Tôi Trùng Sinh Vào Cái Đêm Hòa Ly Với Trúc Mã Kiếm Tôn

Chương 63

Cửu U Ma Quân vừa nói xong câu này, bàn tay kia liền lặng lẽ buông xuống, hoàn toàn bất động, không biết là vì cạn kiệt sức lực hay vì tức giận mà không muốn để ý đến Cửu U Ma Quân nữa.

Thế nhưng lần bị từ chối này, lại không khiến Cửu U Ma Quân buồn bã như lần đầu, hắn cũng không làm bất kỳ hành động gì quá trớn nữa, chỉ mỉm cười nhẹ nhàng đặt bàn tay ấy xuống, cụp mắt tiếp tục truyền ma khí.

Thuyền bạch ngọc tiếp tục rẽ sóng tiến về phía trước.

Vùng biển Đông Hải mênh mông rộng lớn, trong biển có rất nhiều Yêu tộc sinh sống, Cửu U Ma Quân không muốn những Yêu tộc này quấy rầy mình chữa trị cho Thẩm Quân Ngọc, nên hắn liên tục tỏa ra uy áp, không cho những Yêu tộc dưới đáy biển tiếp cận thuyền bạch ngọc.

Tuy nhiên, ba ngày sau, thiên tài địa bảo trên người Cửu U Ma Quân và Thẩm Quân Ngọc sắp cạn kiệt, để tiết kiệm ma khí, Cửu U Ma Quân buộc phải ngừng tỏa uy áp, chuyển sang sử dụng linh thức để cảm nhận nguy hiểm ở xung quanh.

Nhưng họ đâu biết rằng, thuyền bạch ngọc đã bị theo dõi từ lâu rồi.

Yêu tộc trong Đông Hải vô cùng đông đúc, số lượng còn nhiều gấp mấy lần tổng số tu sĩ Nhân tộc và Ma tộc ở Trung Châu và Ma Vực cộng lại.

Theo lý mà nói, nếu có một cường giả có thể thống lĩnh tất cả bọn chúng, Yêu tộc sẽ dễ dàng trở thành bá chủ của tam tộc.

Đáng tiếc, phần lớn Yêu tộc có một vấn đề chí mạng — Sống lâu, nhưng trí tuệ thấp.

Nhiều Yêu tộc tu luyện đến Kim Đan hay Nguyên Anh nếu không thể hóa thành hình người, thì trí thông minh chỉ tương đương với một đứa trẻ mười mấy tuổi bình thường ở Nhân tộc.

Chúng hoàn toàn không thể nghe theo lệnh của người chỉ huy, cũng không thể phân tích sự việc một cách lý trí.

Ví dụ như trước đó, khi Cửu U Ma Quân phóng uy áp trên thuyền bạch ngọc, bọn chúng sẽ cảm nhận được trên thuyền có con mồi lợi hại, nhưng tạm thời đánh không lại, đành phải lui ra xa.

Nhưng chúng vẫn sẽ theo dõi.

Hiện tại, Cửu U Ma Quân không còn tỏa uy áp nữa, bọn chúng liền cho rằng con mồi có lẽ đã bị thương hoặc không còn mạnh mẽ như trước, chúng lập tức mặc kệ tất cả, chờ đến khi màn đêm buông xuống liền nổi lên mặt nước, lũ lượt lao về phía thuyền bạch ngọc.

Trước đó, Cửu U Ma Quân không ra tay, một mặt là để tiết kiệm ma khí, mặt khác là không muốn kinh động đến một số đại tộc trên biển, chẳng hạn như Long tộc và Giao Nhân tộc.

Nhưng hiện tại, những Yêu tộc này đã ức h**p lên trên đầu hắn, dĩ nhiên hắn sẽ không khoanh tay đứng nhìn.

Chỉ thấy hắn lặng lẽ ôm chặt Thẩm Quân Ngọc trong lòng, thấp giọng nói: "Lát nữa có thể sẽ hơi chao đảo, em cố chịu một chút."

Nói xong, hắn nhắm mắt lại, từ trong cơ thể chậm rãi phóng ra một chiếc lông khổng tước tỏa ánh sáng vàng xanh nhàn nhạt, điểm ngón tay bắn nó ra ngoài...

Chiếc lông khổng tước dài cỡ một người, bay ra khỏi khoang thuyền rồi lập tức hóa thành vô số lông vũ nhỏ li ti, sắc bén như kim châm, phóng về phía những Yêu tộc đang bủa vây thuyền bạch ngọc từ bốn phía.

Nhất thời, mặt biển chấn động dữ dội, máu tươi phun trào tung tóe.

Thuyền bạch ngọc cũng bị sóng đánh mạnh, lắc lư chao đảo liên tục.

Trong khoang thuyền, Cửu U Ma Quân nhắm mắt ngồi ngay ngắn trên đệm, khí thế trên người tỏa ra mạnh mẽ, trấn giữ thân thuyền, khiến thuyền bạch ngọc tức thì không còn dao động nữa.

Không lâu sau, những chiếc lông vũ đã tiêu hao gần một phần ba, đám Yêu tộc tiếp cập kẻ thì bỏ chạy, kẻ thì chết, mặt nước xung quanh thuyền bạch ngọc nổi lên một đám xác chết, máu lan ra, cảnh tượng vô cùng kinh dị.

Sau khi chém giết xong, lông khổng tước chậm rãi bay trở về, hòa vào cơ thể Cửu U Ma Quân.

Cửu U Ma Quân từ từ thu hồi lại thần thức, mở mắt nhìn xuống, Thẩm Quân Ngọc vẫn đang ngủ say trong lòng hắn, hàng mi dài khép chặt, gương mặt ngọc ngà một vẻ an nhiên, ngay cả tóc mai cũng không bị rối loạn chút nào vì chấn động vừa rồi, hiển nhiên là không bị ảnh hưởng gì.

Cửu U Ma Quân rũ mắt lẳng lặng nhìn một lúc, sắc thái ngưng trọng giữa lông mày vì đám Yêu tộc vây công vừa rồi cũng dần tan biến.

Nhưng đúng lúc này, linh thức mà hắn tản ra bên ngoài bỗng phát hiện ra điều gì đó, khiến hắn bất giác ngẩng đầu lên.

Cân nhắc chốc lát, Cửu U Ma Quân ôm Thẩm Quân Ngọc, đứng dậy rời khỏi khoang thuyền.

Không lâu sau, Cửu U Ma Quân tìm thấy một con hải xà yêu trong đám xác chết nổi trên mặt nước, lúc này, hắn tập trung tinh thần cảm ứng kỹ càng một phen, liền xác nhận quan sát vừa rồi của mình không có sai—

Trong cơ thể con hải xà yêu này có một tia huyết mạch của Long tộc.

Hơn nữa, con hải xà yêu này đã đạt đến cảnh giới Kim Đan đỉnh phong, sắp kết Nguyên Anh, và trong Kim Đan của nó chứa đựng một lượng yêu khí vô cùng đậm đặc.

Nếu là Kim Đan của những Yêu tộc khác, Cửu U Ma Quân sẽ không quan tâm— Suy cho cùng hầu hết yêu đan uống vào đều có tác dụng phụ, sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến tính tình và lý trí của tu sĩ.

Nhưng chỉ có duy nhất huyết mạch Long tộc là cực kỳ bổ dưỡng.

Sau một hồi suy xét, Cửu U Ma Quân điểm ngón tay, dùng ma khí cuốn lấy yêu đan của hải xà yêu.

Quả nhiên, trên viên yêu đan to gần bằng nửa nắm tay, có thấp thoáng một luồng khí tức vàng óng, mang theo uy áp cực mạnh, đang chậm rãi lượn quanh.

Huyết mạch Long tộc ở bên trong có độ tinh khiết không cao nhưng cũng không đến nỗi.

Thảo nào lúc nãy đám Yêu tộc dù tấn công hết sức hỗn loạn, nhưng ban đầu lại giống như có tổ chức, luôn bám đuôi theo con thuyền này, chắc là vì bị áp chế bởi huyết mạch Long tộc, buộc phải nghe theo lệnh của hải xà yêu.

Trong mắt Cửu U Ma Quân ánh lên một tia mừng rỡ, hắn cũng không rối rắm nữa, lập tức cầm yêu đan quay trở lại khoang thuyền.

Chẳng mấy chốc, viên yêu đan to bằng nắm tay đã bị hắn nghiền thành bột mịn và lọc bỏ tạp chất, những tạp chất màu đỏ bên trong cũng được hắn tỉ mỉ dùng ma khí luyện hóa, cuối cùng chỉ còn lại hầu hết là huyết mạch của Long tộc.

Nhưng dù như vậy, bột yêu đan cũng khó nuốt trôi, Cửu U Ma Quân lại kiên nhẫn tinh luyện một ít nước biển, đun nóng rồi để bay hơi thành nước ấm tinh khiết.

Hắn hòa chung bột yêu đan với nước ấm, dùng muỗng múc một ít đưa đến giữa môi của Thẩm Quân Ngọc.

Nhưng hiện tại, xương cốt toàn thân Thẩm Quân Ngọc đã gãy vụn, căn bản không thể nuốt trôi một cách bình thường, dù có nước ấm rót vào môi thì cũng nhanh chóng tràn ra khỏi khóe miệng tái nhợt rồi chảy xuống đất.

Cửu U Ma Quân thấy vậy, do dự một chút rồi khẽ nói: "Xin thứ cho ta mạo phạm."

Nói xong, hắn duỗi tay nhẹ nhàng nâng vòng eo thon gầy của Thẩm Quân Ngọc lên, thay đổi tư thế để y tựa vào vai hắn.

Còn bản thân thì nghiêng đầu đi, cầm chén đựng bột yêu đan hòa với nước ấm lên uống một ngụm.

Sau đó, hắn cúi đầu xuống, dùng môi mình nhẹ nhàng ngậm lấy cánh môi mỏng của Thẩm Quân Ngọc, thổi ra một làn ma khí, từ từ cạy mở hàm răng khép chặt, rồi chầm chậm đút hỗn hợp nước ấm và bột yêu đan vào trong miệng.

Động tác này lặp đi lặp lại hơn mười lần, mới đút hết một chén nước ấm.

Trong suốt quá trình, Cửu U Ma Quân không phải không nhìn thấy đôi môi mỏng đỏ của Thẩm Quân Ngọc hơi hé mở, dáng vẻ bóng loáng ẩm ướt động lòng người, thế nhưng dù cho trong lòng rung động dữ dội, khao khát trỗi dậy thì hắn vẫn lựa chọn vờ như không thấy gì.

Dẫu sao Thẩm Quân Ngọc vẫn còn chưa có ý thức, nếu hắn lợi dụng lúc này làm những chuyện không đúng mực, sau này sẽ rất khó khăn.

Vui vẻ nhất thời hay tín nhiệm cả đời, phải lựa chọn cái nào hắn vẫn phân biệt được.

Sau khi đút Thẩm Quân Ngọc uống hết nước ấm, Cửu U Ma Quân lấy ra một chiếc khăn tay, tỉ mẫn lau đi những giọt nước còn đọng trên đôi môi y.

Cuối cùng, hắn vận chuyển ma khí, giúp Thẩm Quân Ngọc dung hòa bột yêu đan trong cơ thể.

Khi bột yêu đan vừa được giải phóng trong cơ thể Thẩm Quân Ngọc, sức sống trong người y được cải thiện rõ rệt.

Cửu U Ma Quân thấy vậy, trên mặt không khỏi hiện lên vẻ vui mừng, lập tức tăng tốc độ thúc đẩy bột yêu đan.

Dần dà, dưới sự bồi bổ của huyết mạch Long tộc mạnh mẽ, trên khuôn mặt vốn tái nhợt của Thẩm Quân Ngọc cuối cùng cũng hiện lên một chút hồng nhạt, đồng thời, các kinh mạch gần như khô kiệt trong cơ thể y cũng bắt đầu tự động hồi phục một cách chậm rãi.

Cửu U Ma Quân cảm nhận được những thay đổi này, lại tập trung nhìn khuôn mặt của Thẩm Quân Ngọc hiện tại đã có dấu hiệu bình phục rõ rệt, niềm vui sướng trong lòng không sao kiềm chế được, hắn nhịn không được mà nhắm mắt lại, cúi đầu xuống, dùng trán của mình cọ nhẹ vào vầng trán mịn màng của Thẩm Quân Ngọc.

Chiếc mũi cao của hắn cũng kề sát lên đầu mũi mềm mại trắng trẻo của Thẩm Quân Ngọc, nhẹ nhàng m*n tr*n.

Nhưng từ đầu đến cuối hắn vẫn cố nhịn không dám chủ động hôn lên đôi môi mỏng mềm mại và xinh đẹp của Thẩm Quân Ngọc—

Không vì bất kỳ nguyên nhân nào khác, mà bởi vì Cửu U Ma Quân không tin tưởng khả năng tự kiềm chế của mình.

Da thịt tiếp xúc, một ấm áp, một mát lạnh.

Cả hai đều có hàng mi dài, trong khoảnh khắc gần gũi như vậy, lông mi của hai người không tự chủ mà chạm vào nhau, mang đến một cảm giác mềm mại tinh tế đến lạ.

Bỗng nhiên, Cửu U Ma Quân cảm thấy mí mắt mình hơi ngứa.

Hắn sững sờ giây lát rồi lập tức mở mắt ra, kinh ngạc nhìn Thẩm Quân Ngọc ở trước mặt.

Tiếp theo đó, như một kỳ tích, hắn nhìn thấy đôi hàng mi dài đẹp đẽ của Thẩm Quân Ngọc vẫn luôn bất động khẽ rung nhẹ một cái, rồi lại rung thêm cái nữa, dù rất khó khăn, nhưng rõ ràng chúng đã cử động.

Thậm chí đuôi mắt còn vương một chút ửng đỏ, không biết là do gắng sức hay là vì ngượng ngùng nữa.

Cửu U Ma Quân nhìn thấy cảnh này, hắn cứ thế mà lặng im một lúc lâu, rồi hắn kìm lòng không đậu đưa tay ra, khẽ khàng vuốt lên làn da mỏng manh và mềm mại ở đuôi mắt của Thẩm Quân Ngọc.

Xúc cảm mềm mại như ngọc khiến hắn không nỡ buông tay.

Nhưng chỉ v**t v* chốc lát, hắn liền nhẹ nhàng dùng lòng bàn tay phủ lên đôi mắt xinh đẹp vẫn đang nhắm chặt của Thẩm Quân Ngọc.

"Không vội, chúng ta từ từ thôi, nhé?"

Cửu U Ma Quân vừa nói dứt lời, lông mi của Thẩm Quân Ngọc lại run nhẹ dưới lòng bàn tay hắn.

Hồi lâu sau, một giọng nói êm ái hết sức bình tĩnh vang lên trong lòng Cửu U Ma Quân.

"Được, nghe lời chàng."

Cửu U Ma Quân im lặng một lúc, khóe môi hắn chầm chậm cong lên trong vô thức.

Ngày hôm đó, sau khi uống bột yêu đan chứa huyết mạch Long tộc, cuối cùng kinh mạch của Thẩm Quân Ngọc cũng có dấu hiệu được tái tạo.

Nhưng trước mắt, những gì có thể tái tạo chỉ là kinh mạch mà thôi, còn về phần xương cốt, nếu không có những linh vật từ thiên địa cực kỳ mạnh mẽ làm hỗ trợ, rất khó có thể tự chữa lành.

May là mấy ngày qua, thần trí của Thẩm Quân Ngọc đã hồi phục lại không ít, Cửu U Ma Quân và Thẩm Quân Ngọc cũng bắt đầu trò chuyện nhiều hơn.

Trước đó chỉ có thể giao tiếp bằng một hai từ ngắn ngủi.

Giờ đây, họ đã có thể nói được vài câu.

Mặc dù chỉ là mấy câu đơn giản, nhưng cũng đủ khiến Cửu U Ma Quân vui sướng tột độ, lấy làm trân quý vô cùng.

Qua những lần trò chuyện, Cửu U Ma Quân cũng hiểu được lý do vì sao Thẩm Quân Ngọc sau khi đuổi được Kiếm Tôn vẫn kiên quyết đến Đông Hải —

Một mặt là vì Đông Hải phù hợp với kết quả của lời tiên đoán mà Thiên Đồng Ma Quân đã đưa ra trước đó, mặt khác, Thẩm Quân Ngọc đã tính ra được ở Đông Hải có một cơ duyên có thể giúp y bình phục lại như ban đầu.

Kết quả này cũng nằm trong dự đoán của Cửu U Ma Quân.

Trong ba tộc, Ma Vực có nhiều núi lửa và khí độc, địa hình lại hiểm trở, ngoài những bảo vật trong cung điện truyền thừa mà các Ma Thần thượng cổ để lại, hầu như không thể tìm thấy thiên địa linh vật ở những nơi khác.

Còn những bảo vật trong các cung điện truyền thừa ấy thì đều đã được Ma Tôn qua các thời kỳ lấy ra thưởng cho người khác, ví như Thần Ma Nộ của Thiên Hoang Ma Quân và Hắc Giao Bá Vương Thương của Tần Hoài Khuyết.

Những Ma quân khác cũng đã phân chia một ít, cuối cùng chỉ còn lại một thanh Ma Thần Bội Kiếm.

Dù Ma Thần Bội Kiếm rất tốt, nhưng nó không thể chữa lành xương cốt, hiện tại cũng không có ích gì.

Còn về Nhân tộc, các bí cảnh lớn nhỏ cũng đã bị các môn phái lớn phân chia chiếm giữ, muốn thăm dò cũng khó vô cùng.

Chỉ có Yêu tộc chiếm lĩnh Đông Hải, lãnh thổ rộng lớn, thế lực phân tán, có vô số thiên tài địa bảo, và còn nhiều thứ chưa được khám phá.

Đây là nơi có khả năng tồn tại thiên địa linh vật có thể chữa lành xương cốt và huyết nhục.

Tuy nhiên, Yêu tộc ở Đông Hải sống phân tán, lại rất bí ẩn, ngay cả Thẩm Quân Ngọc và Cửu U Ma Quân có kiến thức rộng rãi cũng không đoán ra được cơ duyên đó là gì, và liên quan đến thế lực nào.

Vì vậy, Thẩm Quân Ngọc chỉ có thể nhân lúc tỉnh táo mà tính toán trong lòng, chỉ ra phương hướng, rồi bảo Cửu U Ma Quân đi tìm.

Bình Luận (0)
Comment