Tri Huyện Giả Mạo ( Dịch Full )

Chương 603 - Chương 603: Giằng Co!

Chương 603: Giằng co! Chương 603: Giằng co!

Phó soái quân Liêu Da Luật Sa thúc ngựa tới bên sông, chỉ kịp nhìn thấy đợt quân sĩ cuối cùng của quân Tống lên bờ, chạy vào rừng núi.

Hắn không thể chấp nhận kết quả này, quân Liêu vì nhanh chóng diệt địch trả cái giá quá lớn, kết quả để quân Tống phá vây chạy mất, mà hướng chúng chạy là Yến Sơn, vùng trung tâm của nước Liêu.

Da Luật Sa rống lên:” Vượt sông, đuổi cho ta.”

Mức độ chấp hành mệnh lệnh của quân Liêu là tuyệt đối, kỵ binh không hề suy nghĩ ào ào lao xuống nước. Nhưng cát mềm, kỵ binh hạng nặng bọn họ bị lún xuống, đội ngũ đầu tiên tới giữa sông đã chết hai phần ba, tiếng người ngựa la hét vang một khúc sông.

Da Luật Sa phát hiện sai lầm lớn, truyền lệnh cởi giáp, dùng khinh kỵ qua sông.

Lần này chỉ chết rất ít, Da Luật Sa cũng đã vượt sông thành công, sau lưng hắn có ba vạn kỵ binh, hắn quyết định lập tức truy kích.

Mặc dù trải qua huyết chiến đêm qua, quân Tống tử thương nặng nề, nhưng binh lực ít nhất còn trên 10 vạn, theo lý mà nói dùng 3 vạn quân truy kích là không hợp lý. Nhưng Da Luật Sa đánh trận lâu năm, biết cái gọi là binh bại như núi đổ, bại binh đông tới mấy cũng chẳng có sức chiến đấu, chỉ cần đuổi kịp sẽ là một cuộc đồ sát.

Trường đao vung lên, hắn chuẩn bị ra lệnh tấn công thì nghe thấy tiếng động như sầm rền, quân sĩ bốn xung quanh hỗn loạn, hắn cũng há hốc mồm.

Chỉ thấy quân Tống đông nghìn nghịt từ ba phương hướng xông tới, binh lực vượt xa số quân bọn họ vừa kịp qua sông.

Quân Tống vậy mà dám quay đầu đánh họ?

Quân Liêu cũng huấn luyện tốt, kinh nghiệm trận mạc phong phó, nhanh chóng điều chỉnh đội hình, Da Luật Sa rốt cuộc vẫn hô ra tiếng kia:” Xông lên!”

Kỵ binh quân Liêu hò hét vang trời, thúc ngựa phóng tới, Da Luật Sa nhanh chóng bị quân sĩ khác bỏ lại phía sau, thế là hắn nhìn thấy cảnh kỵ binh bên mình người mình trần, ngựa không giáp, chỉ có mỗi thanh đao trên tay.

Vừa rồi vượt sông, bọn họ cởi bỏ toàn bộ trang bị, sẽ có hậu quân đóng bè đưa sang.

Da Luật Sa tái mặt, hắn hét lên:” Rút, rút ...”

Nhưng trên trời vang lên tiếng ù ù đáp lời hắn, mưa tên đen kịt che kín trời như cơn bão ập tới.

Tiếng la hét không dứt, Da Luật Sa nhìn thấy vô số chiến mã kỵ binh đổ gục, binh sĩ ngã xuống ngựa chẳng kịp bò dậy đã biến thành nhím.

Cung nỏ của quân Tống quá lợi hại, huấn luyện càng xuất sắc, tên bắn theo từng đợt từng đợt như trận sóng liên tiếp ập tới, tựa cơn mưa không dứt. Quân Liêu không có lấy một cơ hội nghỉ ngơi nào, nối nhau ngã gục.

Da Luật Sa quay đầu chạy ngay.

Nhưng muộn rồi, ngựa của hắn đã trúng liền mấy mũi tên, hắn bò dậy bỏ chạy, hắn chạy cũng rất nhanh, chẳng mấy chốc đã tới mép nước.

Thế rồi một thớt chiến mã từ phía sau va vào hắn, Da Luật Sa rơi ùm xuống sông, hắn nhịn đau bò dậy, nhưng con chiến mã kia cũng chết ngã xuống nước, thi thể đè lên người hắn.

Hắn không cách nào đẩy cái xác ngựa to lớn đó ra, mà xung quanh toàn là binh sĩ đang tháo chạy không ai để ý tới thống soái đang bị đè dưới lòng sông gần đó, chỉ nhổm người là ngồi dậy được.

Danh tướng một đời Da Luật Sa cứ thế mà chết.

Cuộc chiến vẫn tiếp tục.

Quân Liêu cũng nổi danh với tài xạ kỵ, cung tên là vật bất ly thân, bọn họ cũng triển khai bắn trả quân Tống.

Trước kia quân Liêu nỏ chiến với quân Tống thắng lợi đều dựa vào kỵ binh di chuyển nhanh, vượt qua đợt mưa tên của quân Tống rồi bắn trả. Chứ khi bọn họ bị bao vây ba mặt thế này, kỵ binh chưa có đủ không gian tăng tốc lên cực hạn, cung nỏ cũng mất đi sức mạnh.

Khi những tên hung hãn nhất vượt qua được nửa lộ trình, đối diện không phải là thần nỏ thủ tầm bắn cực xa nữa, mà là cung tiễn thủ tầm bắn gần, nhưng tên bắn ra càng dồn dập hơn.

Kỵ binh không hề có bảo hộ đối diện với cung tiễn thủ chỉ có bi kịch.

Còn non nửa lao được vào trận địa quân Tống cũng không ích gì, mất đi những bộ giáp trụ bảo vệ, đối diện với trận địa trường mâu như rừng của quân Tống, chúng không khác gì đèn lồng làm bằng giấy, đâm là thủng.

Chỉ chưa đầy nửa canh giờ, toàn bộ kỵ binh quân Liêu tới được trận địa quân Tống chỉ còn là xác chết.

Sau hai ba đợt tấn công không khác nào tự sát, quân Liêu quay đầu tháo chạy.

Thế là sông Quy Thủy không khác gì nồi nước sôi, phía kia quân sĩ không có lệnh rút lui vẫn tiếp tục vượt sông, bên này tháo chạy, hai bên va vào nhau ở giữa.

Lần này quân Liêu rút lui không còn trật tự nào nữa rồi.

Thế bại của địch đã quá rõ ràng, Dương đại lang sao chịu bỏ qua cơ hội, hạ lệnh:” Xung phong!”

Quân Tống qua sông đông gấp bốn lần, đội hình nghiêm ngặt tiến lên, đi tới đâu giết tới đó. Đối diện là quân Liêu mất đi khải giáp phòng hộ, đội hình hỗn loạn, đây chỉ còn là một cuộc tàn sát.

Trận này đánh tới tận chập tối, ba vạn quân Liêu vượt sông một nửa chết ở bãi cát ven sông, một nửa chết đuối hoặc bị cung tiễn bắn chết giữa sông, chạy thoát chưa tới tám nghìn, tổn thất cực kỳ nặng nề.

Khi trời tối, quân Liêu ý đồ tổ chức một cuộc vượt sông nữa, nhưng quân Tống đã đốt đuốc, lập trạm gác dọc bờ sông, tiếp tục dùng cung nỏ bắn hạ quân Liêu. Cuộc chiến kéo dài suốt cả đêm.

Quân Liêu tới sáng chia quân hai ngả, ý đồ tìm nơi vượt sông khác ở thượng hạ du, nhưng kết quả không khả quan hơn, nơi có thể vượt qua thì đều phải bỏ lại khải giáp. Khinh kỵ quân Tống liên tục tuần tra, phát hiện quân Liêu vượt sông là tập trung binh lực tiêu diệt.

Hai bên cách sông triển khai chiến đấu suốt ba ngày ba đêm, quân Liêu ỷ vào số lượng đông, ý đồ làm quân Tống không được ngơi nghỉ, kết quả để lại thêm hơn vạn cái xác ở sông Quy Thủy.

Chiều ngày hôm đó, Dương đại lang nhận được chiến báo từ trung quân, nói cho hắn biết quân chủ lực của quân Tống đang tiến đánh U Châu và Cư Dung quan. Nếu hắn còn có thể tiến quân thì tăng viện cho Cư Dung quan, nếu không thể thì lập tức rút lui tới phụ cận Trác Châu chỉnh đốn mai phục, tập kích quân Liêu truy kích chủ lực rút lui.

Đến tối cùng ngày bên kia sông, quân Tống đốt lửa sáng rực doanh trại, ăn uống chơi đùa, náo nhiệt vô cùng.

Quân Liêu cho rằng quân Tống sắp giở trò, hạ lệnh toàn quân ở nguyên vị trí, cảnh giác cao độ.

Sáng ngày hôm sau lính canh trên đài cao phát hiện doanh trại quân Tống trống không, vội vàng báo cáo, thám tử vượt sông kiểm tra, quả nhiên là không còn bóng người.

Lại bị lừa lần nữa, quân Liêu tức giận vô cùng.

Bình Luận (0)
Comment