Trạm Thu Nhận Tai Ách ( Dịch Full )

Chương 1265 - Chương 1265 - Thế Giới Kẽ Nứt

Chương 1265 - Thế giới kẽ nứt
Chương 1265 - Thế giới kẽ nứt

Chỗ ở của hội trưởng tiền nhiệm ở ngay trong cơ thể cá voi khổng lồ Thiên Mạc.

Cá voi khổng lồ Thiên Mạc có đủ năng lực phát hiện khe hở lá chắn, cảm nhận được vết nứt thời gian thì nó sẽ nhanh chóng bơi tới, khi tới khoảng cách đủ gần thì vết nứt sẽ tự động tu bổ.

Dưới sự hướng dẫn của Srisin, Ôn Văn đi tới một căn phòng rộng rãi.

Trong phòng có một tinh thạch đường kính năm mét tỏa ra ánh sáng nhu hòa.

Ở bên trong tinh thạch đang 'cất giữ' hội trưởng tiền nhiệm.

Hội trưởng tiền nhiệm là một người đàn ông để râu ngắn, trên người mặc áo choàng trắng, cuộn mình nằm bên trong tinh thạch.

Phần lớn cơ thể hắn đã tinh thạch hóa, hợp thành một thể với khối tinh thạch trắng tinh này, từ bên ngoài nhìn vào chỉ thấy được hình dáng đại khái.Đọc chương dịch nhiếu truyện giá rẻ mới nhất tại: vipTruyenGG.com. Web đăng truyện theo yêu cầu giá rẻ !

Trước tiên Ôn Văn khom người làm lễ với ông, sau đó để Srisin ra ngoài trước, anh có lời muốn nói với hội trưởng tiền nhiệm.

Sau khi Srisin ra ngoài, Ôn Văn đặt tay lên trên tinh thạch, để ý thức xâm nhập vào bên trong.

Đối với người siêu năng bình thường, thậm chí là cường giả Tai Biến, hội trưởng tiền nhiệm đã chết, vì ông không thể nào giao lưu với ai.

Nhưng Ôn Văn có thể cảm nhận được ở sâu trong tinh thạch này vẫn còn lưu lại chút ý thức có linh tính của ông, chỉ là không có ai có thể đi vào phần sâu nhất của tinh thạch này.

Chẳng qua thực lực của Ôn Văn hiện giờ đã vượt qua phạm trù Tai Biến, vì thế anh có thể dễ dàng xâm nhập.

Nơi sâu nhất của tinh thạch có một không gian ý thức nho nhỏ.

Trong không gian này có một cái viện không quá lớn và một mảnh ruộng nhỏ, trong viện có một căn nhà lá nhỏ, hai cây liễu già và một cái ao nhỏ.

Ao nước trong suốt có thể nhìn thấy đáy, có một con cá chậm rãi bơi lội, Ôn Văn liếc mắt có thể nhìn ra, con cá này chính là cá voi khổng lồ Thiên Mạc đang ở bầu trời bên ngoài.

Xem ra hội trưởng tiền nhiệm cũng không tịch mịch, một phần ý thức của cá voi khổng lồ Thiên Mạc vẫn luôn ở đây cùng hội trưởng tiền nhiệm.

Cảm nhận được có người tiến vào không gian ý thức này, hội trưởng tiền nhiệm mặc áo trắng từ bên ngoài đi tới, thấy Ôn Văn thì lộ ra biểu cảm vui vẻ.

Ý thức của ông vẫn luôn ở trong không gian nhỏ này, không biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì.

"Xin chào, đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt, tôi tự giới thiệu trước, tôi là Ôn Văn... có thể xem là người kế nhiệm của ông, ít nhất thì hiện giờ là vậy."

Hội trưởng tiền nhiệm đánh giá Ôn Văn một chút, mỉm cười với anh, mời anh ngồi xuống cạnh ao nước nhỏ, sau đó nấu cho Ôn Văn một bình trà, hai người rảnh rỗi bắt đầu trò chuyện.

Trò chuyện suốt cả ngày thì hai người mới kết thúc, Ôn Văn rời khỏi không gian ý thức nhỏ này, mà hội trưởng tiền nhiệm tự mình ngồi bên hồ nước một ngày, sau đó vác một cây cuốc bắt đầu làm ruộng.

Đây chính là cuộc sống hằng ngày của ông, một mảnh trời đất nho nhỏ, đây chính là cõi yên vui của ông.

Hội trưởng tiền nhiệm hi sinh chính mình tạo ra lá chắn che chở thế giới, không chỉ không đau khổ, ngược lại có được cuộc sống yên bình mà mình mong muốn.

Ôn Văn ở bên ngoài mở mắt ra, một ngày trong không gian ý thức chỉ không tới một giờ ở thế giới bên ngoài.

Anh rời khỏi căn phòng này, nói với Srisin ở ngoài cửa: "Tôi đã nói với ông ấy rồi, lúc tôi trở lại ông ấy sẽ không ngăn cản."

Srisin có chút sửng sốt: "Cậu thật sự có thể giao tiếp với ngài ấy à? Cậu làm thế nào làm được vậy, tôi cũng muốn..."

Ôn Văn lắc đầu: "Ông không làm được, hơn nữa cũng không nên tới quấy rầy ông ấy, hiện giờ ông ấy rất vui vẻ."

Sau khi rời khỏi cá voi khổng lồ Thiên Mạc, Ôn Văn tìm tới Kyogoku Kura, giang tay đứng trước mặt hắn.

"Tới đi, tôi đã chuẩn bị xong."

Kyogoku Kura im lặng nhìn Ôn Văn một hồi lâu: "Tôi ra tay đấy, lỡ như không về được thì đừng có trách tôi."

Ôn Văn thờ ơ xua tay: "Đừng dông dài như vậy, mau làm đi."

Trên tay Kyogoku Kura sáng lên một luồng sức mạnh trong suốt, sau đó một quyền đánh vào người Ôn Văn.

Không gian xung quanh Ôn Văn nhất thời nghiền nát, một lực hút truyền tới, Ôn Văn thả lỏng phòng ngự, chủ động nhảy vào khe hở kia, biến mất trước mặt Kyogoku Kura.

"Hi vọng hắn có thể thật sự quay trở lại."

...

Khe hở thế giới là một mảnh không gian hư vô.

Từ nơi này có thể trực tiếp ngắm nhìn địa cầu xinh đẹp, cũng có thể thấy vũ trụ mênh mông.

Nhưng cũng chỉ là nhìn thấy thôi, không thể tiến vào địa cầu, cũng không thể tiến vào vũ trụ.

Nơi này giống như nhà lao vĩnh hằng nhốt một lượng lớn cường giả Tai Biến.

Sau khi bị Kyogoku Kura đánh một quyền rơi vào nơi này, Ôn Văn có hơi thở thuộc về thế giới hiện thực lập tức hấp dẫn ánh mắt của đám quái vật ở nơi này.

"Lại có kẻ mới bị trục xuất tới đây, khặc khặc khặc...."

"Không biết trên người kẻ này có chút bé bở gì hay không..."

"Chờ đã, tao biết nó, nó khác với chúng ta, nó là thợ săn, giống với những kẻ đã trục xuất chúng ta ra đây!"

Hậu Kình đã dưỡng lành thương thế chỉ Ôn Văn hưng phấn nói.

Tất cả quái vật ở đây nghe vậy thì đều sôi trào, có thể nói tất cả quái vật ở nơi này đều có thù oán với Hiệp Hội Thợ Săn, nghe nói Ôn Văn tới từ Hiệp Hội Thợ Săn, chúng chỉ hận không thể xé xác Ôn Văn.

Một ác ma cả người trắng tinh nhìn thấy Ôn Văn, suy ngẫm một chốc cũng nhớ ra, có vẻ là tên này đã hại mình bị trục xuất tới đây.

Ác ma này chính là lãnh chúa Thuần Bạch Crowley được Ánh Mắt Vực Sâu triệu hồi trước kia, sau khi nhận ra Ôn Văn thì hắn lại càng hung bạo hơn.

"Trên người hắn không có chút hơi thở năng lượng nào, hẳn là đã bị Hiệp Hội Thợ Săn tước đoạt sức mạnh, hiện giờ hắn chính là một con dê béo." Nói xong hắn ném một quả bóng năng lượng màu trắng về phía Ôn Văn, mà bên kia Hậu Kình có thâm thù đại hận với Ôn Văn cũng lao thẳng tới.

Hai người bọn chúng cũng biết, với đức hạnh của đám quái vật trong khe hở này, nếu không có người xung phong thì chúng sẽ không chịu động thủ.

Mà chỉ cần đám quái vật này bị hấp dẫn ra tay, Ôn Văn cơ bản sẽ phải chết.

Ôn Văn nhìn đám quái vật nhe nanh múa vuốt xông tới, trong mắt lộ ra một tia khinh thường.

Đám này bị nhốt ở đây rất lâu rồi, cơ bản đều bị vây trong trạng thái thiếu hụt, phần lớn phải sử dụng những chiêu thức không tiêu hao sức lực quá nhiều.

Nếu là bình thường có nhiều cường giả Tai Biến như vậy, cho dù là Ôn Văn cũng phải kiêng kỵ vài phần, nhưng bọn này thì...

Gà đất chó sành thôi!

Đối phó với đám này chỉ cần tiêu diệt vài con nhảy tới trước tiên là được.

Ôn Văn đưa tay tới, tiếp nhận quả bóng năng lượng khổng lồ kia, lực hút như lỗ đen làm quả bóng chớp mắt biến mất, quả bóng năng lượng này đã biến thành sức mạnh dự trữ của trạm thu nhận.

Đợi đến khi Hậu Kình xông tới, Ôn Văn đột nhiên mở to hai mắt, Hắc Đao xuất hiện trong tay, một luồng đao khí to lớn màu đen chém về phía Hậu Kình.

Hậu Kình không kịp né tránh, chỉ có thể cường hóa phòng ngự, muốn ngăn cản đao này.

Thế nhưng hắn không biết Ôn Văn hiện giờ đã hoàn toàn khác với trước kia.

Hậu Kình có xương cốt cứng như sắt thép bị đao khí này cắt thành hai nửa, hai con mắt hắn nhìn nhau, có chút không thể nào hiểu được tình huống hiện giờ.

Ôn Văn đi tới giữa hai phần thân thể, tay trái vỗ nhẹ, năng lượng màu trắng phun ra đốt cơ thể hắn thành hai cục than.

[hết 1265]

Bình Luận (0)
Comment