Tôi Nuôi Lớn Một Chàng Hoàng Tử Bệnh Tật ( Dịch Full)

Chương 95 - Chương 95 - Chương 95

Chương 95 - Chương 95
Chương 95 - Chương 95

Chương 95

Lục Hoán đi tới nơi tụ tập nhiều người ở kinh thành, lúc mới vừa đi tới một cái ngõ nhỏ, chợt nghe thấy phía trước có tiếng vó ngựa.

Hắn theo bản năng ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy, dưới tán cây cách đó không xa, có buộc một con ngựa, con ngựa này cả người trắng như tuyết, không có một chút tạp sắc, lông đổ xuống khoác lên trên lưng, cao lớn đều đặn, trong sáng xinh đẹp, ngẩng đầu thật cao, cặp mắt sáng lóng lánh có thần, nhìn một cái là biết đây là bảo mã cả ngày đi nghìn dặm.

Là người kia...?

Lục Hoán đã từ từ quen với việc người kia sẽ có hành động tặng quà để an ủi mình, sau khi mình phải chịu thiệt thòi nào đó.

Hắn ít hơn người khác một con ngựa, người kia lập tức tặng cho hắn một con ngựa.

Hắn nhìn con ngựa kia, thần sắc trở nên nhu hòa, bước nhanh tới, nhẹ nhàng vuốt ve lưng ngựa, qua hồi lâu, vùi mặt ở trong bườm trên lưng ngựa, dùng má chạm vào bộ lông mềm mại của chú ngựa, cảm nhận được một chút ấm áp truyền tới.

Hắn giống như một kẻ cô độc, một thân một mình lủi thủi đi lại trong đêm đen rất lâu, rốt cuộc cũng tìm được một nơi duy nhất có ánh sáng khiến hắn an lòng.

...

Mà lúc này, Ninh Vương phu nhân đang ngồi uống trà ở trong phủ chờ đợi tin tức truyền đến, nghe ma ma thân tín nói mọi chuyện đã làm xong xuôi, chắc chắn có thể khiến cho Lục Hoán bị ngã trước buổi săn ở núi Thu Yên, nàng mới thoáng thở phào nhẹ nhõm.

Chỉ là tin tức xác thực Lục Hoán bị thương còn chưa có truyền tới, nàng không có cách nào hoàn toàn yên tâm được...

Nhưng chẳng ai có thể ngờ được, ngay đêm đó.

Lục Hoán đã mang theo một tên mặc quần áo đen đội nón rộng vành tự xưng là thần y trở lại Phủ Ninh Vương, vị thần y kia lấy ra một gói thuốc chữa trị phong thấp lâu năm cho lão phu nhân!

Toàn bộ Phủ Ninh Vương xôn xao!

Mà thời điểm nàng đang thở hổn hển ném vỡ tách trà, thì lại có tin tức truyền tới ——

Lục Dụ An trên đường rời kinh thành đi tìm vị phú thương họ Trọng kia, bị ngã gãy chân!

Lúc này, Lục Dụ An đang nằm ở trên đường không thể động đậy, hai tên thị vệ vội vàng phái người trở lại báo tin, xin nhanh chóng mời đại phu và một cái kiệu đi qua!

Lần này Lục Hoán thật sự khiến mọi người kinh ngạc, nhất là lão phu nhân, nàng mấy lần cho người đi mời vị thần y này, tất cả đều không thành công, thậm chí căn bản không tìm được nơi ở của vị thần y kia, như thế nào Lục Hoán lại thật sự mời đến đây được?!

Nàng tuy nghĩ năng lực Lục Hoán này xuất chúng, so với hai đứa cháu đích tôn thì không biết mạnh hơn bao nhiêu, nhưng cũng tuyệt đối không nghĩ tới, hành động này không khỏi kinh ngạc!

Điều này thực sự làm cho nàng vui mừng khôn xiết!

Và thần y mang thuốc đến, lão phu nhân lập tức ra lệnh cho đại phu trong phủ xem qua, sau đó đi sắc thuốc, sau khi sắc xong nàng lập tức uống một chút, cũng dựa theo lời thần y nói, đặt bã thuốc ở dưới gối. Kết quả nằm ngoài dự tính, quả nhiên thực sự có hiệu quả đáng kinh ngạc!

Tối hôm đó cảm giác lạnh lẽo trong cơ thể giống như bị kéo tơ, từng phần từng phần bị kéo đi, cảm giác ấm áp từ đầu gối truyền đến, di chuyển xung quanh xương cốt, làm cho nàng cực kỳ mừng rỡ!

Lão phu nhân nhiều năm bị bệnh tật tra tấn, mỗi khi trời mưa đầu gối lại đau đớn thâm nhập vào xương tuỷ, đây vẫn là lần đầu tiên trong nhiều năm qua nàng cảm thấy không quá đau như vậy nữa, quả thực muốn vui mừng mà khóc!

Theo Lục Hoán nói, hắn tìm được thần y hoàn toàn là nhờ cơ duyên tình cờ, có lẽ lần sau có muốn cũng không tìm được, nhưng lão phu nhân vẫn là nhìn nhận hắn bằng ánh mắt tán thưởng——

Sao hắn có thể tình cờ tìm được, mà cháu trai đích tôn Lục Dụ An lại ngã ngựa trên đường một cách vô ích?!

Lão phu nhân sống đến tuổi này, sợ nhất chính là bệnh tật.

Lần trước được Lục Hoán cứu, trong lòng cũng đã ưu ái Lục Hoán hơn vài phần, mà lần này lại nhận ra năng lực của hắn, nhìn càng thêm thuận mắt so với lúc trước.

Lần này, nàng lấy ra một trăm lượng bạc từ trong tiền tiết kiệm của mình, ban thưởng cho Lục Hoán, cũng bảo Lục Hoán còn cần gì thì cứ việc nói với ma ma thân cận của nàng.

Lúc này Túc Khê đã tan học, nàng lên xe buýt, bật điện thoại, đeo tai nghe, chưa gì đã nghe thấy âm thanh “ào ào” tiền rơi vào túi, tài sản của tên nhóc ở góc trên bên phải lại thêm 100 lượng.

Bình Luận (0)
Comment