái gì vào? Thuốc ngủ sao?

Nhưng hình như sợ dấu hiệu của con ngựa quá rõ ràng, ma ma kia lại để cho hai tên sai vặt vỗ mấy cái vào đầu con ngựa, để cho con ngựa phấn chấn lại tinh thần, ngay sau đó, hình như là sợ như vậy còn chưa đủ hại đến tên nhóc kia, lại cắt một chút ở yên ngựa, dấu vết rất khó phát hiện, tay chân còn làm tương đối lưu loát, nếu không để ý thì sẽ không thể phát hiện ra.

Túc Khê nhìn bọn họ làm những thủ đoạn xấu xa này, giận đến huyết dịch sôi trào.

Ở bên cạnh chuồng của con ngựa này, còn có hai con tuấn mã màu đen, nhìn còn to mập cường tráng hơn rất nhiều con ngựa màu đỏ thẫm kia, nhìn một cái cũng biết là ngựa của Lục Dụ An cùng Lục Văn Tú.

Phủ Ninh Vương mặc dù sa sút, nhưng làm sao có thể thiếu tiền mua mấy con ngựa tốt chứ? Nhưng Ninh Vương phu nhân lại cứ phải đối xử khắc nghiệt tên nhóc trong mọi chuyện, còn cố tình làm như thể những thứ này đều do quản gia không làm tròn bổn phận, dáng vẻ chuyện gì nàng cũng không biết.

Túc Khê mặc dù cũng biết trước cuộc sống của tên nhóc ở trong Phủ Ninh Vương rất là tệ hại, thấy những vết thương từ thời bé do đòn roi để lại trên người hắn thì biết, nhưng bây giờ thấy ngay cả mấy con ngựa cũng phải khó khăn với hắn, trong lòng Túc Khê vẫn rất khó chịu.

Nàng không do dự, chờ ma ma kia cho là mọi chuyện đã xong xuôi, mang hai tên sai vặt rời đi, nhanh chóng lấy một nắm thức ăn của con ngựa màu đỏ thẫm, nhét vào trong cái máng thức ăn của hai con tuấn mã kia.

Có thể là trong thuốc này có thuốc gì đó để nhử, hai con ngựa kia rất nhanh chóng ăn vào.

Sau khi ăn xong, có thể là bởi vì thân thể khỏe mạnh cường tráng hơn con ngựa màu đỏ thẫm một ít, nên cũng xuất hiện chút triệu chứng mơ màng buồn ngủ, nhưng không có rõ ràng như con ngựa màu đỏ thẫm.

Túc Khê còn nghĩ không làm thì thôi, còn nếu đã làm thì làm đến cùng, cũng dựa theo những gì ma ma kia đã làm, cắt đứt yên ngựa của con tuấn mã màu đen, nhưng nàng chưa kịp có hành động gì, thì thị vệ bên kia đã tới, muốn dắt hai con ngựa đi ra ngoài.

Tuấn mã màu đen của Lục Dụ An và con ngựa màu đỏ thẫm của tên nhóc đều bị dắt đi.

Dắt đến cửa chính.

Túc Khê bây giờ đã có 27 điểm, còn có một lần cơ hội mở khóa, vì vậy nàng nhanh chóng mở khóa biểu tượng cửa chính Phủ Ninh Vương và mấy con phố bên ngoài, đi theo tới đó.

Bình Luận (0)
Comment