Trạm Thu Nhận Tai Ách ( Dịch Full )

Chương 1162 - Chương 1162 - Giấc Mơ Dành Riêng Cho Mình

Chương 1162 - Giấc mơ dành riêng cho mình
Chương 1162 - Giấc mơ dành riêng cho mình

Ôn Văn móc mũi: "Mày nói muốn chơi trò chơi, tao liền chơi với mày thì chẳng phải quá mất mặt à?"

Yếm Tổ ngơ ngác, hắn không ngờ sự việc lại tiến triển theo hướng mày.

"Như vầy đi, chỉ cần mày đáp ứng điều kiện của tao, tao sẽ thả đám người đã hối cải ra ngoài, mày thấy sao?"

Ôn Văn suy nghĩ hai giây, sau đó gật đầu với Yếm Tổ: "Được rồi, thành giao."

Yếm Tổ mỉm cười, để nhóm người bị kéo vào trong giấc mơ lúc đầu tỉnh lại, sau khi làm xong thì nụ cười của hắn cứng ngắc.

Không phải Ôn Văn đang xin hắn đồng ý điều kiện à? Sao nói một hồi lại biến thành hắn xin Ôn Văn chơi trò chơi vậy?"

"Hai trò chơi, mục tiêu của trò đầu tiên chính là Cao Phương Chu, tao cá là hắn không thể thoát khỏi giấc mơ này."

"Tao chịu trách nhiệm để hắn thoát khỏi giấc mơ này?" Lông mày Ôn Văn nhướng lên.

Yếm Tổ gật đầu: "Đúng là vậy."

Lúc này Ôn Văn từ chối: "Như vậy là không công bằng, giấc mơ này là địa bàn của mày, chỉ cần mày phong tỏa lối vào, cho dù làm thế nào tao cũng không ra được."

Yếm Tổ nghẹo đầu nói: "Vậy thì tao và mày đều không can thiệp, xem thử xem hắn có thể ra được hay không."

Ôn Văn híp mắt suy nghĩ một hồi, sau đó đồng ý với yêu cầu trò chơi của Yếm Tổ.

"Tao sẽ đẩy nhanh tốc độ của giấc mơ, như vậy tao và mày không cần chờ quá lâu để biết kết quả, chỉ cần hắn có thể dựa vào chính mình thoát ra khỏi giấc mơ này, tao sẽ thả 'hầu cưng' của mày ra."

"Có điều trong khoảng thời gian này, tốt nhất chúng ta cũng không nên lãng phí, bắt đầu luôn trò chơi thứ hai đi."

"Tao sẽ tạo riêng một giấc mơ cho mày, chỉ cần mày có thể thoát khỏi giấc mơ này thì tao sẽ đồng ý yêu cầu của mày, giảm bớt số lượng người bị kéo vào trong mộng, chỉ chọn những mục tiêu đặc biệt và cũng sẽ giảm bớt độ khó của giấc mơ."

"Hãy chuẩn bị đi... giấc mơ thuộc về mày đã bắt đầu rồi!"

Yếm Tổ đẩy nhẹ Ôn Văn một cái, Ôn Văn cảm giác được sức mạnh của mình không ngừng phân tách ra ngoài, nháy mắt lại biến thành trạng thái người bình thường như lúc ban đầu.

Sau đó anh xuất hiện trên một con đường u ám, dưới chân có chất lỏng dinh dính dơ bẩn.

Trên bầu trời truyền tới giọng nói của Yếm Tổ: "Trước đó quên nói với mày, nếu đã là trò chơi thì tất nhiên phải có phe thắng phe thua, nếu mày thắng thì tao sẽ đáp ứng điều kiện của mày, nhưng nếu mày thua..."

"Vậy thì mày sẽ vĩnh viễn ở lại đây với tao, tao rất thích loại linh hồn đặc biệt thú vị như mày."

Sau khi nói xong, giọng nói của Yếm Tổ biến mất, Ôn Văn cũng bắt đầu cảm nhận hoàn cảnh xung quanh của trò chơi thứ hai này.

"Ầy... lại là cảm giác không có sức mạnh này, thật sự tệ hại."

Ôn Văn nhìn lòng bàn chân mình, chất lỏng dơ bẩn dính dính kia là máu gần khô, một người phụ nữ bị xé toạc lồng ngực moi hết nội tạng nằm ở bên cạnh Ôn Văn, gương mặt lộ ra biểu cảm khủng bố đầy tuyệt vọng.

Xem ra giấc mơ được chế tạo riêng cho Ôn Văn cũng không yên ổn, Ôn Văn chỉ có thực lực người bình thường, muốn toàn mạng thoát ra ở nơi này có chút khó khăn.

Thật ra anh không muốn chơi trò chơi vớ vẩn với Yếm Tổ, bởi vì thật ra tất cả trò chơi đều nằm trong sự khống chế của Yếm Tổ, thắng thua chỉ do một suy nghĩ của hắn.

Thậm chí cho dù Ôn Văn thắng hai trò chơi này, vẫn có khả năng đối phương không thừa nhận kết quả của trò chơi này.

Nhưng Ôn Văn chỉ có thể đồng ý với lời đề nghị này, bởi vì nơi này là địa bàn của Yếm Tổ.

Trước khi nhìn thấy Yếm Tổ, Ôn Văn đã có đánh giá cao về Yếm Tổ, nhưng khi nhìn thấy Yếm Tổ thật sự thì anh phát hiện mình đã đánh giá thấp đối phương.

Lúc bị Yếm Tổ kéo tới phòng cà phê, Ôn Văn không hề cảm nhận được Yếm Tổ làm sao sử dụng sức mạnh, này cũng tức là Yếm Tổ có sức mạnh tuyệt đối ở trong thế giới này.

Năng lực thể chất của mộng yểm mà Ôn Văn có được, ở trước mặt Yếm Tổ căn bản không có chút ý nghĩa gì.

Trừ phi biến thân thành trạng thái Tai Biến mới có thể liều mạng với Yếm Tổ, sau đó chật vật thoát khỏi nơi này.

Nhưng nếu làm vậy thì Ôn Văn rất khó đạt được mục đích, vì thế Ôn Văn tham gia trò chơi của Yếm Tổ chỉ vì muốn kéo dài thời gian.

Trước khi tiến vào núi xoắn ốc mười tám tầng, Ôn Văn đã gửi kết quả điều tra của mình cho tư tế Sa Hải.

Tư tế Sa Hải đang truy tìm tung tích của Yếm Tổ, sau khi nhận được tin chắc chắn sẽ nghĩ cách tiến vào giấc mơ này.

Đợi sau khi hắn tiến vào, Ôn Văn sẽ bắt tay với hắn để đối phó Yếm Tổ.

Sau khi tận mắt nhìn thấy Yếm Tổ, tiến hành nói chuyện một phen, Ôn Văn cũng hiểu được tính cách của kẻ này.

Trước đó Ôn Văn đã gặp không ít cường giả Tai Biến, nhưng hành động của Yếm Tổ rất khác với bọn họ.

Nó không phải xét trên khía cạnh sức mạnh, mà là quan niệm, cường giả cấp Tai Biến khác tuy có được thực lực thần linh nhưng vẫn sử dụng lối tư duy của con người.

Mà Yếm Tổ thì thật lòng xem mình là thần linh, hắn khinh thường giao lưu với người phàm, trốn trong thần vực của chính mình, không chút cố kỵ thi triển quyền lực của mình.

Hắn không có ác ý quá lớn đối với nhân loại, nhưng hắn cũng không có ý tốt, hắn chỉ xem nhân loại là một sinh vật tầng thấp.

Tên này căn bản không có dự định nói chuyện ngang hàng với Ôn Văn, trò chơi mà hắn nói Ôn Văn chỉ là đang đùa thôi.

"Trước không nghĩ nhiều như vậy, suy tính xem nên làm sao vượt qua thứ gọi là trò chơi này."

Ôn Văn nhìn vẻ mặt của xác người phụ nữ, máu của cô ta vẫn chưa đông hoàn toàn, điều này chứng tỏ con quái vật tập kích có khả năng đang ở gần đây.

Rất nhiều quái vật yêu thích nội tạng con người, có điều xem vết cắn và bộ lông lưu lại thì kẻ gây án hẳn là người sói.

Trên vách tường có dấu móng tay máu, dấu vết này còn nhỏ hơn vết chân người, điều này chứng tỏ thể hình của người sói xấp xỉ như nhân loại.

Nếu không phải là người sói có đầy đủ năng lực, vậy thì hẳn là người sói cấp bậc Tai Họa hoặc thấp hơn.

Người sói cấp bậc Tai Họa thoạt nhìn đáng sợ, có thể dọa ngất người bình thường nhưng thật ra năng lực chiến đấu không tính là mạnh, mặc dù Ôn Văn không có siêu năng lực nhưng sức chiến đấu vẫn hơn Diệp sư phụ, vẫn có thể tự vệ.

Nhưng vấn đề hiện giờ là trong giấc mơ đặc biệt chế tạo cho riêng anh không có khả năng chỉ có một người sói cấp thấp.

Ôn Văn hơi híp mắt lại, trong nhãn cầu tựa hồ có ngọn lửa đang thiêu đốt, sau khi có được trạng thái Tai Biến, quái vật bình thường đã mất đi tính khiêu chiến đối với anh, nhưng giấc mơ này đã làm anh có lại ngọn lửa nhiệt huyết.

Anh hít sâu một hơi, đi tới nơi sạch sẽ cố gắng chùi sạch đế giày của mình, tránh chính mình lưu lại dấu chân máu.

Sau đó anh rời khỏi con hẻm nhỏ này, hiện giờ anh cần tìm chút vũ khí thuận tay để phòng thân.

Lưỡi dao trong cổ áo dùng để đối phó người bình thường thì được, nhưng đối phó quái vật như người sói thì có chút nghèo nàn.

Phần lớn người đi đường có vẻ rất vội vàng, biểu cảm sợ hãi.

Điều này chứng tỏ mọi người trong thành phố này đều cảm nhận được có thứ đe dọa, vì thế bọn họ mới sợ hãi như vậy, tuyệt đối không chỉ là vấn đề một người sói.

[hết 1162]

Bình Luận (0)
Comment