Những người chơi đã tham gia phiên bản close beta đều biết rằng, 《Cuộc sống hoàn hảo》 là một trò chơi dành cho người lớn với lối chơi có chiều sâu.
Nhiều lần close beta đã xóa và sửa đổi lượng lớn các bản đồ và các hành động có thể được thực hiện trong trò chơi, nhưng vẫn còn tồn tại một số sơ hở.
Những sơ hở này người bình thường không hề hay biết, cũng chưa từng được công khai, chỉ những người có hiểu biết nhất mới biết về chúng, mà Lưu Quang lại là một trong số đó.
Gã là tay paparazzi nổi tiếng nhất Tân Hỗ, tiền trong tay gã không có một đồng nào là sạch sẽ, nhưng như vậy thì đã sao?
Không phải trộm cũng không phải cướp, gã cảm thấy rằng những gì gã có được là những gì gã nên có được, còn về một số quá trình trong đó, lại không có ai quan tâm.
Khán giả trên internet không có hứng thú, những người xung quanh cũng đều không quan tâm.
Tùy tiện cởi áo ra, Lưu Quang đã mua một chiếc máy chơi game siêu cấp phiên bản giới hạn với giá cao, để có thể hoàn toàn hưởng thụ cuộc sống như thiên đường này.
Cái gì mà hạnh phúc thực sự, cái gì mà vui vẻ và chữa trị, gã hoàn toàn không để tâm đến.
Có thể làm bất cứ chuyện gì một cách ngang ngược, khi mình đang cười lớn một cách điên dại, thì có người khóc tức tưởi, lại không thể phản kháng, đây mới là điều mà gã thích.
Là một tay paparazzi, cho dù có nhiều tiền bẩn, thì tên tuổi của gã cũng không thể đặt lên trên bàn, thậm chí gã còn không dám để lộ chính mình trước ánh sáng.
Gã có quá nhiều kẻ thù, thực tế thì gã lẩn trốn trong bóng tối, chỉ có trong《Cuộc sống hoàn hảo》, gã mới có thể ngang ngược và điên rồ.
Lưu Quang đã để mắt đến trò chơi này từ lâu, gã vô cùng nhanh trí, vài năm trước gã đã linh cảm trò chơi này sẽ thay đổi cuộc sống của con người, thiết lập một thế giới ảo thứ hai.
Kể từ thời điểm đó, gã đã bố cục, dựa vào các kênh tin tức trong tay, khi close beta đã tiến hành thay thế và tích hợp tài nguyên, hiện tại trong tay hắn có vô cùng nhiều thông tin ẩn giấu.
Từ ngày open server, gã lợi dụng những thông tin để bí mật phát triển, chờ ngày hoàn toàn từ hậu trường ra tiền tuyến.
"Mức độ thân thiện lên đến 80 là có thể mời NPC về nhà làm khách, có điều giữa NPC phổ thông và người chơi chỉ tồn tại lượng ít tiếp xúc cơ thể, nhưng nếu đối tượng của chiến thuật được chọn là kẻ tàn tật, khi thực hiện nhiệm vụ nhân viên chăm sóc, thì có thể tiếp xúc cơ thể nhiều hơn với các NPC đặc biệt."
Trong trò chơi chữa trị ấm áp, cũng sẽ có những thứ khiến người ta ghê tởm tồn tại.
Bản thân tuyệt vọng không hề phân tầng sâu và tầng cạn, chỉ là rất nhiều người vẫn chưa hiểu được đạo lý này.
"Thật đáng tiếc mình đã phải thực hiện quá nhiều nhiệm vụ, mới gặp được người có dáng vẻ ổn một chút, nếu là hướng dẫn trò chơi đó thì lại càng hoàn hảo hơn. Sớm muộn cũng có ngày, mình sẽ lấy được hướng dẫn trò chơi đó xuống."
Lưu Quang khóa trái cửa trong trò chơi, gã xé áo của tân thủ ra, trong miệng điên cuồng la hét, liên tục kích thích NPC tàn tật đó.
"Không sai,《Cuộc sống hoàn hảo》chính là thiên đường! Ta có thể làm bất cứ điều gì ta muốn!"
Gã vươn tay nắm lấy cổ tay NPC, nhưng chính vào lúc khi gã sắp bắt được đối phương, gã cảm thấy ý thức của mình đột nhiên bị kéo đến một nơi nào đó, bản thân như con cá cắn câu, đột nhiên rời khỏi cái mương đang ẩn nấp.
Khi thị giác của gã hoạt động trở lại, thì NPC mà gã đã dành rất nhiều thời gian để lừa vào nhà đã biến mất, một mùi mốc thối nồng xộc vào lỗ mũi.
Nhìn bốn xung quanh, gã phát hiện mình đang ở trong một nhà vệ sinh cũ nát.
"Có BUG sao? Hay là sau phiên bản open beta đã tăng cường việc bảo vệ đối với NPC? Tăng thêm cơ chế trừng phạt người chơi?"
Che miệng bịt mũi, Lưu Quang một chân đá vào bồn rửa mặt: "Đồ não tàn AI, người chơi chơi game không phải là để mưu cầu kích thích và vui vẻ sao? Một chút thú vui kiểu này cũng không cho, trò chơi rác rưởi này sớm muộn gì cũng bị ruồng bỏ."
Để nâng độ thân thiện của NPC lên đến hơn 80, mấy ngày nay Lưu Quang đều làm các nhiệm vụ xung quanh NPC đó, nhưng bây giờ NPC đó đã biến mất tăm.
Gã hừng hực lửa giận, liên tục trút giận vào những vật dụng trong phòng tắm.
Đập vỡ gương, giẫm vỡ chậu rửa mặt, đạo đức và văn minh của loài người không hề có một chút nào trên người gã.
"Toàn là mùi thối, đây rốt cuộc là nơi quái quỷ nào vậy!"
Một bóng người lờ mờ lướt qua những mảnh vỡ của tấm gương, khuôn mặt của người đó âm u lạnh lẽo, dường như không giống với Lưu Quang cho lắm.
"Có ai không! Ra đây xem nào!"
Cầm lấy chiếc cốc dùng để súc miệng trên bồn rửa mặt, Lưu Quang ném mạnh vào bên trong phòng khách: "Một đám NPC thật sự coi mình là ông lớn sao? Trò chơi là để người ta chơi, chúng mày sinh ra là để bị người ta chơi!"
Gã giận dữ hét lên, quần áo cũng không mặc, giống như một người nguyên thủy chưa hình thành khái niệm xấu hổ trong đầu, bước thẳng ra khỏi phòng tắm.
"Cái trò chơi chết tiệt này còn có cơ chế trừng phạt? Ông đây trong hiện thực ngày ngày mưu mô tranh đấu, bỏ ra nhiều tiền mua máy chơi game như vậy, mà chúng mày lại không phục vụ tao cẩn thận à?"
Lưu Quang đang định mở bảng thuộc tính thì đột nhiên nghe thấy tiếng động từ cửa phòng khách.
Quay đầu nhìn, một người đàn ông đeo mặt nạ hình thú đang đứng ở cửa, bên cạnh còn có một nhân viên bảo vệ hiền lành theo sau.
“Không có hệ thống nhắc nhở?” Lưu Quang hơi khó hiểu, có điều gã cũng không quan tâm, đây là trong trò chơi, gã có thể làm bất cứ gì, cùng lắm là hủy mất tài khoản này chứ gì.
“Hai người lại đây.” Gã thản nhiên đưa tay ra hiệu, nhưng không ai trong phòng nhúc nhích.
“Tính cách thiết lập là lãnh đạm sao?” Lưu Quang nhìn xung quanh, đột nhiên cầm cây lau nhà lên, xoa vào bên trong bồn cầu: “Nào, để tao sơn mới cho khuôn mặt lạnh lùng của mày nhé.”
Đang cầm cây lau nhà, Lưu Quang đang định làm gì đó thì tấm màn của bồn tắm rơi xuống, gã nhìn thấy trong bồn tắm có một chiếc váy đỏ bẩn thỉu đang bay lơ lửng.
Mắt giật nảy lên, gã vô thức lùi lại một bước, có điều rất nhanh trở lại bình thường.
Sau khi nhìn thấy cử chỉ nhỏ của Lưu Quang, người đàn ông đeo mặt nạ hình thú lên tiếng: "Mười năm trước, anh có gặp một nữ streamer mắc bệnh nan y không? Cô ấy thích mặc một chiếc váy màu trắng, tỏa sáng, xinh đẹp, không ngừng truyền cảm hứng cho những người bên cạnh."
“Mày đang nói linh tinh cái gì vậy?” Vẻ mặt Lưu Quang đã phản bội gã.
"Thông thường mà nói, tôi nên sử dụng các loại năng lực khác nhau của những người hàng xóm, tạo ra các loại ảo ảnh và hiện tượng giả khác nhau, từ từ khiến anh nói ra sự thật của năm đó. Nhưng hiện tại tôi cảm thấy những thứ như anh không đáng để tôi lãng phí thời gian." Người đàn ông mặt thú ngồi xuống phía sau lưng, khi anh ta ngồi xuống, một chiếc ghế đỏ như máu được đặt ngay phía sau.
"Nếu mười năm là quá xa, thì hãy nghĩ lại những gì đã xảy ra gần đây. Có phải mấy tháng trước mấy người đã ép một tiểu minh tinh tự tử không?" Giọng của người đàn ông mặt thú không cao, nhưng trong lời nói lại mang theo chút lạnh lẽo.
"Tao chẳng biết cái gì hết." Lưu Quang cười tươi: "Giả thần giả quỷ, có bản lĩnh thì tháo mặt nạ ra, ông đây có một trăm nghìn cách để khiến mày phải hối hận!"
Gã chưa kịp nói hết câu, một bóng đen bất ngờ tiến đến, đá mạnh vào phần thân dưới của gã, khiến gã đập mạnh vào tường.
Cảnh tượng thường xuất hiện trong các bộ phim kinh dị được tái hiện trong căn phòng, Lưu Quang che thân mình lại, mắt gần như lồi ra khỏi hốc.
"Anh nói sớm là mình không hiểu tiếng người là được, trong ngõ Súc Sinh có nhiều quái vật như vậy, kiểu gì chả có đồng loại với anh. Tôi có thể thử từng con một giúp anh." Người đàn ông mặt thú chạm vào quỷ văn, trên lưng xuất hiện một con quái vật có cơ thể được làm bằng các loại lông động vật khác nhau, quỷ văn được gắn vào cơ thể của con quái vật mặt mèo, kiềm chế nó để nó không thể hoàn toàn thoát ra khỏi cơ thể của người đàn ông.
Khoảnh khắc quái vật mặt mèo xuất hiện, bầu không khí trong phòng hoàn toàn khác, nhiệt độ giảm xuống, xung quanh nồng nặc mùi máu tanh.
Cơ thể con quái vật tiếp tục nở ra cho đến khi phần đầu mặt mèo chạm trần nhà.
Vẻ mặt Lưu Quang cứng đờ, làm sao lại có thể xuất hiện một thứ kinh người và đáng sợ như vậy trong trò chơi hệ chữa trị!
“Mình đã tham gia mấy lần phiên bản close beta, nhưng không có con quái vật nào được thiết kế như vậy trong trò chơi mà!” Vì quá đau, các mạch máu phồng ra trên trán, Lưu Quang nằm trên mặt đất, thậm chí không thể đứng dậy được.
“Cái thứ với tâm lý méo mó như anh còn có thể tồn tại, thì con mèo con đơn thuần đáng yêu như vậy của tôi dựa vào đâu mà không được xuất hiện trong trò chơi?” Người đàn ông mặt thú từ đầu đến cuối đều ngồi trên ghế : “Anh bị dọa sợ đến ngu luôn rồi à? Đây đối với anh chỉ là một trò chơi mà thôi, nếu như anh đã cảm thấy sợ hãi, thì tại sao không thử thoát khỏi trò chơi đi?"
Nghe thấy lời nhắc nhở thiện chí của người đàn ông mặt thú, Lưu Quang không còn chần chừ nữa, gã lập tức mở bảng thuộc tính, nhưng điều khiến gã nghẹt thở là nút thoát đã biến mất!
Nơi vốn để thoát khỏi trò chơi, hiện tại đã trống không!
"Không thể thoát ra!"
Nỗi đau ở thân dưới gã đã bị nỗi khiếp sợ thay thế, mồ hôi lạnh lăn theo gò má, gã đột nhiên hối hận vì không mặc quần áo, bây giờ lạnh đến toàn thân run rẩy.
"Tôi hỏi anh lại lần cuối, vài tháng trước các người có phải đã ép chết một tiểu minh tinh không?"
"Không liên quan gì đến chúng tôi! Chúng tôi chỉ là hoạt động bình thường, nhưng ai biết được bản thân cô ta bị bệnh tâm lý." Lưu Quang liên tục vuốt bảng thuộc tính, nhưng gã vẫn không tìm thấy nút thoát.
"Cái gọi là hoạt động bình thường của anh chính là không ngừng bôi nhọ, tung tin đồn thất thiệt, khuấy động dư luận để truy lùng một người vô tội? Tiểu minh tinh kia trông rất xinh đẹp, các người liền công kích ngoại hình của cô ấy, cô ấy không nguyện ý làm những chuyện bẩn thỉu đó, các người liền buộc tội cô ấy dựa vào những chuyện đó để trèo cao phải không? Bây giờ còn nói không liên quan gì đến cái chết của cô ấy?” Giọng nói của người đàn ông mặt thú càng lúc càng lạnh lẽo.
"Cái chết của Hạ Y là do người khác làm! Tôi chỉ chịu trách nhiệm rút hoa hồng, người ở dưới không biết nặng nhẹ, chuyện này thật sự không thể tính cho tôi. Hơn nữa theo thông tin mà khách hàng cung cấp, bố của Hạ Y từng làm việc trong một bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ, cô ấy đã đến bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ đó từ khi còn rất nhỏ, tiếp nhận qua một cuộc phẫu thuật thẩm mỹ nhân cách." Lưu Quang nhìn khuôn mặt mèo trên đầu, sợ đến mức hồn bay khỏi xác, bắt đầu nói lắp, không còn sự cứng rắn như trước nữa.
Hạ Y là một tiểu minh tinh mảng truyền hình đã chết cách đây một thời gian, bản thân cô ấy là một đứa trẻ mồ côi, cha mẹ đã mất cách đây mười năm, rất đáng thương, vì vậy Hàn Phi cũng quan tâm hơn đến cái chết của cô ấy.
"Anh hãy tin tôi đi! Ban đầu tôi thực sự không muốn ép cô ấy phải chết, người phụ nữ đó có tính cách rất tốt, tuyệt đối không phải là người chọn từ bỏ cuộc sống của mình một cách dễ dàng như vậy." Lưu Quang tiếp tục giải thích, nhưng lời giải thích của gã chỉ khiến những bóng đen xung quanh trở nên tối tăm hơn, oán niệm ngày càng lớn.
"Bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ cô ấy đến tên là gì?"
"Không biết! Thông tin ban đầu do vị khách hàng kia cung cấp, chúng tôi chỉ chịu trách nhiệm cho các hoạt động tiếp theo."
“Vị khách hàng tìm các người ép Hạ Y phải chết là ai?” Người đàn ông mặt thú bảo quái vật mặt mèo dừng lại: “Nói ra, anh có thể chơi tiếp cuộc sống hoàn hảo của anh rồi."
Lưu Quang che phần dưới của mình và không chút do dự nói: "Đó là một minh tinh dựa vào vẻ đẹp để nổi tiếng mười năm trước, tên là Hạ Y Lan, khi cô ấy còn trẻ trông rất giống với Hạ Y, vì vậy cô ấy nói rằng Hạ Y đã ăn trộm khuôn mặt của cô ấy."
"Hạ Y Lan?"
"Cô ấy đã cho chúng tôi biết tất cả thông tin về bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ đó. Nếu muốn biết thêm chi tiết, anh có thể đến gặp cô ấy!" Lưu Quang nằm trên mặt đất: "Tôi chỉ là công cụ trong tay người khác, tôi cũng là vô tội mà, tôi có thể rời đi chưa?"
“Anh đã thừa nhận chuyện của Hạ Y, nhưng còn có một chuyện khác mà anh chưa nói rõ.” Người đàn ông mặt thú nhẹ nhàng vẫy vẫy tay, một bóng dáng tái nhợt kéo một chiếc hộp đựng đồ lớn đến trước cửa phòng: “Mười năm trước, có phải các người đã ép chết một nữ streamer không? Vào ngày cô ấy chết, máu đã nhuộm đỏ chiếc váy của cô ấy."
Nỗi đau và nỗi sợ hãi thấu tận tâm can Lưu Quang. Vẻ ngoài cứng rắn, hung dữ của gã thực ra chỉ là ngụy trang. Loại rác rưởi này chỉ dám trốn trong góc tối mà sủa. Một khi gặp kẻ tàn nhẫn thực sự, gã ngay cả nói cũng run rẩy.
So với việc rò rỉ thông tin khách hàng, lần này Lưu Quang do dự hồi lâu: "Không ngờ vẫn còn có người nhớ tới chuyện này, cô gái kia quá thuần khiết, lúc đó chúng tôi cũng không tin trên đời sẽ có người như vậy, vì vậy mới muốn thử xem liệu cô ấy có bộc lộ bản chất thật của mình hay không..."
Nhiệt độ trong căn phòng đã xuống tới mức đóng băng, sương mù trên cửa sổ đông đặc lại thành những bông máu đỏ sẫm, từng bóng đen đang đè nén lửa giận trong lòng.
"Hóa ra lý do các người ép chết một người, vậy mà lại đơn giản đến vậy."
Người đàn ông mặt thú đã có đầy đủ thông tin mà hắn muốn, hắn đứng dậy và đi về phía cửa: "Anh có thể bắt đầu《Cuộc sống hoàn hảo》của mình rồi."
"Bắt đầu như thế nào? Bắt đầu như thế nào!"
“Ở đây cũng là cuộc sống hoàn hảo, chỉ có điều cuộc sống hoàn hảo do người tốt và người xấu chơi không giống nhau.” Người đàn ông xoay người bỏ đi.
Lưu Quang đang bò trên mặt đất, khi bước tới cửa, vài người mặc đồng phục bảo vệ màu máu xuất hiện, họ đẩy chiếc hộp đựng đồ lớn vào phòng.
"Vừa rồi tên này nói chúng ta sinh ra là để bị người ta chơi?"
"Đừng để cảm xúc cá nhân lẫn lộn, hãy giữ mồm giữ miệng, ít nhất là cho đến khi váy đỏ quay trở lại."
"Ác ý trong lòng nó còn mạnh hơn của chúng ta. Con người thật sự có thể biến dạng như thế này à?"
Mấy nhân viên bảo vệ nói chuyện với nhau, bọn họ hoàn toàn không để ý tới Lưu Quang, chỉ mở cái hộp lớn, đổ ra đủ thứ dính đầy máu người.
"Theo quản lý tòa nhà, anh thích ăn bánh bao máu người phải không? Chúng tôi sẽ thỏa mãn sở thích này cho anh." Hai người bảo vệ còn may mắn sống sót của tòa nhà số 1 vạch miệng của Lưu Quang ra, nhét những thứ miễn cưỡng có thể nhìn ra là thức ăn kia vào bên trong cơ thể gã.
Tiếng la hét vang lên từ căn phòng phía sau, Hàn Phi cởi bỏ mặt nạ mặt thú ra, cùng Ứng Nguyệt rời khỏi tầng này.
"Hạ Y Lan? Nữ diễn viên này đẹp đến nỗi có chút không chân thực, nổi tiếng cách đây mười năm trước, nhưng cô ta dường như là diễn viên tuyến hai duy nhất không có tác phẩm nổi tiếng nào." Hàn Phi nhớ lại danh sách liên hoan phim năm nay, Hạ Y Lan cũng sẽ tham dự, hình như còn là một trong những khách mời trao thưởng.
Hàn Phi vốn dĩ chỉ muốn báo thù cho váy đỏ, không ngờ lại có thu hoạch bất ngờ.
"Bây giờ mình đang cần gấp thông tin về bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ đó, chờ sau khi thoát khỏi trò chơi, mình sẽ tìm cách tiếp xúc với Hạ Y Lan kia."