Trạm Thu Nhận Tai Ách ( Dịch Full )

Chương 1253 - Chương 1253 - Lễ Tang

Chương 1253 - Lễ tang
Chương 1253 - Lễ tang

Ôn Văn đứng trước cánh cửa ở tầng thứ năm, sức mạnh khủng bố trên người đã biến mất.

Trong mười phút ngắn ngủi này, Ôn Văn đã trải nghiệm được cái gì là mạnh mẽ chân chính, như vậy mới có thể tính là thần linh.

Nếu như Ôn Văn muốn, trong mười phút đó anh có thể dễ dàng hoàn toàn hủy diệt thế giới.

Bạch Mặc đi tới phía sau Ôn Văn, trán đầy mồ hôi, sức mạnh trong cơ thể không còn tới một phần, để giúp Ôn Văn bảo trì lý trí trong trạng thái đó, hắn đã phải hao tốn một lượng lớn sức mạnh.

"Đừng nghĩ tới chuyện sau này lại dùng cách này để đánh bại cường địch, chuyện như vậy chỉ có thể chơi một lần, mức độ nguy hiểm của lần sau sẽ lớn gấp trăm lần đầu tiên."

Ôn Văn nhướng mày, có chút thất vọng, bất quá liên bang hiện giờ cũng không còn kẻ địch để anh phải tiến vào trạng thái đó nữa.

"Anh nghỉ ngơi đi, kế tiếp tôi cần tiến hành giai đoạn kết thúc công việc."

Ôn Văn từ trạm thu nhận tiến ra ngoài, đi tới bên cạnh Kiều Phỉ Nhã, nhìn nhóm Người Phán Quyết nằm bên cạnh cô.

Bảy vị Người Phán Quyết tham gia bao vây tấn công đại hiền giả và hội phó Srisin, tổng cộng tám người, hiện giờ chỉ còn lại năm hơi thở.

Sakuraba Ichiro và tư tế Sa Hải đã hoàn toàn tử vong, Yêu Thú Tinh Kỳ Lân vừa mới sống lại không bao lâu lại biến về trạng thái Kỳ Linh Châu, cũng không biết tới khi nào mới có thể một lần nữa khôi phục.

Nhưng tình hình của những người còn sống cũng không mấy lạc quan.

Kiếm bản mệnh của Tuân Anh đã bị đại hiền giả bẻ gãy, hiện giờ đang chìm trong hôn mê, cho dù dưỡng lành thì một thân thực lực cũng suy giảm hơn phân nửa.

Hai tay Srisin đứt lìa, phần ngực có một vết thương lớn.

Nửa bên đầu Ishna bị đốt rụi, một con mắt trực tiếp bể nát.

Xương cốt toàn thân Kyogoku gãy nát, giống như một cọng mì nhũn, ngay cả đứng dậy cũng không nổi.

Nội tạng Kỵ Sĩ Đêm Tối bị nghiền nát, phân nửa cơ thể bên trái trực tiếp bị xóa bỏ triệt để.

Ôn Văn vội vàng gọi Nivea ra ngoài, để cô trị thương cho bọn họ, trên người Nivea cũng có vết thương, chẳng qua so với nhóm người này thì chỉ có thể xem là vết thương nhỏ.

Năng lực điều trị của Nivea rất mạnh mẽ, sức sống của cường giả Tai Biến cũng rất nghịch thiên, nếu lúc chiến đấu đã không chết thì bọn họ nhất định có thể cứu trở lại.

Nhưng bọn họ đã chiến đấu với người bị Chúa Tể Tối Cao ô nhiễm, vì thế muốn khôi phục lại như lúc ban đầu là chuyện không thể nào.

Mắt của Ishna, cánh tay của Srisin, nửa cơ thể bên trái của Kỵ Sĩ Đêm Tối, cho dù hồi phục lại như cũ thì vẫn kém xa cơ thể ban đầu.

Kyogoku Kura bị đánh rất thê thảm nhưng lại là người may mắn nhất, xương cốt hắn bị lực xung kích chấn nát, không bị sức mạnh của đại hiền giả ô nhiễm, chỉ cần khỏe lại thì lại như rồng như hổ.

Có điều tâm trạng của hắn cũng không vui vẻ gì, bởi vì người thầy Sakuraba Ichiro mà hắn coi như cha mình đã chết trong trận chiến này.

Nhưng không quản thế nào, trận tai họa toàn thế giới này đã qua đi.

Theo cái chết của đại hiền giả, người bị ăn mòn trên thế giới cũng suy giảm sức mạnh, biến thành cái xác không hồn.

Người chưa bị ăn mòn hoàn toàn chỉ cần nghỉ ngơi dưỡng sức một thời gian ngắn sẽ khôi phục như lúc ban đầu, nhưng thế giới này đã biến thành một đống hỗn loạn, nếu muốn khôi phục lại sự phồn vinh vốn có thì cũng không biết phải hao tốn bao nhiêu thời gian.

Không quản là trạm thu nhận hay Hiệp Hội Thợ Săn, thậm chí là cả tổ chức bí ẩn, tất cả đều thương vong nặng nề.

Nhưng tất cả cư dân liên bang đã trải qua thử thách của máu và lửa, người còn sống sẽ thừa kế di chí của người đã chết, sẽ sống sót tốt hơn.

...

Bảy ngày sau, khu Hoa Phủ, núi Côn Ninh.

Quản lý cấp cao của Hiệp Hội Thợ Săn các khu lớn còn sót lại, cộng thêm nhóm Người Phán Quyết bị ăn mòn được Ôn Văn thả ra, toàn bộ đều tập trung ở đây.

Mọi người mặc đồng phục của Hiệp Hội Thợ Săn, im lặng nhìn vô số quan tài ở trước mắt.

Những quan tài này thuộc về cường giả Hiệp Hội Thợ Săn đã chết đi trong cuộc chiến này.

Đây là lễ tang cường giả, lễ tang tương tự như vậy được tổ chức đồng thời ở các nơi trên thế giới, không có người đã chết nào bị vất bỏ.

Số lượng thi thể quá lớn, vì thế chỉ có thể tiến hành hỏa táng, mỗi khi đọc ra một cái tên sẽ có một quan tài bị đốt.

Những người này vì bảo vệ thế giới này mà hi sinh, mỗi người bọn họ đều là anh hùng.

Từ khi trở thành nhân viên thu nhận tới giờ, Ôn Văn cũng coi như đã luyện được ý chí sắt đá, thế nhưng tâm trạng của anh lúc này cũng rất nặng nề.

Bởi vì nơi này có rất nhiều người anh quen biết, và cả những chiến hữu đã cùng kề vai chiến đấu với anh.

Lễ tang được cử hành hai ngày, mọi người tạm thời bỏ xuống đau buồn, tích cực tiến hành xây dựng lại thế giới, để thế giới này trở nên tốt hơn, như vậy người chết mới có thể ngủ yên.

Lúc này Hiệp Hội Thợ Săn tiến hành một chuyện lớn chưa từng có, đó chính là sáp nhập trạm thu nhận và Hiệp Hội Thợ Săn.

Trong cuộc chiến này, sự tồn tại của trạm thu nhận đã không còn là bí mật, nếu như không có Ôn Văn ngăn chặn lại cơn sóng dữ cuối cùng, đừng nói Hiệp Hội Thợ Săn, ngay cả thế giới hiện thực có tồn tại hay không cũng không nhất định.

Sau khi nhóm Người Phán Quyết khôi phục một chút đã vào thăm trạm thu nhận một phen, sau đó liền quyết định sáp nhập trạm thu nhận và Hiệp Hội Thợ Săn.

Sau trận chiến ngày đó, thực lực của Hiệp Hội Thợ Săn bị tổn thương hơn phân nửa, tuy tổ chức bí ẩn bị tổn hại nặng nề nhưng quái vật vẫn đang không ngừng từ thế giới trong nhập cư trái phép qua đây.

Mà chức năng của trạm thu nhận thích hợp để bảo vệ thế giới này hơn, không đến mức luống cuống tay chân khi đối mặt với đám quái vật kia.

Ôn Văn trao cho nhóm Người Phán Quyết một ít quyền hạn của trạm thu nhận, để bọn họ có thể thuận lợi tiến hành công việc.

Ôn Văn từng suy nghĩ rằng mình sẽ không ngừng nhét gián điệp vào Hiệp Hội Thợ Săn, đợi đến khi tất cả mọi người đều là gián điệp thì anh chính là ông lớn của Hiệp Hội Thợ Săn.

Không ngờ tới bây giờ anh thật sự dùng phương pháp này trở thành hội trưởng mới của Hiệp Hội Thợ Săn.

Hội trưởng mới này là mọi người bỏ phiếu bầu chọn, bởi vì cống hiến và thực lực nên Ôn Văn giành được vị trí này là chuyện không cần phải nghĩ ngợi nhiều.

Có điều công việc hằng ngày thì Ôn Văn sẽ không hỏi tới, anh giống như vị hội trưởng cũ ở trên cá voi khổng lồ Thiên Mạc, làm một vật may mắn không quản sự đời, rất nhiều chuyện cũng không cần anh quyết định.

Như vậy rất tốt, vốn Ôn Văn cũng không muốn vì chuyện của Hiệp Hội Thợ Săn mà bận rộn suốt cả ngày, anh chỉ cần làm chuyện của mình là tốt rồi.

Các thành viên của Hiệp Hội Thợ Săn và tổ chức trạm thu nhận đều rất có khả năng, vì thế rất nhanh sau đó Ôn Văn đã không có chuyện gì để làm.

Vì thế anh chỉnh chu quần áo một chút, tiến vào trong khu Tai Nạn của trạm thu nhận.

Nơi này có một phòng giam được bố trí rất xa hoa, gần như có thể so sánh với bố trí trong phòng giam của Đào Thanh Thanh trước kia.

Ôn Văn đi tới cửa, do dự hồi lâu.

Với địa vị của anh hiện giờ, không có ai trong liên bang này có thể làm anh căng thẳng, nhưng khi gặp người trong phòng giam này lại cần chuẩn bị tâm lý một phen, bởi vì người ở đây là Ôn Duệ, cha của Ôn Văn.

[hết 1253]

Bình Luận (0)
Comment