Phong cách của thành phố này giống thời trung cổ của khu Kim Ưng, người đi đường sẽ khoác áo mưa hoặc cầm dù, kiến trúc được xây dựng bằng đá, thỉnh thoảng có xe ngựa chạy qua trên đường.
Hình tượng của Ôn Văn có vẻ không phù hợp với thành phố này, nhưng bởi vì đang ở trong mơ nên cũng không có người tìm Ôn Văn gây sự.
Trong thế giới này, hiển nhiên không có súng, ít nhất là không có súng để Ôn Văn có thể sử dụng, vì thế mục tiêu của anh là một con dao tốt.
Dao làm bếp không nằm trong phạm vi cân nhắc, với trình độ luyện kim của thời đại này, có lẽ ngay cả da quái vật cũng không chịt thủng nổi, anh muốn tìm loại mã tấu được chế tạo hoàn hảo.
Trong quá trình tìm kiếm, Ôn Văn phát hiện có một bảng thông báo trước một tòa kiến trúc cao lớn, bên trên dán đầy lệnh truy nã.
Bảng thông báo này là của sở cảnh sát thành phố, trong lệnh truy nã không có tên tội phạm nào bình thường, đều là đám quái vật kỳ quái.
'Trong đường cống ngầm phía đông thành phố ẩn giấu một con quái vật thích ăn thịt thối, tiền thưởng một trăm đồng tiền vàng.'
'Ngõ hẻm Bàn Xoay phía tây thành phố có Vampire thường xuyên lui tới, tiền thưởng một trăm hai mươi đồng tiền vàng.'
'Phía đông nhà hát lớn có vụ án tín đồ dị giáo tập trung, nghe nói cửa địa ngục gần mở, ác ma sẽ giáng xuống.'
Trong con sông bảo vệ thành phố có thủy quái, trong giáo đường có thiên sứ, chim ưng khổng lồ màu vàng có sải cánh rộng vài mét....
Ôn Văn đếm sơ qua một phen, toàn bộ bảng thông báo này ít nhất có mấy trăm vụ án siêu năng, hơn nữa thợ săn tiền thưởng mà mọi người mong đợi cũng chưa từng xuất hiện.
Phần lớn quái vật ở nơi này làm Ôn Văn cảm thấy rất quen mắt, xem ra Yếm Tổ nói đặc biệt làm ra giấc mơ cho mình không phải nói đùa.
Hoặc là Yếm Tổ có năng lực lấy ký ức của Ôn Văn, hoặc chính hắn có quyền lực đặc biệt nào đó, có thể tự mình tạo ra giấc mơ phù hợp với nhu cầu của hắn.
Ôn Văn thiên về vế sau hơn, dù sao thì ký ức của anh không dễ lấy như vậy.
Nếu sở cảnh sát đang truy nã đám quái vật này, Ôn Văn sẽ chuẩn bị diễn vai thợ săn tiền thưởng, tới sở cảnh sát lừa một con dao.
Không sai, chính là lừa, bởi vì anh tạm thời không muốn phát sinh xung đột với đám quái vật này.
Điều kiện chiến thắng trò chơi là thoát khỏi giấc mơ này chứ không phải chém giết quái vật, vì thế trước kia làm rõ tình huống, Ôn Văn muốn tự bảo vệ mình, không muốn đối địch với quái vật.
Mà anh có muốn cũng không làm được, dù sao thì hiện giờ anh cố hết sức cũng chỉ mạnh hơn Diệp sư phụ một chút, đối phó với người sói cấp thấp còn được, nhưng quái vật mạnh mẽ có thể nghiền chết anh như nghiền chết một con kiến vậy.
Tòa kiến trúc cao lớn ở trước mắt chính là sở cảnh sát của thành phố này, có hai người cầm súng canh gác ở bên cửa, bên hông còn đeo dao.
Bọn họ đứng thẳng tắp, trong mắt lại có chút hoảng loạn, bởi vì bọn họ biết thành phố này hiện giờ rốt cuộc gặp phải chuyện gì.
Ôn Văn đi tới cửa thì bị chặn lại, gần đây sở cảnh sát không tiếp nhận vụ án thông thường, đồng thời người khả nghi cũng không được tiến vào, mà dáng vẻ của Ôn Văn thì cực kỳ đáng ngờ.
"Tôi thấy ở bên ngoài dán rất nhiều lệnh truy nã, mà tôi chính là một bậc thầy săn bắt quái vật..."
Nghe thấy lời Ôn Văn nói, ánh mắt của người trông coi bên trái sáng lên, bảo Ôn Văn chờ một chốc, sau đó tiến vào trong sở cảnh sát tìm cấp trên của mình.
Một lát sau, người này dẫn theo một người đàn ông tóc trắng khỏe mạnh đi ra.
"Đây là thám trưởng của sở cảnh sát bọn tôi."
Gerald dùng ánh mắt hoài nghi nhìn Ôn Văn: "Anh nói mình là thợ săn à?"
"Đúng vậy, không thể nào giả được." Ôn Văn tự tin vỗ ngực, anh không phải thợ săn vậy ai là thợ săn?
Gerald nhìn Ôn Văn một hồi rồi nhếch miệng cười, lộ ra hàm răng trắng, sau đó đột ngột quay sang đấm một cú về phía Ôn Văn, Ôn Văn hơi nghiêng đầu né đi.
"Ngài muốn làm gì vậy?" Ôn Văn có chút uy hiếp hỏi, uy lực của cú đấm này không thấp, người bình thường bị đánh trúng thì răng nhất định sẽ bể nát.
Gerald lắc đầu, không giải thích, chỉ nói với Ôn Văn: "Anh có thể vào trong."
Một quyền khi nãy là Gerald muốn thử xem Ôn Văn có phải thợ săn hay không.
Nếu Ôn Văn chỉ là kẻ lừa đảo, như vậy đánh trúng thì thôi, nếu Ôn Văn là quái vật thì không cho Ôn Văn tiến vào sở cảnh sát.
Sau khi tiến vào trong, Ôn Văn nói ra yêu cầu của mình với Gerald, anh có thể giúp sở cảnh sát bắt quái vật, nhưng anh cần vũ khí tốt.
Gerald nghe xong yêu cầu của Ôn Văn thì nói với cấp dưới có bộ lông khá phát triển ở bên cạnh: "Jake, đây là thợ săn mới tới, dẫn hắn tới kho vũ khí, tùy ý hắn lựa chọn."
Nhân viên cảnh sát tên Jake nọ cười với Ôn Văn, sau đó dẫn anh tới kho vũ khí.
Chờ sau khi hai người biến mất trong tầm mắt, Gerald tùy ý cầm lấy một cây đao thép đi về phía kho vũ khí.
Trong quá trình này, Ôn Văn phát hiện khu vực hoạt động của bọn họ vẫn luôn ở bên ngoài, bên trong thỉnh thoảng truyền tới tiếng rèn vang dội, nhưng tất cả lối vào đều bị chặn kín, vì thế anh không rõ bên trong rốt cuộc đang làm gì.
Mặt khác nhân viên cảnh sát Jake dẫn Ôn Văn tới kho vũ khí có vẻ không đúng lắm, mùi hương trên người không tốt lắm, giống như chó hoang nhiều ngày không tắm, còn có chút mùi máu tươi mơ hồ.
Ôn Văn nhún vai, liếc nhìn phía sau một cái rồi tiếp tục theo Jake đi tới trước.
Trong điều kiện hàng đầu là không rõ tình huống thì cần phải có tính cảnh giác cực cao, nơi này là thế giới giấc mơ, không phân thiện ác, anh không thể xem bất cứ ai là bạn, chỉ có thể dựa vào chính mình.
Có điều Gerald kia hẳn là nhân loại, hơn nữa còn là một nhân loại rất mạnh, hắn và quái vật là kẻ thù tự nhiên là hợp lý.
Sau khi tới kho vũ khí, Ôn Văn không thèm nhìn tới mớ súng ống, ngược lại bắt đầu tìm kiếm một thanh đao thích hợp, chỉ riêng dao găm chất lượng tốt đã lấy mười cây, sau đó tìm được một cây kiếm dài được rèn khá tinh xảo.
Nháy mắt cầm chuôi kiếm, Ôn Văn lập tức lên khí thế, không có kiếm anh chính là Diệp sư phụ phiên bản cường hóa, cầm kiếm rồi anh trực tiếp bỏ xa Tây Môn Xuy Tuyết.
Lúc Ôn Văn thưởng thức cây kiếm dài trong tay, Jake đứng chờ ở cửa kho vũ khí lộ ra biểu cảm dữ tợn.
Lông trên người nhanh chóng sinh trưởng, căng phồng quần áo cảnh sát trên người.
Nhân loại ngu xuẩn này thế mà cũng dám tự xưng là thợ săn, nhất định là muốn tìm đường chết, nơi này đã từng có rất nhiều thợ săn nhưng không có kẻ nào có thể sống ở nơi này quá một ngày.
Hắn đi tới sau lưng Ôn Văn, vươn móng vuốt về phía anh, sau đó đột nhiên dùng sức vung một phát, muốn bẻ rụng đầu Ôn Văn.
Nhưng Ôn Văn nhanh chóng ngồi xổm xuống, kiếm dài trong tay đâm về phía sau một cái, trực tiếp xuyên qua cổ họng Jake.
Jake ôm cổ, một tay điên cuồng phá hoại xung quanh, sau khi làm mọi thứ hỏng bét thì ngã nhào xuống đất, khí ra nhiều hơn khí vào.
Ôn Văn lau sạch kiếm dài, đột nhiên cảm thấy cơ bắp có chút căng đau, vung kiếm một hồi thì sức lực của anh gia tăng thêm một ít.
Sau đó anh nghe thấy giọng của Yếm Tổ.
'Năng lực của mày đã bị tao phân chia thành vô số phần, tham gia săn bắt trong thành phố này, chém giết càng nhiều quái vật thì mày sẽ có thể khôi phục thực lực nhất định...'
[hết 1163]