Trạm Thu Nhận Tai Ách ( Dịch Full )

Chương 1164 - Chương 1164 - Chế Tạo Vũ Khí

Chương 1164 - Chế tạo vũ khí
Chương 1164 - Chế tạo vũ khí

Sau khi nghe thấy âm thanh đó, Ôn Văn khựng lại một chút, sau đó khóe miệng nhếch lên đầy khoa trương.

"Đây là trò chơi mày sắp xếp sao, làm nó giống như trò chơi Online hệ bóng tối..."

"Có điều tao thích, he he...."

Phía sau Ôn Văn, Gerald bước tới, nghi ngờ nhìn Ôn Văn: "Anh đang nói chuyện với ai vậy?"

"Ông cứ coi như tôi đang lẩm bẩm một mình đi, thám trưởng Gerald, vị này là niềm vui bất ngờ mà ông sắp xếp cho tôi đấy hả?" Ôn Văn chỉ Jake nằm dưới đất, thỉnh thoảng co quắp một chút.

Gerald dựa vào tường, nói với Ôn Văn: "Bây giờ tôi mới tin tưởng anh là thợ săn chân chính."

"Đêm qua bọn tôi có hành động cùng truy giết người sói, sau khi người sói chết, biểu hiện của Jake vẫn luôn có chút kỳ quái, một vài thói quen rất giống người sói đêm qua.

"Vừa vặn có anh tự xưng là thợ săn, liền mượn tay anh diệt trừ hắn."

Ôn Văn đặt tay trên chuôi thanh kiếm dài, liên tục vung kiếm: "Ông không sợ tôi không đánh lại tên người sói này à?"

Gerald không biểu cảm nói: "Tự xưng là thợ săn, nếu ngay cả người sói cấp thấp cũng không đánh lại thì chết cũng chẳng sao, nơi này cần cường giả chân chính, không cần kẻ lừa đảo."

Ôn Văn huýt sáo một tiếng, người cao to tóc trắng này nói chuyện không khách sáo chút nào.

"Anh đi theo tôi, vũ khí này quá yếu, tôi sẽ để anh thấy vài thứ tốt thật sự."

Gerald xách xác quái vật, sau đó dẫn Ôn Văn tới một căn phòng có sắt thép bao quanh ở bên trong tòa cao ốc sở cảnh sát.

Trong phòng để đủ loại vũ khí, mỗi loại đều lóe sáng khí lạnh, lưu chuyển sức mạnh u ám.

Gerald chọn một cây kiếm dài đưa cho Ôn Văn: "Đối phó đám quái vật kia không dùng vũ khí bình thường được đâu, dùng cái này mới được."

Nắm chặt chuôi kiếm, tóc Ôn Văn bay ra phía sau, một luồng sức mạnh lạnh lẽo tràn vào cơ thể, anh tựa hồ nghe thấy tiếng tru của quái vật trước khi chết.

"Bọn ông làm thế nào chế tạo được thứ này vậy?" Ôn Văn ngạc nhiên nhìn Gerald, trong cây kiếm dài này chứa đựng toàn bộ ác ý của quái vật, tuy uy lực mạnh nhưng tai họa ngầm cũng rất lớn.

"Chuyện này anh không cần quản, anh chỉ cần săn giết quái vật, nhớ kỹ cần phải mang xác chúng tới đây, bọn tôi sẽ cho anh phần thù lao tương xứng."

Mắt Ôn Văn híp lại, cảm thấy trong tòa nhà sở cảnh sát này còn ẩn giấu bí mật gì đó."

"Không cần, thứ này tôi dùng cảm thấy không thoải mái."

Ôn Văn ném kiếm dài cho Gerald, lại xin hắn một tờ bản đồ thành phố Aram và tin tình báo về một số quái vật, sau đó nghênh ngang rời khỏi sở cảnh sát.

Gerald đứng ở cửa sở cảnh sát, nhìn bóng lưng Ôn Văn biến mất, trong mắt lóe một vòng ánh sáng màu đỏ rồi xoay người quay trở vào sở cảnh sát.

Một lát sau, trong sở cảnh sát truyền tới tiếng đánh nhau.

Hôm qua không chỉ có một quái vật như Jake trà trộn vào trong sở cảnh sát!

Chỉ cần thợ săn này có thể mang xác quái vật tới sở cảnh sát, thực lực của sở mới nhanh chóng tăng trưởng, đến khi đó bọn họ mới tính có năng lực để chống lại đám quái vật kia.

Không ai rõ ràng sức mạnh của sở cảnh sát hiện giờ chênh lệch với đám quái vật tiềm ẩn trong thành phố Aram hơn Gerald.

Ôn Văn không lo lắng chuyện áp chế thanh kiếm dài có chút kỳ dị này, so với kiếm Huyết Hà, thì giống như mang tên côn đồ trường học ra để so với Ôn Văn vậy.

Có điều dùng nó làm Ôn Văn cảm thấy khó chịu, có thanh kiếm thép này là đủ rồi.

Dùng hai đồng tiền vàng mà Gerald đã trả trước để tìm quán trọ ở lại, quán trọ này trông tăm tối cũ nát, ở khá khó chịu.

Có điều cả thành phố đều là phong cách này, Ôn Văn cũng chỉ có thể chấp nhận ở lại.

Vừa vào cửa thì anh đặt mười con dao găm và kiếm dài lên giường, sau đó dùng một con dao găm để rạch cổ tay mình, dùng chén trong quán trọ để chứa máu.

Sau khi lấy đủ máu, vết thương bắt đầu chậm rãi khép lại, sau khi đánh chết tên người sói kia, Ôn Văn đã lấy lại được năng lực tự lành, kế tiếp anh bắt đầu dùng máu của mình vẽ lên số vũ khí này.

Trong tình huống mất hết sức mạnh, kiến thức chính là vũ khí lớn nhất của anh, ngoại trừ siêu năng lực, anh còn là một bậc thầy ký hiệu cao cấp!

Cho dù không có nguyên liệu thuận tay, anh vẫn có thể làm số vũ khí này thay da đổi thịt.

Trên kiếm dài vẽ ký hiệu có liên quan với máu, hút máu, máu thối rữa, máu độc, quái vật bình thường chỉ cần trầy da một chút sẽ toi đời.

Công năng của dao găm thì nhiều hơn, có năm con được vẽ ký hiệu bùng nổ, số dao này phóng ra ngoài có uy lực còn khủng khiếp hơn cả lựu đạn.

Năm con dao găm còn lại, hai cây tăng thêm thuộc tính sắc bén, hai cây thêm thuộc tính ngọn lửa, cây cuối cùng là 'dao lương thiện'...

Sau khi được cường hóa, uy lực thậm chí còn vượt qua cả kiếm dài mà Gerald đưa cho Ôn Văn trước đó, cho dù là người bình thường cầm kiếm này vung múa lung tung cũng có thể chém chết người sói.

"Kế tiếp, mình nên nghĩ xem làm thế nào để thoát khỏi nơi này."

"Khi nãy Yếm Tổ nói, chỉ cần giết sạch quái vật trong thành phố này thì mình có thể lấy lại sức mạnh."

"Nhưng hắn không nói sau khi lấy lại sức mạnh sẽ thoát khỏi nơi này."

"Vì thế không thể lỗ mãng không dùng não, như vậy quá ngu xuẩn, trong quá trình săn giết nên để giấc mơ này sụp đổ, mặt khác thứ trong sở cảnh sát cũng làm mình chú ý, có lẽ mình nên sử dụng thứ kia làm chút chuyện."

...

Thành phố Ried siêu mới, cứ điểm Hiệp Hội Thợ Săn đón một vị khách thần bí.

Đó là một người đàn ông mặc áo choàng màu xám, trên mặt đeo mặt nạ cổ xưa, hắn chính là Người Phán Quyết của khu Ai Phi, tư tế Sa Hải.

"Siêu thợ săn Ngụy Thám đang ở đâu?"

Moyadi và Mevna đứng ở một bên, vẻ mặt có chút căng thẳng, Người Phán Quyết là cấp bậc cao nhất của Hiệp Hội Thợ Săn, mà tư tế Sa Hải trước giờ luôn là vị không thích ở chung trong số Người Phán Quyết.

Thực tế thay vì nói khu Ai Phi nằm trong phạm vi khống chế của Hiệp Hội Thợ Săn, không bằng nói nó là vương quốc riêng của tư tế Sa Hải, hắn nắm giữ quyền sở hữu khu Ai Phi trong tay.

Moyadi nhỏ giọng nói: "Bọn tôi đang phá giải vụ án mê man, sau đó hắn đã biến mất, có khả năng đã đi vào giấc mơ tầng sâu, thăm dò căn nguyên vụ án.

Tư tế Sa Hải có chút sửng sốt, sau đó quát lớn: "Đúng là hồ đồ, đâu phải hắn không biết ở đó rốt cuộc có thứ gì?"

Tin tức tư tế Sa Hải nhận được rất mơ hồ, hơn nữa cũng không nắm rõ thực lực của Ôn Văn, theo sự hiểu biết của hắn về Yếm Tổ, chuyến này Ôn Văn có khả năng có đi mà không có về.

Tư tế Sa Hải nói với Mevna: "Trước tiên cô hãy đưa tôi vào giấc mơ tiềm thức, nếu tôi tới kịp thì tên kia có khả năng được cứu."

[hết 1164]

Bình Luận (0)
Comment